Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 248

Sáng sớm ngày hôm sau rất nhanh đã tới, Lăng Vân vẫn cứ như thường tùy cho Vọng Hải Phái chưởng môn Vương Bột dẫn đầu, hướng giải đất biên cảnh mà đến.

Tranh đấu giữa Tinh Vân Sơn cùng với Vọng Hải Phái đích xác là vẫn tồn tại, căn bản không cần làm ra cái gì giả tạo.

Khi hai người tiếp cận tiền tuyến, mà cụ thể hơn là chỗ mỏ quặng tinh thạch, một vị bát giai thánh kiếm sư phụ trách thủ vệ đang suất lĩnh vài vị thất giai thánh kiếm sư cùng với đại lượng kiếm sư ngoan cường chống đỡ tấn công của Tinh Vân Sơn! Song phương giao chiến cũng không có chút lưu thủ nào, đao thật thương thật, huyết nhục bay tứ tung. Những kiếm sĩ mà nếu ở trên chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ sẽ có thân phận tôn quý, giờ khắc này hẳn là giống như những kiếm sĩ tầm thường, không ngừng bị tàn sát, theo cánh tay của thánh kiếm sư vung lên, không biết có bao nhiêu người thân vẫn!

Thấy phía Vọng Hải Phái đang ở thế hạ phong, Vương Bột hơi nhíu mày, trực tiếp đối với một vị cửu giai thánh kiếm sư phía sau vung tay lên:

- Một tên cũng không để lại!

Cửu giai thánh kiếm sư lĩnh mệnh, lập tức sát nhập bên trong trận doanh của Tinh Vân Sơn, lĩnh vực cường đại phóng thích ra, trực tiếp đè chết tươi một ít kiếm sư ở gần đó! Cho dù là những đại kiếm sư cường giả ở xa cũng phải phun một ngụm tiên huyết, phải thối lui về phía sau.

Cửu giai thánh kiếm sư lộ vẻ vẫn chưa đem những kiếm sư, đại kiếm sư này để trong mắt, mục quang trực tiếp khóa lại những thất, bát giai thánh kiếm sư của đối phương, lĩnh vực mạnh mẽ đem bọn họ áp chế xuống!

Phe của Vọng Hải Phái thấy vị cửu giai cường giả này gia nhập, lòng tin đại chấn, khởi xướng một trận phản kích. Mà người của Tinh Vân Sơn thì sắc mặt lại trắng bệch, nhất là thấy ở xa xôi có vị chưởng môn của Vọng Hải Phái đang quan chiến, lại càng bị dọa tới mức mặt không có chút máu!

Một vị bát giai thánh kiếm sư cầm đầu trực tiếp chuyển thân phóng đi, chẳng thèm để ý tới tính mệnh của những người khác.

Bất quá vị cửu giai thánh kiếm sư kia đã nhận được mệnh lệnh không lưu lại một tên của chưởng môn nhân, vừa thấy vị bát giai cường giả kia muốn đi, lập tức buông tha cho những vị thất giai thánh kiếm sư khác, hét lớn một tiếng hướng vị bát giai thánh kiếm sư kia đánh tới, dưới sự cường đại của cửu giai kết giới, dù cho hắn có có tâm chạy trốn, nhưng cũng vô pháp thoát khốn!

Vương Bột nhíu mày, Hàn Trần lập tức lãnh hội ý tứ của chưởng môn, cũng lập tức gia nhập chiến trường!

Có thêm Hàn Trần gia nhập, Vọng Hải Phái nhất thời chuyển biến từ chiếm thượng phong sang áp đảo. Tinh Vân Sơn nào có còn tâm lý tác chiến, đều rối rít thi triển thủ đoạn bảo mệnh riêng của mình, tốc độ bạo tăng, hướng hư không đào tẩu.

Song, sự chênh lệch giữa cửu giai đỉnh phong sao có thể là hạng người tầm thường được, chỉ trong vòng một nén hương toàn quân của Tinh Vân Sơn đã bị tiêu diệt!

Diệt sát xong địch nhân, vị cửu giai thánh kiếm sư kia có chút ý náy trở lại bên cạnh Vương Bột, cũng không có khoe khoang thành tích! Nếu không có Hàn Trần tương trợ, khả năng hắn để cho một vài vị thánh kiếm sư bỏ trốn cũng là rất lớn.

