Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 307

Ra khỏi truyền tống trận công cộng, Lăng Vân cũng không hề lãng phí thời gian, trực tiếp mua một phần địa đồ của khu vực, tìm kiếm vị trí cụ thể của Thượng Huyền Kiếm Tông.

Nếu so sánh với cái ở Trung Ương Tinh thì Thượng Huyền Kiếm Tông này đúng là không đáng vào đâu, nhưng ở nơi này thì nó cũng có uy vọng không nhỏ, có thể coi là tương đương với một cái thất cấp văn minh, tùy tiện hỏi thăm cũng có thể biết được vị trí.

Tới ngoại vi Thượng Huyền Kiếm Tông, Lăng Vân trực tiếp phóng ra thần thức của cảnh giới Kiếm Thần tìm kiếm bên trong, không bao lâu, toàn bộ tình huống đã xuất hiện ở trong cảm ứng của hắn.

Điều làm người ta kinh ngạc chính là, thực lực chân chính của Thượng Huyền Kiếm Tông tựa hồ không phù hợp với uy vọng vốn có của nó, thánh kiếm sư cường giả bất quá cũng chỉ có mười hai người, trong đó bát giai thánh kiếm sư thì chỉ có một người. Thế lực như thế, không hiểu sao bọn họ có thể có tên trên địa đồ được...

Dò xét trong chốc lát, Lăng Vân tuy có cảm giác được một tia khí tức quen thuộc, nhưng vì trước giờ hắn không hề để tâm nhớ kỹ người nào, trong lúc nhất thời cũng sao nhận ra được.

Ngay khi lúc hắn định rời đi, thì có một ít đệ tử là đại kiếm sư ở trong môn phái hấp dẫn sự chú ý của hắn, nói đúng hơn là kiếm kỹ mà bọn họ tu luyện hấp dẫn sự chú ý của hắn.

"Thượng Huyền kiếm khí đã qua sửa đổi?" Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Thần thức của Lăng Vân có chút dừng lại, tựa hồ đã liên tưởng tới một đoạn chuyện cũ, hắn lại lần nữa hướng những đạo khí tức quên thuộc kia dò xét.

Thần thức của Lăng Vân tuy không có ai trong Thượng Huyền Kiếm Tông có thể phát giác, nhưng lại có một vị Kiếm Thánh tọa trấn ở một môn phái phụ cận phát hiện được.

Tựa hồ cảm nhận được cổ thần thức này quá mức kiêu ngạo, quấy rối sự nghỉ ngơi của hắn, vị Kiếm Thánh này liền đem tinh thần lực lượng lan tràn ra, định cho người xa lạ này một bài học.

Lăng Vân nhướng mày, thần thức nhất thời được gia tăng tạo thành một trận tinh thần phong bạo vô hình đem tinh thần lực lượng khiêu khích kia phá toái, khiến cho vị Kiếm Thánh cường giả kia tâm thần đại chấn, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.

Dị tượng trên không trung cũng đã dẫn đến sự chú ý của người Thượng Huyền Kiếm Tông, thánh kiếm sư trong môn phái lập tức phát hiện, sắc mặt hơi đổi hướng bên ngoài bay ra.

Vừa cảm nhận được sự áp bách trên người Lăng Vân, có một vị kiếm sư ở gần đó lập tức cung kính tiến lên chào đón:

- Không biết các hạ tôn quý đại giá Thượng Huyền Kiếm Tông chúng ta, là có gì phân phó?

- Thay ta bẩm báo cho tông chủ các ngươi một tiếng, nói là có Lăng Vân tới chơi.

"Lăng Vân?"

Kiếm sư kia nhất thời sửng sốt, tựa hồ phát hiện ra điều gì, trợn trừng mắt lên nhìn Lăng Vân:

- Người... Nga không... Ngài, ngài là Lăng Vân các hạ? Lăng Vân các hạ mà mười năm trước đã lấy lực lượng một người đem đại quân của Vân Lai đế quốc đẩy lui, cứu vớt vạn dân của Hải Sâm đế quốc chúng ta?

- Ngươi là người của Hải Sâm đế quốc?

Vị kiếm sư kia lập tức gật đầu lia lịa!

