Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 311

Thần Thánh Ngân Long, chết ở trên tay Tử Lâm!

Nếu như Lăng Vân đoán không sai, chức trách của Thần Thánh Ngân Long chính là thủ hộ trung ương Thần điện, vốn phải là ở cùng phe với Tử Lâm, sao hiện tại lại có một màn này?

Sau khi bị Ám Lam Chi Kiếm cắm vào, khí tức ẩn chứa trong xương đầu mới bị dẫn dắt ra, nếu không e rằng bí mật này sẽ vĩnh viễn yên nghỉ cùng với cốt long này!

Hay đây là do Thần Thánh cố ý gây nên?

Lăng Vân lắc đầu, Thần Thánh kia không có khả năng biết trước được thanh kiếm này sau khi bị đánh văng sẽ cắm vào đầu của cốt long được - đây chỉ có thể là trùng hợp!

Bỗng nhiên, trong lòng Lăng Vân khẽ động, ánh mắt dừng trên thanh bảo kiếm xanh thẳm, trong lòng hiện lên một suy đoán kinh người!

Hắn không phải là Kiếm linh, nhưng có thể cùng với linh kiếm do kiếm hồn tiến hóa thành có một chút liên hệ thần bí, là một linh loại sinh mệnh vì kiếm sinh, cùng với bản thể của nàng, ẩn ở bên trong có cảm ứng thần bí nào đó hay không? Nếu như giả thiết mục đích thực sự lưu lại thanh kiếm này không phải là để cho mình sử dụng ngăn địch, mà chính là để dễ dàng giám thị nhất cử nhất động của mình, theo Thần Thánh, thì thuyết pháp chính mình bị đám người Tịch Lưu Quang lừa gạt liền hoàn toàn thông suốt.

Rất nhanh, hắn lại bác bỏ cái suy đoán hoàn toàn không có khả năng này!

Nếu Tử Lâm thật muốn giám thị hắn, cần gì phải phí nhiều công sức đi Hải Sâm đế quốc hỏi thăm tung tích của mình? Cần gì phải khống chế thanh kiếm này cắm vào đầu cốt long để mình hoài nghi nàng ta?

Lắc lắc đầu, Lăng Vân cuối cùng cũng chỉ có thể cho rằng đây là trùng hợp.

Lúc này, có ba đạo khí tức vô cùng bá đạo trực tiếp xông vào Thương Mãng Sơn, mạnh mẽ lao qua lĩnh vực cấm phi hành. Rất nhanh, tinh thần lực cường đại che trời lấp đất đã quét tới trên người Lăng Vân.

Lăng Vân nhướng mày, ba người này tùy ý lấy tinh thần lực tra xét người khác, cử chỉ đúng là hết sức vô lễ, nhưng hắn cũng không có ý định lãng phí thời gian với đám người này, trực tiếp bay lên, ý định rời khỏi.

Bất quá hắn, còn đi chưa được bao xa đã có tiếng quát từ xa vọng tới:

- Các hạ ở phía trước xin tạm dừng bước!

Lăng Vân cảm ứng một chút, lập tức cảm ứng được khí tức của Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần. Đối phương vẫn luôn truy xét tung tích của mình, hiện tại xuất hiện ở đây, khẳng định là không có gì tốt.

Lăng Vân cũng không có quay đầu lại, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang bắn về phía hư không!

Ba người thấy đối phương muốn đi, một người trong đó la lớn:

- Lăng Vân các hạ, bằng hữu cũ gặp mặt, còn chưa tán gẫu mấy câu sao đã đi không từ giã, không khỏi có phần quá thất lễ sao? Không bằng trước tiên dừng lại nói chuyện chút như thế nào?

Chủ nhân của thanh âm không phải ai xa lạ, chính là đệ nhất cao thủ có cấp bậc Kiếm Thánh ở chủ tinh - Huyền Không!

Huyền Không vốn là hạng người có thiên phú hơn người, từ lúc sáu trăm năm trước đã là Kiếm Thánh đỉnh phong. Hắn ở chủ tinh lập được không ít công lao, được Vô Tận chi thần ban thưởng không ít, cuối cùng đột phá được hai bình cảnh là Bán thần và Thần giai, trở thành một cao thủ Thần giai, tọa trấn chủ tinh, phát triển tín đồ từ những thế thực còn sót lại ở chủ tinh.