Vương Bột gật gật đầu. Nói:

- Tinh Vân Sơn nếu đã đánh tới đây, xem ra tiền tuyến cũng không chống đỡ được bao lâu.

Nói xong không dám có chút trì hoãn lại lần nữa lên đường.

Nhìn Vương Bột làm ra vẻ lo lắng trên mặt, Lăng Vân trong lòng cũng minh bạch được tâm tư tiêu diệt phe kia của Tinh Vân Sơn và Vọng Hải Phái. Nhất là vừa rồi đám người Hàn Trần xuất thủ không chút lưu tình. Chỉ cần cho bọn họ một cơ hội, Vọng Hải Phái tuyệt đối sẽ đi tìm Tinh Vân Sơn liều mạng. Mà trên thực tế cũng có thể thấy, nếu vị "Kiếm Thánh đỉnh phong" này không xuất hiện thì e rằng không tới ba, năm năm nữa, Vọng Hải Phái cũng sẽ gặp nguy cơ bị tiêu diệt.

Kiếm Thánh cường giả của tam đại phái tuy rằng liên hiệp với nhau... Nhưng loại liên hiệp này có thể nói là thập phần yếu ớt!

- Các hạ, phỏng chừng không tới hai ngày lộ trình, chúng ta sẽ tới tiền tuyến, đến lúc đó việc kiềm chế hai vị Kiếm Thánh của Tinh Vân Sơn xin cậy vào sự hỗ trợ của các hạ.

Lăng Vân gật gật đầu, cùng với hắn tiếp tục lên đường.

Khi đã phi hành được một đoạn, trong lòng Lăng Vân bỗng nhiên sinh ra một tia cảnh giới! Ngay sau đó, Vương Bột vẫn đang phi hành ở bên cạnh hắn nãy giờ bỗng nhiên trở mặt, một thanh đỉnh cấp thánh kiếm lấy một góc độ bất khả tư nghị như thiểm điện vượt qua hạn chế của không gian, đâm tới trước người của Lăng Vân.

Kiếm Thánh cường giả có lực khống chế cường đại đối với không gian lực lượng, làm cho công kích của bọn họ khiến cho mọi người khó lòng mà phòng bị!

Bất quá Lăng Vân đã sớm có sự cảnh giác, khi một kiếm này đâm tới, thanh Thần kiếm đoạt từ sứ giả của Bất Tử Minh Thần đã phù hiện ở trong lòng bàn tay, vung lên đón đỡ lấy công kích của Vương Bột.

Vương Bột một kích không có tác dụng, không đợi Lăng Vân tiếp tục phát lực, đã muốn như thiểm điện thối lui lại, trong chớp mắt đã vượt qua ngoài trăm thước, đồng thời trong miệng cũng nói:

- Hắc hắc, quả nhiên là có tật giật mình, vô luận ta dùng biện pháp gì để giảm bớt sự đề phòng của ngươi, ngươi thủy chung không có buông lỏng phút giây nào.

Linh thức của Lăng Vân lập tức tản mát ra, rất nhanh liền phát hiện phiến khu vực mà mình đang ở hẳn là đã bị ngăn cách, hình thành một phiến không gian độc lập, mặc dù phiến không gian độc lập này nhìn qua so với lúc trước cũng không có gì khác biệt, thậm chí cảnh sắc mây trôi ở xung quanh, cũng là giống y như đúc, nhưng hắn lại cảm thấy cái không gian này cùng với thế giới chân thực tựa hồ cách nhau bởi một tầng thủy tinh nhìn không thấy, sờ không được, làm cho người ta có cảm giác không được chân thực.

- Đừng uổng phí tâm cơ nữa, đây là Khốn Thiên Giới do lực lượng của tứ đại Kiếm Thánh liên hợp lại mà bố trí ra! Khốn Thiên Giới có không gian của riêng mình, ở trong này, cho dù ngươi là bán thần cấp bậc cường giả, cũng đừng mơ tưởng mượn được một chút điểm tinh thần lực lượng nào! Ngươi bây giờ, trừ bỏ năng lượng hùng hậu của bản thân ra, so với ta cũng không chiếm được bất kỳ ưu thế nào.