Tuy rằng hắn chưa thấy qua Lăng Vân, nhưng hình tượng Lăng Vân sớm đã trở thành thần thoại trong Hải Sâm đế quốc, mỗi người trong nhà hoặc nhiều hoặc ít đều có bức họa của Lăng Vân. Nhất là những thanh niên trẻ tuổi năm đó, đối với Lăng Vân sùng bái tới cực điểm. Giờ khắc này sau khi tỉ mỉ đánh giá, hắn phát hiện ra người tới đúng là quá giống đi, nhịn không được kích động nói:

- Lăng Vân các hạ, thật sự là ngài, ngài muốn bái phỏng tông chủ chúng ta, đúng là quá tốt đi, Lăng Vân các hạ trước tiên mời vào bên trong, tin tưởng rằng tông chủ đại nhân sau khi biết được tôn giá hàng lâm, nhất định sẽ ra cửa chào đón.

Vừa nói xong, đã có mấy vị thánh kiếm sư đi ra bên ngoài.

Sau khi nhìn thấy Lăng Vân ở cùng chỗ với một vị kiếm sư, mấy vị thánh kiếm sư đầu tiên là hơi sửng sờ, sau đó lại mừng như điên, nhất là một vị thánh kiếm sư chừng năm mươi tuổi lại càng bước nhanh tới:

- Lăng Vân các hạ, thật sự là ngài sao? Ngài cuối cùng đã trở lại.

Lăng Vân mơ hồ đoán được, người này hẳn là một trong những vị lục giai cường giả lúc trước. Hải Đế. Không nghĩ tới mười năm hắn đã đột phá tới cảnh giới thánh kiếm sư, đạt được mơ ước của nhân sinh.

Hải Đế vừa tiến lên, một vị nữ tử trang phục thành thục cao nhã ở phía sau cũng tiến lên theo, cung kính hướng Lăng Vân thi lễ:

- Lăng Vân các hạ, ân biếu tặng kiếm quyết năm đó, trên dưới của Hải Sâm đế quốc đều vô cùng cảm kích, nếu như không có kiếm quyết mà các hạ tặng cho, Hải Sâm đế quốc chúng ta tuyệt đối không thể trụ vững trong cục diện này, Hải Lâm xin đại biểu cho vạn ức con dân của Hải Sâm đế quốc cảm tạ ân tình của các hạ.

Lăng Vân nhìn thoáng qua nữ tử vẫn không mất đi vẻ ưu nhã năm đó gật gật đầu, những việc này cũng chỉ là tiện tay tiện chân mà thôi.

Một lão giả ở một bên thấy mọi người vẫn đứng trước cửa thì vội cười ha hả nói:

- Mọi người không nên đứng trước cửa như thế, Lăng Vân các hạ tự mình quang lâm, đối với toàn thể Thượng Huyền Kiếm Tông, thậm chí là cả Hải Sâm đế quốc mà nói, chính là thiên đại hỉ sự. Mọi người mau đi chuẩn bị tiệc rượu, kỳ trân, nhất định phải chiêu đãi Lăng Vân các hạ thật tốt.

Lập tức có hạ nhân lên tiếng đi làm.

Lăng Vân lắc đầu:

- Không cần phải động nhân động mã làm gì, ta chuyến này đến là có chuyện cần hỏi!

Không đợi lão giả kia mở miệng, một trung niên nam tử có chút quen thuộc bên cạnh đã nói:

- Lăng Vân các hạ người đã đi hơn mười năm, hôm nay cũng coi như là vinh quy cố hương, xin hãy để chúng ta làm tròn đạo chủ khách, coi như là chút điểm tâm ý của chúng ta.

Vị trung niên nam tử này không phải ai khác mà chính là Lâm gia tộc trưởng - Lâm Trấn. Chẳng qua là hiện tại không biết hắn có còn là Lâm gia tộc trưởng hay không.

Nghe xong, Lăng Vân nhướng mày nói:

- Tâm ý các vị ta xin lĩnh, bất quá, những chuyện này cứ để tính sau, tạm thời lấy chính sự làm đầu.

Cự tuyệt dứt khoát như thế khiến cho Lâm Trấn hơi có chút xấu hổ, nét mặt già nua cũng có chút đỏ lên, cũng may là Hải Lâm điện hạ đã nhanh chóng nói giúp:

- Lăng Vân các hạ không tiếc vạn dặm đến Thượng Huyền Kiếm Tông chúng ta, khẳng định là có chuyện trọng yếu. Nếu có chuyện gì chúng ta có thể báo đáp ân tình của Lăng Vân các hạ, chúng ta tuyệt đối sẽ làm hết sức.