Lúc Huyền Không lên tiếng, một lão giả trường bào màu đen cũng hừ nhẹ một tiếng, hướng pháp trượng với linh hồn ba động mãnh liệt về phía Lăng Vân điểm một cái. Giữa hư không lập tức hiện ra một cổ linh hồn trùng kích mạnh mẽ, kể cả thế giới "Linh" của Lăng Vân cũng nhộn nhạo chút ít!

Nhưng chỉ là một chút mà thôi!

Thế giới "Linh" cũng không phải là linh hồn, so với linh hồn thì mạnh hơn nhiều. Tùy theo sự quen thuộc của Lăng Vân đối với thế giới "Linh" cùng với hiểu biết về phương thế lực của Bất Tử Minh Thần, hắn nắm chắc chiến thắng một vị Thần giai cường giả dưới trướng Bất Tử Minh Thần.

Đương nhiên, đây là dưới tình huống một chọi một! Nếu để cho ba người bọn hắn cùng nhau liên thủ thì hắn đúng là khó chống lại.

Công kích không mấy hiệu quả, khiến cho nam tử áo bào đen kia cũng hơi sửng sốt. Vị thần linh nữ tính ở bên cạnh thấy thế liền vươn cánh tay như ngọc ra, năng lượng nhanh chóng hình thành bình chướng màu xanh biếc, phong tỏa phương hướng phi hành của Lăng Vân.

Vị Thần linh nữ tính này đúng là Thần linh dưới trướng của Tự Nhiên Nữ Thần, dung nhan của nàng khuynh quốc khuynh thành, da thịt trắng như tuyết, mái tóc như thác nước, tràn đầy mị lực tự nhiên!

Bất quá, Lăng Vân cũng nhận biết được vị Thần linh nữ tính này!

Tinh Linh Nữ Thần!

Trong không gian thí luyện của thần, bằng vào Thần uy khiến cho hơn mười vị kiếm sư chết trong nháy mắt.

Đây là lần thứ hai bọn họ gặp nhau. Tất nhiên là không có khả năng nàng nhớ tới một kiếm sư nho nhỏ năm đó, cũng không nghĩ tới năm đó hắn từng làm cho nàng tức giận...

Lăng Vân nhìn thoáng qua bình chướng trước mắt. Trong lòng đã rõ chuyện hôm nay không thể tốt đẹp được... Đã như vậy...

Tinh Linh Nữ Thần tiến lên một bước, tiếng nói êm dịu mà ngay cả Diệu Âm cũng phải thẹn không bằng phát ra:

- Lăng Vân các hạ, bệ hạ cho mời, mong người cùng ta đi một chuyến.

- Tốt!

Giờ khắc này, Lăng Vân cũng vô cùng sảng khoái, lưu loát!

Thừa dịp này, ba người lập tức đuổi kịp hắn.

Huyền Không nhìn thoáng qua Lăng Vân, một người có tu vi không dưới hắn, thần sắc có chút sợ hãi, người Trung Ương Tinh không biết lai lịch của hắn thì sẽ không cảm thấy kinh hãi, nhưng hắn thì lại biết rõ Lăng Vân từ lúc hắn còn ở chủ tinh, mới có một thời gian mà hắn đã bước vào Thần giai, cho dù là ai biết được cũng khó lòng giữ được bình tĩnh. Đây chính là Thần giai không tới năm mươi tuổi a!

Huyền Không không dám nghĩ tới nữa, càng nghĩ hắn lại càng không giữ được bình tĩnh.

Tinh Linh Nữ Thần và nam tử áo bào đen tuy cũng có chút giật mình, nhưng trong suy nghĩ bọn họ thì Lăng Vân dù gì đi nữa cũng chỉ là người mới nhập Thần giai, so với những Thần linh lâu đời như bọn họ tất nhiên là chênh lệch không ít, cho nễn vẫn duy trì vẻ kiêu ngạo:

- Nếu Lăng Vân các hạ đồng ý cùng chúng ta trở về, tự nhiên là không thể tốt hơn.

Nói xong, nàng lấy ra một vòng tay nói:

- Ngươi đeo nó vào đi.

- Đây là vật gì?

Tinh Linh Nữ Thần có chút kinh bỉ, làm ra vẻ tài trí hơn người nói:

- Đây là Cấm thần hoàn do bệ hạ chúng ta tự mình nghiên cứu ra, có khả năng cấm cố cảm ứng pháp tắc của Thần linh! Vốn cũng không cần dùng tới nhưng vì lý do an toàn, chúng ta phải làm tốt công tác chuẩn bi, bởi vậy, mong ngươi phối hợp cùng chúng ta.