Lăng Vân sớm đã đoán được bọn họ sẽ đối với mình động thủ, cũng đã làm xong phòng bị, bởi vậy cũng không kinh hoảng, ngược lại tùy ý hỏi:

- Vương chưởng môn, ngươi đây là ý gì? Ta được mời đến đây để tương trợ ngươi chống lại Tinh Vân Sơn, chẳng lẻ đây chính là của đạo đãi khách của ngươi!

- Được mời đến tương trợ chống lại Tinh Vân Sơn!?

Vương Bột phảng phất như nghe được chuyện gì cực kỳ buồn cười, lớn tiếng cười nói:

- Sợ rằng việc tương trợ chống lại Tinh Vân Sơn là giả, ý đồ chân thực của ngươi chính là thừa dịp ba phái chúng ta hội hợp một chỗ, điều động toàn bộ lực lượng có thể điều động, đem tinh anh ba phái chúng ta một lưới bắt gọn ấy chứ!

- Vương Bột, cùng với hắn nói nhiều như vậy làm gì, mau chóng giải quyết hắn đi.

Đang khi nói chuyện, ba đạo nhân ảnh đã nhanh chóng đi ra, chính là một vị Kiếm Thánh của Huyền Đào Phái cùng với hai vị Kiếm Thánh của Tinh Vân Phái.

Vụ Át Sơn thất đại Kiếm Thánh cũng không tụ tập lại toàn bộ. Xem ra bọn họ vẫn là nghi kỵ lẫn nhau, tránh cho đối phương thừa dịp nhân lực bên mình suy yếu mà đem môn phái của mình một lưới bắt gọn, bọn họ đều tự ngầm giữ lại một vị Kiếm Thánh trấn thủ trong phái.

Vương Bột nhìn thoáng qua vị thánh kiếm sư vừa nói kia, hừ nhẹ một tiếng:

- Nghe danh Kinh Lãng các hạ kiếm kỹ rất cao, lúc trước từng một mình xông pha Nam Phương Đại Lục mà không chết. Hôm nay mọi người tề tụ đông đủ như thế, ta hy vọng các hạ có thể để cho ta kiến thức một phen, kính xin các hạ không làm hỏng nhã hứng của mọi người.

Hai vị Kiếm Thánh khác cũng lập tức gật đầu:

- Đúng là như thế.

Tất cả mọi người đều biết Lăng Vân là một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cấp bậc cường giả, tuy rằng bị hạn chế về mặt tinh thần lực, nhưng năng lượng hùng hậu ở thể nội cùng với tu vi kinh người vẫn có thể đủ cho hắn lấy một địch hai mà không rơi vào thế hạ phong! Lúc này nếu như vị Kiếm Thánh kia tùy tiện dẫn đầu khởi xướng việc tấn công, hắc hắc...

Kinh Lãng nhìn qua ba người hừ một tiếng, cũng là không nói một câu.

- Ta cùng các ngươi không có đụng chạm gì. Nếu các vị không thích, ta cũng không thèm can dự tranh đấu trong Vụ Át Sơn của các ngươi, lúc này ta liền ly khai, hà tất phải làm phiền các vị. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn

- Không có đụng chạm gì sao!

Một trong hai vị Kiếm Thánh của Tinh Vân Sơn cười lạnh một tiếng:

- Đừng cho là chúng ta không biết ý đồ chân chính của ngươi. Ngươi nhất định là bị một đại thế lực nào đó sai sử, tiềm phục tại Vụ Át Sơn âm thầm phát triển, muốn chờ ba phái chúng ta liều mạng rồi lúc đó sẽ nhảy vào làm ngư ông đắc lợi!

Lại là một đại thế lực...

An Nhã suy đoán như thế, những người này cũng suy đoán như thế!

Vị Kiếm Thánh kia tự cho là Lăng Vân không phản bác được, hừ nói:

- Nói không ra lời? Chắc hẳn ngươi cũng biết rằng Vương Bột lần này muốn mời ngươi tới chính là vì đối phó với ngươi, nhưng ngươi vẫn giả bộ không biết mà tiếp nhận lời mời. Cử động như thế chẳng phải là đợi chúng ta tập trung một chỗ rồi một lưới bắt gọn sao. Bất quá sợ rằng phải làm ngươi thất vọng. Có Khốn Thiên Giới ở đây, cho dù ngươi có loại tính toán gì đi nữa, cũng chỉ có thể trôi theo nước chảy mà thôi. Xem ra sắp có một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả bị tổn thất. Đáng tiếc, đáng tiếc a.

