Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 53

Nghị sự đại điện lại có một quang cảnh khác.

Trong điện một trăm hai mươi tám vị thị nữ dung mạo nhu mì xinh đẹp qua lại như con thoi, hoặc cầm quạt, hoặc cầm đèn, hoặc châm trà, hầu hạ ở xung quanh.

Trừ những thị nữ đó ra, lại có không dưới sáu mươi người cầm quyền tại Lâm gia, các cấp chấp sự, phân biệt đứng ở hai bên, lúc này ánh mắt đám người này đều sáng ngời, thần sắc uy nghiêm nhìn Lăng Vân từ ngoài điện đi tới.

Toàn bộ những người này đại biểu nắm giữ chí ít phân nửa quyền lợi trong Lâm gia, thực lực kém cõi nhất cũng đã đạt được nhị giai Kiếm Sư, đại đa số đều có tu vi tam giai, trong đó hai vị trưởng lão ngồi ở bên cạnh tộc trưởng, toàn thân giống như cùng khắp đại điện hòa làm một thể, chính là biểu hiện bước vào cảnh giới Đại Kiếm Sư. Đội hình khổng lồ như thế, có thể thấy được tộc trưởng Lâm gia đối với vị nhị giai Kiếm Sư mười tám tuổi này coi trọng như thế nào.

Dưới sự tập trung tinh thần của nhiều cao thủ Kiếm Sư như vậy, đừng nói là Kiếm Sĩ, dù là những Kiếm Sư chính thức tâm chí không kiên định, sợ rằng sẽ cảm thấy khí huyết không thông, tâm trạng đại loạn từ đó sinh ra sợ hãi.

- Ra oai phủ đầu a.

Lăng Vân thong dong bước vào đại điện, cảm thụ được cỗ uy áp cường đại trên người của tộc trưởng cùng hai vị trưởng lão mơ hồ truyền đến, từng bước một vững vàng tiến lên. Theo khoảng cách càng lúc càng gần, cỗ uy áp vô hình kia cũng càng thêm mãnh liệt, cước bộ dưới chân hắn càng trở nên chậm chạp, bước đi càng thấy nặng trĩu. Đến lúc cự ly cách ba người chỉ năm mươi bước thì cổ uy áp nọ đã mạnh đến cực hạn nhị giai Kiếm Sư có khả năng chống đối.

Hai vị trưởng lão cùng tộc trưởng ba người âm thầm liếc nhau, vẻ tươi cười trong mắt cùng lộ ra một tia vui mừng, trong lòng âm thầm gật đầu:

- Quả nhiên là tu vi nhị giai Kiếm Sư.

Đang muốn thu lại khí thế uy áp.

Nhưng lúc này, phản ứng của Lăng Vân lại ngoài dự liệu của mọi người. Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng hít một hơi, lần thứ hai cất bước hướng về phía trước đi đến, khí tức áp bách trên người ba vị Đại Kiếm Sư theo đó lại bắt đầu phiêu hốt bất định, mơ hồ có xu hướng tán đi theo gió.

Hai vị trưởng lão đồng thời lấy làm kinh hãi, trong lòng thầm nói quỷ dị, muốn đem khí thế thu hồi, đã thấy tộc trưởng hơi lắc đầu, ngăn trở hành động của hai vị trưởng lão.

Lăng Vân từng bước tiến tới phía trước, tuy rằng hai bên cách nhau chỉ có năm mươi bước, nhưng hắn lại bước đi dị thường thong thả. Nhất là lúc vị tộc trưởng kia không hề bảo lưu phóng xuất khí thế, thì thân thể yếu ớt của hắn như nhất diệp khinh chu (lá cây thuyền nhỏ) trong hải khiếu (biển gầm), giống như tùy thời đều có thể tứ phân ngũ liệt ( 4 phần đứt 5 phần liệt) trước cơn sóng lớn quất tới.

Tới lúc này, tất cả mọi người có mặt đều hiểu rõ tộc trưởng và hai vị trưởng lão cố ý thăm dò thực lực chân chính của Lăng Vân, ánh mắt của toàn bộ đám đông đều rơi trên người Lăng Vân, hết sức chăm chú nhìn hắn đang lấy tốc độ cực kỳ chậm rãi, mỗi một bước tiến lên đều kiên định nhưng thập phần mạnh mẽ.