Nói xong, nàng còn cảnh cáo thêm một câu:

- Hi vọng ngươi sẽ không để cho ba người chúng ta đích thân động thủ.

Huyền Không cũng vội bảo chứng:

- Chính thế, Lăng Vân các hạ yên tâm, ta có thể bảo chứng nếu ngươi đeo Cấm thần hoàn thì chúng ta tuyệt đối không tổn thương ngươi.

- Cấm cố cảm ứng pháp tắc của Thần linh sao?

Lăng Vân vừa nói xong, nhìn lướt qua Tinh Linh Nữ Thần và lão giả kia nói:

- Các ngươi đã trở thành Thần linh mười vạn năm sao?

Chân mày Tinh Linh Nữ Thần hơi nhíu:

- Thế thì như thế nào? Muốn thăm dò ngọn nguồn của chúng ta? Hay là ngươi cho rằng lấy thực lực của một vị Thần linh chưa được năm năm có thể địch lại hai người chúng ta vốn đã tu luyện mười vạn năm?

- Xem ra các ngươi nhất định không có tham dự chiến dịch mười vạn năm trước giữa Tự Nhiên Nữ Thần và Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang rồi.

Nói xong, hắn cũng không có kháng cự nhận lấy Cấm thần hoàn. Cấm thần hoàn này quả là diệu dụng vô cùng! Một vị Thần linh không thể sử dụng pháp tắc thì nhiều nhất cũng chỉ tương đương với hai vị Bán thần, một khi cùng với Thần linh động thủ tuyệt đối là thập tử vô sinh.

- Hãy bớt sàm ngôn đi, đeo Cấm thần hoàn vào.

Thần sắc Tinh Linh Nữ Thần lạnh lẽo, cùng với Thần linh áo bào đen kia khóa chặt Lăng Vân lại. Chỉ cần hắn dám vọng động thì tất nhiên sẽ nhận được một kích trí mạng của hai người.

Lăng Vân khẽ cười một tiếng, đem Cấm thần hoàn đeo vào. Cấm thần hoàn vừa chạm vào tay, đã gắt gao dính chặt lấy, bên trong truyền tới một cổ năng lượng kỳ lạ vòng quanh đầu hắn một vòng. Một lát sau tựa hồ không có tìm được thứ gì cần phong tỏa, lại lần nữa quay trở về trong vòng tay.

Thấy Lăng Vân cuối cùng đã đem vòng tay đeo vào, Tinh Linh Nữ Thần và nam tử áo bào đen mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy một vị Thần linh thì ba người cũng không e ngại, nhưng cũng sẽ phải chật vật một phen. Nếu tiểu tử này đã thức thời như thế, thật sự là không thể tốt hơn.

Chẳng qua là có chút gì đó không đúng, Lăng Vân chưa ăn chút khổ nào đã tùy tiện đem tánh mạng của mình giao cho bọn họ như vậy, không khỏi có phần...

Bất quá, Lăng Vân đã đeo Cấm thần hoàn vào, bọn họ cũng không thể hoài nghi thêm, bọn họ không tin Lăng Vân có khả năng hóa giải vật do Chủ thần tạo ra.

Nghĩ vậy, Tinh Linh Nữ Thần khôi phục lại vẻ tự tin, hừ nhẹ một tiếng:

- Lăng Vân các hạ, mời.

Lăng Vân gật gật đầu, trực tiếp bay theo hướng bọn họ chỉ, phối hợp dị thường. Huyền Không có chút ngờ ngờ:

"Chẳng lẽ Lăng Vân sau khi tiến nhập Thần giai đã thông suốt đầu óc? Cũng đúng, cái này gọi là cứng quá dễ gãy! Tâm cảnh Lăng Vân tự nhiên đã trải qua biến đổi lớn, lĩnh ngộ được đạo cương nhu, co được dãn được, cho nên mới bước qua được cánh cửa Thần giai! Kể từ đó, cũng có thể giải thích vì sao hắn thức thời như thế!"

Trên đường đi, Lăng Vân đột nhiên đặt câu hỏi: truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Không biết Tự Nhiên Nữ Thần bệ hạ vài năm nay có nhắc tới ta không?

Tinh Linh Nữ Thần nhướng mày, căn bản là lười trả lời vấn đề này.