Lăng Vân mắt thấy mọi chuyện đã lộ ra, trong mắt hiện lên một đạo hàn quang:

- Không nghĩ tới các ngươi đã sớm đem mọi sự tình nhìn thấu, hơn nữa còn tương kế tựu kế khiến ta mắc mưu, tại nơi này bố trí mai phục, khiến cho một vị Kiếm Thánh đỉnh phong mất đi chỗ dựa lớn nhất - tinh thần lực.

Có thể tính kế một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cấp bậc cường giả, đích xác là một chuyện rất có cảm giác thành tựu.

- Không sai, đã không có tinh thần lực, ngay cả ngươi có là Kiếm Thánh đỉnh phong, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết!

- Chết? Muốn cho ta chết, các ngươi cũng tất nhiên phải giao ra một cái giá thật lớn!

Lăng Vân lộ ra vẻ "hung quang" vô cùng thích hợp, phảng phất như một vị đang bị rơi vào tuyệt cảnh, hét lớn một tiếng, hướng một vị Kiếm Thánh của Tinh Vân Sơn giết tới!

Tinh Vân Sơn cùng với Huyền Đào, Vọng Hải nhị phái là kẻ địch trường kỳ, chỉ cần mình có thể cùng với một vị Kiếm Thánh trong đó "đồng quy vu tận", Huyền Đào, Vọng Hải nhị phái là địch sẽ nhân cơ hội này tạm thời liên hợp lấy hai địch một, đem đại địch này tiêu diệt, hoàn toàn chặt đứt căn cơ của Tinh Vân Sơn.

Vị Kiếm Thánh kia của Tinh Vân Sơn trong lòng thầm than xui xẻo.

Mưu kế lần này hoàn toàn là do Vọng Hải Phái bố trí, Lăng Vân nếu muốn giết thì như thế nào cũng phải là Vương Bột chứ! Mặc dù không phải là Vương Bột cũng nên đến phiên Kinh Lãng, dù sao Kinh Lãng mới vừa rồi đối với vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả này xuất ngôn bừa bãi, còn chính mình nãy giờ vẫn lặng thinh đứng một bên mà. Như thế nào hiện tại hắn cư nhiên lại chọn chính mình, chẳng lẽ hắn thấy ta yên lặng ít nói, thì cho rằng Tinh Vân Sơn ta dễ khi dễ sao?

Kiếm khí phủ xuống, cũng không cho phép vị Kiếm Thánh của Tinh Vân Sơn tiếp tục hồ tư loạn tưởng nữa, đành phải điều động lực lượng bản thân tiến hành ngăn cản.

Uy lực của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí cực lớn, so với công kích của Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả mà nói cũng không thua kém gì, bởi vậy dưới một kiếm này, vị Kiếm Thánh kia căn bản là khó có thể ngăn cản được. Hơn nữa càng khiến cho hắn buồn bực chính là, hắn có tâm tư mượn tên tiểu tử "chắc chắn sẽ chết" này để giết người, những rốt cuộc lại bị hắn chủ động công kích chính mình!

Một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả liều mạng mà công kích, cho dù là một vị đồng dạng là Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả cũng khó mà ngăn cản được.

Vương Bột cùng với thấy được cảnh này, trong mắt âm thầm hiện lên một tia hỉ sắc. Công kích này nhìn qua uy lực có vẻ cự đại, nhưng trên thực tế cũng rất khó để tạo thành vết thương trí mệnh, hiển nhiên là hai người âm thầm mắt nhắm mắt mở! Hơn nữa, hai vị Kiếm Thánh chưởng môn còn "nhầm lẫn" bắn ra một đạo kiếm khí hướng một vị Kiếm Thánh khác của Tinh Vân Sơn, ngăn không cho hắn cứu viện, khiến cho vị Kiếm Thánh đang bị Lăng Vân điên cuồng công kích lại càng hãm nhập sâu hơn trong nguy hiểm.