Khi Lăng Vân lại lần nữa gian nan mạnh mẽ tiến lên hai mươi bước trước khí thế của ba vị cao thủ Đại Kiếm Sư thì trong đại điện không ít người đã không nhịn được kích động đứng lên, mỗi một người đôi môi khẽ nhúc nhích, nhưng không nói thành tiếng.

Lâm Mạc hai tay run nhè nhẹ, trong lòng thán phục không thôi:

- Ba mươi bước, cách tộc trưởng chỉ ba mươi bước! Lâm Thành, vị đệ tử gọi là Lâm Thành này lại có tiềm lực bậc này!? Lâm gia qua nhiều năm như vậy những người trải qua trắc thí, chỉ có một người là Lâm Thiên Uy đại trưởng lão có khả năng ở nhị giai Kiếm Sư, dưới áp bách của ba vị Đại Kiếm Sư, tiếp cận tộc trưởng ba mươi bước! Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Lâm gia chúng ta có thể xuất ra một vị... Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn

Lâm Trấn tộc trưởng Lâm gia trong mắt thần quang càng thịnh, vẻ mặt tán thưởng nhìn Lăng Vân bước đi một cách khó khăn.

Lăng Vân sau khi tiến tới gần hai mươi bước, thấy trong cơ thể mình khí huyết cuồn cuộn dâng trào, lồng ngực giống như bị một khối cự thạch đè nặng khó chịu đến cực điểm, mặc dù hắn nắm chắc tiến tới chỉ cách năm bước, nhưng nếu làm như vậy hậu quả tất nhiên sẽ khiến bản thân chịu nội thương. Trước mắt hắn vừa mới củng cố cảnh giới Tiên Thiên đại thừa, nếu như tuỳ tiện thụ thương, trong khoảng thời gian ngắn đối với việc tu luyện của hắn rất là bất lợi, bởi vậy, hắn đành phải hít sâu một hơi sau đó ngừng cước bộ, tiếp đó nửa quỳ trên đất, cao giọng nói:

- Lâm gia chi thứ thứ sáu trăm bảy mươi nhất mạch thứ tám mươi bốn đại đệ tử Lâm Thành, ra mắt tộc trưởng đại nhân!

Một tiếng này của hắn trung khí đầy đủ, hùng hậu mạnh mẽ, thành khẩn kích động, truyền khắp toàn bộ nghị sự đại điện, hấp dẫn hội tụ lực chú ý của hết thảy người nắm quyền trong Lâm gia, không để sót một người nào.

- Người này tương lai thành tựu không thể hạn định!

Một người trong hai vị trưởng lão sinh ra cảm thán, thấp giọng nói.

Dám ở trường hợp này thấp giọng thảo luận, cũng chỉ có những nhân vật cấp bậc trưởng lão bọn họ.

Một vị khác trưởng lão gật đầu, cảm khái nói:

- Ta dường như từ trên người hắn đã thấy được bóng dáng Thiên Uy lão ca ca, không bao lâu nữa, Lâm gia ta lại có thêm một vị Đại Kiếm Sư.

Tộc trưởng Lâm Trấn hết sức thoả mãn gật đầu, thanh âm ôn hòa cũng không mất uy nghiêm:

- Tốt! Lâm Thành, ngươi đứng lên đi!

Nhất thời vốn ba cỗ khí thế của ba Đại Kiếm sư đặt ở đỉnh đầu hắn cùng lúc biến mất không thấy.

- Đây là lực lượng của Đại Kiếm sư sao! Lấy thực lực ta hiện tại nếu như gặp phải một người trong đó, sợ là ngay cả chạy trốn cũng thành vấn đề.

Lăng Vân trong lòng âm thầm kinh ngạc, đồng thời đứng lên, ngoài ba mươi bước đối diện cùng Lâm gia tộc trưởng Lâm Trấn.

Lâm Trấn mặt lộ vẻ hoà nhã, mở miệng nói:

- Lâm Thành, ngươi ý chí kiên định, phẩm hạnh đoan lương (đoan chính lương thiện), lại chịu khổ nhọc không sợ nguy nan, tuổi còn trẻ lại đã tu luyện tới cảnh giới nhị giai Kiếm Sư, thực sự là phúc của Lâm gia ta! Có thể dưới khí thế áp bách của ba vị Đại Kiếm sư, tới gần ta ba mươi bước, tiềm lực cao tuyệt, thật là hiếm có! Nghe nói ngươi một lòng tu luyện, không thích mưu quyền, ta cũng không bổ nhiệm ngươi chức chấp sự.