Cũng là Huyền Không cười nói:

- Tự Nhiên Nữ Thần bệ hạ và Bất Tử Minh Thần bệ hạ bảy năm trước đã đi tới nơi ẩn cư của Tiên Tri Chi Thần, hình như là để nhờ ngài ấy tính toán nơi hạ lạc của người kia, đến nay cũng chưa về, bởi vậy cho dù Lăng Vân các hạ muốn tìm nữ thần bệ hạ ôn lại chuyện cũ thì cũng cần phải đợi một đoạn thời gian rồi, ha ha!

- Hừ, Huyền Không, ngươi không cần phải lắm lời. Nếu không phải hắn có liên quan tới nơi hạ lạc của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, hắn có thể cùng bệ hạ có cái quan hệ gì?

Huyền Không cũng biết, hai người bọn họ có chút xem thường Thần linh mượn ngoại lực tấn thăng đến Thần giai, nhưng bàn về thực lực thì hắn đúng là không bằng người ta, cho nên cũng không dám nói thêm!

Cũng là Lăng Vân lần nữa gật đầu:

- Nữ thần bệ hạ xem ra đang ở xa vạn dặm! Lúc trước nữ thần bệ hạ từng mời qua ta gia nhập trận doanh của bọn họ, bất quá ta tự biết mình thực lực thấp kém, cho nên mới uyển chuyển cự tuyệt. Hiện tại... xem ra nếu ta muốn lấy thân phận Thần giai đi đầu nhập dưới trướng của nữ thần bệ hạ, nhất thời cũng không thể được bệ hạ triệu kiến rồi...

Ba người vừa nghe, đồng thời kinh ngạc. Tới đây mới hiểu vì sao Lăng Vân lại sảng khoái đeo Cấm thần hoàn như vậy. Nhất là Tinh Linh Nữ Thần, trong mắt nàng còn có chút tán thưởng, hiển nhiên là đối với sự thức thời của hắn thập phần mãn ý.

- Đúng rồi, ba vị các hạ, các ngươi có biết ta và Kiếm Chi Quân Chủ đều thuộc về kiếm tu nhất mạch...

Lần này vị Tinh Linh Nữ Thần chủ động trả lời:

- Không sai, tên tuổi kiếm tu thứ ba của Lăng Vân các hạ đã truyền khắp vũ trụ, bọn ta tự nhiên cũng có nghe thấy... Lăng Vân các hạ bỗng nhiên nhắc tới chuyện này, không biết là vì...

- Nếu ba vị đã biết, vậy hẳn cũng biết là... Kiếm tu nhất mạch am hiểu nhất là cận chiến! Hơn nữa, trên thực tế, kiếm tu chỉ tu kiếm khí, không tu pháp tắc...

Tinh Linh Nữ Thần theo thói quen gật đầu, mới vừa muốn nói gì, ngay sau đó, nàng đột nhiên nghĩ tới ẩn ý ở phía sau, trong nháy mắt lui lại phía sau, vẻ mặt vô cùng kinh hãi!

Ngay một khắc đó, một món vũ khí đầy máu xuyên thấu qua người của Thần linh áo bào đen, vô số kiếm khí tàn phá thể nội của đối phương, máu bắn tung tóe!

- Kết quả của việc không tu pháp tắc chính là...

Lăng Vân phất tay xua tan sương máu nồng đậm, đồng thời giơ Cấm thần hoàn lên:

- Cấm thần hoàn của ngươi đối với ta vô dụng!

Vừa nói xong, hắn dễ dàng đem Cấm thần hoàn tháo xuống.

- Ngươi...

Tinh Linh Nữ Thần kinh hãi thất sắc, một vị Thần giai cường giả trong chớp mắt đã hóa thành một đám sương máu, vẫn lạc đương tràng. Điều này thật sự quá rung động rồi.

Thần linh a!

Không phải là thánh kiếm sư hay là Kiếm Thánh! Muốn thành thần phải tu luyện ngàn vạn năm. Dọc đường đi gặp vô số kiếp nạn, đã sớm quen với hiểm nguy. Thế nhưng dưới một kích đánh lén của Lăng Vân, chưa kịp làm gì đã chết tại chỗ... điều này...

Huyền Không thấy vậy đổ mồ hôi lạnh ròng ròng!