Nguyên bản nếu vị Kiếm Thánh kia đánh không lại Lăng Vân thì cũng có thể thoát đi. Bất quá hiện tại là ở bên trong Khốn Thiên Giới, có muốn cũng không thoát được. Dưới sự tấn công điên cuồng không sợ chết của Lăng Vân, lại nguy hiểm thêm một phần nữa!

Một vị Kiếm Thánh khác của Tinh Vân Sơn thấy hai vị Kinh Lãng và Vương Bột cư nhiên lại trơ mắt nhìn, nhất thời hét lớn một tiếng:

- Hai người các ngươi nếu không toàn lực ứng phó, chẳng lẽ là muốn cho kình địch của chúng ta đào tẩu thành công!

- Cũng không phải là chúng ta không muốn xuất lực, chỉ là công kích của hắn quá mức lăng lệ, chúng ta bất quá cũng chỉ là Kiếm Thánh phổ thông, tự nhiên đành phải tạm lánh đi mũi nhọn, miễn cho tai vạ đến sinh mệnh!

Vị Kiếm Thánh kia nghe thế, giận quá cười nói:

- Đừng cho là ta không biết tâm tư trong lòng các ngươi! Khốn Thiên Giới này là do bốn vị Kiếm Thánh chúng ta lấy Thần khí tạo ra! Một khi mất đi lực lượng của Kiếm Thánh, uy thế tất nhiên đại giảm! Nếu như hai người các ngươi còn cố ý bỏ đá xuống giếng, cùng lắm thì chúng ta triệt hồi lực lượng khỏi Khốn Thiên Giới, cùng nhau thoát đi, đến lúc đó ta cũng muốn coi thử xem, đến tột cùng thì xui xẻo sẻ tìm đến ai trước tiên!

Vương Bột, Kinh Lãng nghe xong sắc mặt khẽ biến, chỉ đành phải nói:

- Nguyệt Huy các hạ chớ nên hiểu lầm, chúng ta tuyệt không không có tâm tư này!

Vừa nói xong hai người cũng cũng không dám tiếp tục tận tâm bất tận lực, đều xuất ra thủ đoạn của bản thân không ngừng công kích Lăng Vân, trong lúc nhất thời trực tiếp khiến cho trên người Lăng Vân lại càng có thêm nhiều đạo vết thương!

Thương thế tăng thêm tựa hồ làm cho đối phương càng thêm điên cuồng.

Chỉ nghe Lăng Vân gầm lên một tiếng, khí thế toàn thân bỗng nhiên bạo trướng, nương theo còn có một cỗ kiếm khí vô cùng cường hãn, cứ thế nhắm bốn vị Kiếm Thánh gào thét vọt tới.

Vương Bột cảm nhận được khí tức "thảm liệt" muốn "ngọc đá cùng tan" của Lăng Vân, nhất thời biến đổi sắc mặt:

- Hắn muốn thi triển một kích tối hậu, mọi người ngàn vạn lần nên cẩn thận!

Mà Lăng Vân lại bằng vào cổ kiếm khí này đem mọi người đẩy lui, cả người phảng phất như đang ngưng tụ lực lượng toàn thân, lần nữa đánh về phía vị Kiếm Thánh mà mình truy sát gắt gao nãy giờ, giống như là đang nhìn thấy một kẻ cừu nhân bất cộng đái thiên!

vị Kiếm Thánh kia vừa sợ vừa giận, hét lớn một tiếng, một đạo kiếm khí có uy lực cự đại ngưng tụ không gian lực lại, trong nháy mắt hướng Lăng Vân vọt tới, bên trong kiếm khí uẩn hàm uy thế mạnh mẽ, cho dù là đạo cụ phòng ngự có cấp bậc thánh khí, cũng có thể dễ dàng phá hủy!

Song, đối mặt với kiếm khí cường đại như thế, tựa hồ như đã biết bản thân hẳn phải chết, Lăng Vân cư nhiên lại không tránh không né, mặc cho đạo kiếm khí kia đánh tan đấu khí khải giáp của hắn, tiếp tục xuyên thủng thân thể, mang đi đại lượng tiên huyết. Sau khi ngạnh kháng một kiếm này, hắn lại tiếp tục giết tới vị Kiếm Thánh kia, Thần kiếm trong tay bằng một cách khó tin, đâm sâu vào trong cơ thể vị Kiếm Thánh này, rồi sau đó bạo phát ra, đem cả người hắn biến thành phấn vụn!