Hải Lâm cũng vội vàng đưa tay mời, đem Lăng Vân mời vào bên trong.

Tới phòng nghị sự, Lăng Vân mở miệng nói:

- Ta ly khai chủ tinh đã mười năm, chủ tinh mấy năm nay đã có đại sự gì xảy ra? Nhất là sau khi Tự Nhiên Nữ Thần, Bất Tử Minh Thần đánh vỡ phong ấn, đã làm ra động tác kinh thiên động địa gì?

Vừa lúc này có bốn thị nữ mang theo một chồng thư tịch đi tới, bày lên khắp bàn đọc rồi nhanh chóng ly khai.

Hải Lâm lật lật vài cuốn thư tịch trong chốc lát, lập tức nói:

- Lăng Vân các hạ muốn biết chuyện sau khi phong ấn tan biến sao?

Lăng Vân gật đầu:

- Đúng vậy!

Nói xong, hắn ngẩn đầu nhìn về phía Thương Mãng Sơn cách mấy nghìn vạn dặm nhìn thoáng qua:

- Hiện tại tinh cầu có rất nhiều cao thủ tiến nhập, Thương Mãng Sơn hẳn cũng bị người ta tìm kiếm mấy lần. Nếu có tin tức gì về khu vực này, nhất định phải kể ra tường tận.

- Dạ.

Hải Lâm điện hạ sửa sang lại suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, nói:

- Kể từ khi phong ấn tan biến, Bất Tử Minh Thần và Tự Nhiên Nữ Thần lập tức đi trung ương Thần điện, sau một hồi đại chiến có một không hai, lại tiếp tục tiến về phía Thương Mãng Sơn... Về phần kết quả chiến đấu... Thật có lỗi Lăng Vân các hạ, lấy thân phận của chúng ta...

Cấp độ chiến đấu này đích xác là không phải thánh kiếm sư có thể tham gia, Lăng Vân gật gật đầu:

- Thương Mãng Sơn như thế nào?

- Chúng ta chỉ biết là, Bất Tử Minh Thần và Tự Nhiên Nữ Thần đi Thương Mãng Sơn tìm tòi không quá nửa ngày, thì có một đạo giống như kiếm khí thần phạt từ Cửu U đế quốc phóng lên cao, trực tiếp phá toái thương khung, bắn vào trong vũ trụ. Mà hai vị điện hạ cũng lấy tốc độ nhanh nhất ly khai chủ tinh, đến giờ cũng không có trở lại.

- Nửa ngày? Trong quá trình lục soát đã xảy ra điều gì?

- Điểm này chúng ta cũng không có biết được.

"Một đạo đủ để so sánh với kiếm khí thần phạt."

Lăng Vân nhướng mày:

- Các ngươi xác định là ở phương hướng Cửu U đế quốc, mà không phải bên trong Thương Mãng Sơn?

Mấy người đồng thời gật đầu:

- Cửu U đế quốc ở cách chúng ta không tới hai cái đế quốc, với cự ly này chúng ta tuyệt đối sẽ không cảm ứng sai, đạo kiếm khí vô cùng đáng sợ này đúng là bắn ra từ Cửu U đế quốc. Tốc độ cực nhanh, cho dù là Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần đại nhân cũng không thể đuổi kịp nhất thời.

Nói đến đây, Hải Lâm có chút dừng lại. Cẩn thận nói:

- Theo mọi người suy đoán, đạo kiếm khí kia có thể là Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang đại nhân tiêu thất mười vạn năm trước.

Lăng Vân lắc lắc đầu:

- Nếu là Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, hắn hoàn toàn không có khả năng đào tẩu.

- Không phải là đào tẩu.

Hải Lâm nói:

Có thể là đại nhân vì không muốn phá hư sự ổn định của khỏa tinh cầu này, tổn thương người vô tội nên cố ý dời chiến trường tới vũ trụ! Có người đã cảm ứng được từng trận năng lượng ba động thanh thế to lớn đến cực điểm, truyền tới từ chỗ sâu của vũ trụ. Hẳn là quân chủ đại nhân cùng với hai vị Chân Thần bệ hạ giao thủ! Hơn nữa theo tình hình thực tế thì hai vị Chân Thần khẳng định là bị trọng thương trên tay quân chủ đại nhân... Cho nên hiện tại hai vị Chân Thần không sao chiếm cứ được toàn bộ tài nguyên của khỏa chủ tinh này.

Bình Luận (0)
Comment