Hắn cuối cùng cũng hiểu được thứ Lăng Vân cậy vào... Khó trách hắn vừa rồi còn nhắc tới Thần chiến mười vạn năm trước cùng với Tự Nhiên Nữ Thần - hiển nhiên là kiểm chứng xem nhóm người mình có hiểu rõ về kiếm tu hay không, đồng thời đánh lạc hướng đám người mình, sau đó ra tay đánh lén. Thậm chí theo suy nghĩ thông thường, hắn đang nói chuyện với Tinh Linh Nữ Thần thì người có khả năng bị đánh lén lớn nhất chính là nàng... Không nghĩ tới hành động của hắn không hề tuân theo quy luật của tiềm thức!

Tinh Linh Nữ Thần nhất thời hiểu được, thẹn quá hóa giận, năng lượng trong thiên địa tùy theo ý niệm của nàng trở nên bạo loạn, mưa rền gió dữ kèm theo sấm sét trong nháy mắt tràn ngập bầu trời. Cả phiến thiên không trở nên u ám, quả thực còn trở mặt nhanh hơn so với nữ nhân!

Huyền Không cũng không dám ẩn tàng, một thanh thần kiếm lập tức xuất hiện trong tay, uy thế của Thần linh không chút giữ lại phóng thích ra.

Chẳng qua là... Kiếm khí của hắn so với Kiếm Si Thần Thánh đúng là không cùng một cấp bậc! Giống như một người cầm kiếm thật, còn một người cầm kiếm đồ chơi vậy.

- Lực lượng thiên kiếp? Kiếm kỹ?

Lăng Vân hừ nhẹ một tiếng, thân hình như chớp giết về phía Tinh Linh Nữ Thần, không chút để ý tới những sấm sét màu tím đáng xuống. Trong nháy mắt đã tiếp cận Tinh Linh Nữ Thần.

Huyền Không quát lên một tiếng phẫn nộ, năng lượng theo một kiếm chém về phía Lăng Vân, hòng ngăn cản công kích của hắn, tạo điều kiện cho Tinh Linh Nữ Thần điều khiển sấm sét đánh chết Lăng Vân!

Song, Thần kiếm của hắn cư nhiên trong nháy mắt thoát ra khỏi bàn tay của hắn, kịch liệt run rẩy rồi nổ tung, bắn ra vô số mảnh vụn đập lên đấu khí khải giáp của Huyền Không, chấn văng hắn về phía sau!

Cùng với kiếm tu đấu kiếm? Nhất là kiếm tu có cảnh giới Kiếm Thần, quả thực là tự tìm đường chết!

Dưới sự khống chế của thế giới "Linh", trừ phi là kiếm tu thuần túy với thực lực không kém hơn hắn, nếu không, mọi thanh kiếm thông linh đều ở trong sự nắm giữ của hắn!

"Ầm ầm ầm!"

Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí oanh kích phải bình chướng xanh biếc của Tinh Linh Nữ Thần, trong nháy mắt đem bình chướng xé nát, dư thế không giảm trùng kích lên thân thể của nàng ta, đánh văng nàng đi, một ngụm máu không sao cản được phun ra ngoài!

Đúng lúc này, sấm sét màu tím cũng gào thét xuyên qua tầng mây đánh xuống. Mặc dù thế giới "Linh" Của Lăng Vân toàn lực bạo phát, mưu toan đánh úp và khống chế đạo sấm sét này, song thiên địa lực lượng uẩn hàm bên trong quá mức kinh người, trực tiếp chấn động thế giới "Linh", rồi sau đó dần dần đánh tan, cuối cùng oanh kích trên thân thể của Lăng Vân!

Kiếm nguyên tạo thành năng lượng hộ thân ra sức cản trở sấm sét màu tím, cuối cùng không thể chống đỡ, tán loạn ra, một cảm giác tê dại mãnh liệt và đau nhức do bị xé rách nhanh chóng lan ra toàn thân, nếu không phải hắn kịp thời vận chuyển thần lực đem sấm sét màu tím khu trừ, chỉ sợ thương thế của hắn so với Tinh Linh Nữ Thần tuyệt đối không nhẹ hơn! Chỉ sợ hắn, địa phương bị sấm sét màu tím oanh kích cũng bị trầy da tróc thịt, cháy đen một mảng.

Tinh Linh Nữ Thần và Huyền Không đều chớp lấy thời cơ này, bay tới gần nhau, chuẩn bị cho lần công kích tới.

Bình Luận (0)
Comment