Sau một kích tối hậu này, Lăng Vân phảng phất như đã dùng hết toàn bộ khí lực, sinh mệnh khí tức của hắn trong nháy mắt yếu đi trong sự cảm ứng của mọi người.

- A! Không!

Nguyệt Huy nổi giận gầm lên một tiếng, chẳng thèm quản việc có thể tổn thương bản thân, ngưng tụ lực lượng toàn thân tạo thành một đạo kiếm khí kinh thiên, đến ngay cả không gian cũng mất đi sự ổn định, nhằm hướng Lăng Vân chém tới.

Song, ngay khi Nguyệt Huy bắn ra đạo kiếm khí kinh hãi này, Vương Bột cùng với Kinh Lãng lại cực kỳ ăn ý, đồng thời xuất thủ đối với hắn.

Trước mắt Lăng Vân nếu không chết thì hẳn cũng không còn lực tái chiến, mà Nguyệt Huy sau khi toàn lực thi triển ra một kiếm này, chính là thời khắc hắn suy yếu nhất. Cơ hội tốt như thế, Vương Bột cùng với Kinh Lãng tự nhiên là không thể bỏ qua.

Nguyệt Huy vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới mình sẽ gặp tình cảnh này, cảm thụ được hai đạo mang theo lực lượng Kiếm Thánh kia, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Điều duy nhất đáng mừng chính là, cuối cùng hắn cũng hoàn thành nhiệm vụ của mình, dưới một kiếm khủng bố kia, cả phiến không gian nơi Lăng Vân đang ở chắc chắn sẽ hóa thành yên phấn. Cho dù là Khốn Thiên Giới cũng xuất hiện vô số vết rách.

"Phốc!"

Hai vị Kiếm Thánh tại thời khắc quan trọng lại bỏ đá xuống giếng, hợp lực một kích, Nguyệt Huy thì không cách nào ngăn cản được, đành trơ mắt nhìn hai thanh thánh kiếm xuyên thấu đấu khí khải giáp thoáng có vẻ bạc nhược, tiếp tục đâm vào thể nội của hắn.

- Tinh Thần Các sẽ không bỏ qua cho đám người các ngươi.

Vừa nói xong một câu, cả người hắn cũng đã biến thành một trận huyết nhục.

Vương Bột thu hồi kiếm, trong mắt lóe ra một trận khoái ý tàn nhẫn:

- Hắc, Tinh Thần Các, thế lực thật lớn, chẳng lẻ Vạn Linh Sơn Trang của ta sẽ sợ ngươi phải không.

Mà ngay khi hắn đang nói, Kinh Lãng cũng là lập tức hướng hắn phát khởi công kích!

Tinh Vân Sơn cùng với đại địch là Lăng Vân toàn bộ đã chết, kế tiếp phải phân ra sinh tử, tự nhiên là Vọng Hải Phái cùng với Kinh Đào Môn bọn họ. Mắt thấy Vương Bột thoáng có điểm phân tâm, Kinh Lãng cũng không chút nào trì hoãn phát động ra công kích.

Bất quá Vương Bột cũng là người âm hiểm, đã sớm làm đủ chuẩn bị. Hắn mới vừa rồi chỉ là cố ý tỏ vẻ phân tâm, trên thực tế lại là đang thả câu Kinh Lãng. Mắt thấy một kiếm đâm tới, thân hình cư nhiên lại hóa thành một trận hư ảo, tiêu thất trong bên tầm ngắm của Kinh Lãng!

"Huyễn ảnh thế thân!?"

Kinh Lãng trong lòng biết đã trúng kế, cuống quít thi triển ra Huyết Độn thuật - một thuật cực kỳ hao tổn nguyên khí, như thiểm điện vụt ra khỏi cự ly mấy chục thước. Mà cơ hồ trong sát na này, một đạo kiếm ảnh cũng vừa đâm xuyên qua phiến không gian vặn vẹo nơi hắn vừa đứng!

Một kiếm với uy thế kinh hãi như vậy, nếu như vừa rồi Kinh Lãng có một chút chậm trễ, thì tất nhiên là hắn cũng sẽ thoát không được việc chung số phận với Nguyệt Huy!