Suy nghĩ một chút, hắn cùng với hai vị trưởng lão ánh mắt giao lưu, sau khi đạt thành chung nhận thức nào đó, lại lần nữa nói:

- Gia tộc đối với tiềm lực đệ tử trung thành, từ trước đến nay sẽ không để mai một. Do dó phong ngươi làm gia tộc nhị tinh vinh dự Kiếm Sư (vinh dự Kiếm Sư hai sao), hưởng đãi ngộ của Lục cấp chấp sự!

Quyền lợi của Lục cấp chấp sự Lăng Vân dọc theo đường đi đã nghe thấy, tuy rằng bản thân chẳng qua là hưởng thụ loại đãi ngộ này, cũng không có lợi ích thực tế, nhưng ngày sau hành tẩu bên trong Lâm gia ngoại trừ trưởng lão, tộc trưởng mười bốn người ra, nhìn thấy bất luận kẻ nào cũng không cần hành lễ. Hơn nữa ngoại trừ sơn động của các trưởng lão gia tộc bế quan cùng cấm địa, bất luận địa phương nào hắn đều có thể tùy ý xuất nhập. Chỉ cần hắn nguyện ý, hắn hầu như có thể điều động lực lượng trên ức người đi làm việc cho hắn.

Lăng Vân không quan tâm bất cứ loại quyền thế gì, nhưng có thân phận này ngày sau hắn muốn tìm công pháp tham khảo gì đó, đó còn không phải là chuyện tình đơn giản sao? Bởi vậy hắn vẫn là chân thành đáp:

- Tạ ơn tộc trưởng ân điển!

Sau khi phong thưởng chức vị xong, Lâm Trấn lại lần nữa vung bàn tay to lên:

- Ngươi lần đầu tới gia tộc, cũng không chỗ ở. Ân, phần thưởng nữa, tinh thần khu Bích U Các phương viên mười dặm, ngân giáp thị vệ ba trăm, hạ nhân nha hoàn ba trăm, thiếp thân thị nữ bốn người, kim tệ ba trăm vạn! Nếu có nhu cầu, cũng có thể yêu cầu người mang đến.

Mọi người vừa nghe phong thưởng này, cả đám đồng thời giật mình, còn lại là càng nhiều hâm mộ "Tề nhân chi phúc". (luật pháp người Tề chỉ dc lấy 1 vợ ko dc nạp thiếp hic hic).

Bích U Các, ba trăm vạn kim tệ, ba trăm thị vệ, ba trăm hạ nhân còn chưa tính, mấu chốt là bốn vị thiếp thân thị nữ kia!

Nên biết, phàm là đại gia tộc không gia tộc nào không dốc hết khả năng, bồi dưỡng đại lượng thiếp thân thị nữ, Lâm gia đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Những thiếp thân thị nữ này chính là từ trong trăm ức người thuộc sở hữu của Lâm gia, từ nhỏ chọn ra trăm vạn thiếu nữ khuôn mặt kiểu mỹ bắt đầu tiến hành bồi dưỡng, trải qua tầng tầng sàng lọc, cuối cùng còn xót lại trong đó trăm người, mới gọi là đạt tiêu chuẩn. Trăm vị thị nữ này không chỉ có sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành, mà còn tinh thông cầm kỳ thư họa, văn thao vũ lược, đồng thời mỗi người đều kỵ thiện xạ (bắn cung khi đang cưỡi …), có thực lực Cao Cấp Kiếm Sĩ.

Hơn nữa, toàn bộ thiếp thân thị nữ đối công phu trên giường đều đặc biệt tinh thông! Đây cũng là thiếp thân thị nữ ban cho người có tiềm lực kinh người bên trong gia tộc, nguyên nhân là để có được đệ tử huyết thống tốt đẹp.

Những cái này là tộc trưởng mong muốn thiếp thân thị nữ có thể sinh hạ hài tử kế thừa huyết thống tốt đẹp, làm rạng rỡ gia tộc, làm cho gia tộc đời đời cường thịnh.

Chẳng qua mấy cái này, Lăng Vân cũng không biết, mà cũng chẳng quan tâm. Ở trong ý thức của hắn, có một hoàn cảnh tu luyện tốt đẹp cũng đã đủ rồi, về phần chỗ ở có hay không xa hoa, có hay không khí thế to lớn, hoàn toàn không có gì quan trọng.

Bình Luận (0)
Comment