Hai người nhìn nhau một cái, cũng không tiếp tục đánh tiếp. Họ đều biết rằng nếu tiếp tục thì cũng chỉ là tiêu hao nguyên khí mà thôi.

Hiện tại Tinh Vân Sơn đã chết hai vị Kiếm Thánh, vị còn lại chắc chắn sẽ không còn lại vấn đề, tốt nhất là bọn họ nên mau chóng phản hồi môn phái, tiến hành phản công đối với Tinh Vân Sơn, cướp đoạt địa bàn của bọn họ.

Đang lúc hai người định phát lực thu hồi Khốn Thiên Giới, lại nhạy cảm thấy được bốn phía có một tia bất thường.

Bọn họ phóng nhãn nhìn lại bốn phía, dĩ nhiên là ngay cả chút tiếng gió cũng không có, cả phiến thiên địa yên tĩnh đến đáng sợ.

Vương Bột lập tức nghĩ đến việc nhóm người mình đang bị rơi vào trong một cái bẫy, sắc mặt ngầm biến đổi:

- Chẳng lẽ là thế lực sau lưng của hắn? Không có khả năng! Có Khốn Thiên Giới ở đây, hắn căn bản không có khả năng đem tin tức truyền ra. Hơn nữa, dọc theo đường đi ta cũng không thấy hắn phát ra tin tức gì...

- Ha ha, nhị vị, không cần uổng phí tâm cơ làm gì.

Trong hư không một cổ ba động lóe lên, ngay sau đó, liền thấy ba vị nữ tử độ tuổi thanh xuân đạp trên không gian ba động, đột ngột hiện ra ở trong không gian yên tĩnh này.

Thấy ba người vừa đến này, Vương Bột cùng với Kinh Lãng không khỏi đồng thời la hoảng lên:

- Tuyết Vực Đảo tam thánh!

Tuyết Vực Đảo - chính là một trong mười hai đại thế lực của Trung Ương Tinh nói chung, và một trong những đại thế lực của Đông Phương Đại Lục nói riêng! Có được bán thần cấp cường giả tọa trấn, thế lực khổng lồ thế kia, tuyệt không dưới Lục Sắc Chi Thành, Hạo Thiên Kiếm Phái, Hoàng Giả Chi Thành! Hiện tại Tuyết Vực Đảo tam thánh, chính là ba đại đệ tử thân truyền của Tuyết Vực Đảo đảo chủ, bản thân lại là thân tỷ muội, đều có tu vi Kiếm Thánh. Trong đó đại tỷ Thanh Ương tu vi lại càng đạt đến Kiếm Thánh đỉnh phong!

Hai vị Kiếm Thánh phổ thông, một vị Kiếm Thánh đỉnh phong... Thực lực như thế, chỉ cần có thể cấm cố không gian phòng ngừa hai người đào tẩu, muốn tiêu diệt hai người bọn họ tuyệt đối là dễ dàng!

- Có thể xuất động ra Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả, chỉ có thể là một trong mười hai đại thế lực. Không nghĩ tới sau lưng của hắn lại là Tuyết Vực Đảo các ngươi!

Thanh Ương có chút tiếc nuối nhìn thoáng qua vị trí mà Lăng Vân bị hôi phi yên diệt, thở dài nói:

- Chung quy cũng không thể dẫn ra được thế lực chân chính sau lưng Thượng Huyền Kiếm Tông. Bất quá cũng không quan hệ. Vụ Át Sơn hôm nay đã có Tuyết Vực Đảo chúng ta bước vào làm chủ, cho dù là thế lực sau lưng hắn xuất hiện, cũng không có thể thay đổi được sự tình hôm nay.

Trong ngôn ngữ cho thấy, hoàn toàn không có đem bá chủ lúc trước của Vụ Át Sơn - Vọng Hải Phái, Huyền Đào Phái - để vào trong mắt.

Không thể không nói, nếu như Vụ Át Sơn thất đại Kiếm Thánh còn tồn tại có lẽ có thực lực cùng với Tuyết Vực tam thánh đấu một trận, nhưng là hiện tại...

Giờ khắc này, hai người kia vẫn là tiếp tục ăn ý với nhau, đồng thời hét lớn một tiếng, tăng tốc đến cực hạn, hướng phương hướng riêng của mình bỏ chạy như điên...

Bình Luận (0)
Comment