Kiếm Thần Càn Khôn ( Bản Dịch)

Chương 375 - Chương 375. Cảnh Gia Tăng Vọt Tiên Thiên

Chương 375. Cảnh Gia Tăng Vọt Tiên Thiên

Đêm đó Đổng gia, Chua gia Đông Lâm thành bị san bằng.

Mấy ngày sau.

Cảnh Thành Dã đến Huy Hoàng đan lâu chợ khu nam tìm Cảnh Ngôn.

Cảnh Thành Dã hớn hở báo tin vui:

- Mười ngày ngắn ngủi Cảnh gia tăng thêm bảy võ giả cảnh giới Tiên Thiên!

Cảnh Ngôn bí hiểm nói:

- Chờ thêm chút nữa đi.

Một tháng sau.

Cảnh Thành Dã lại đến Huy Hoàng đan lâu chợ khu nam tìm Cảnh Ngôn.

Cảnh Thành Dã ngoác mồm tận mang tai nói, lộ rõ phấn khởi:

- Cảnh Ngôn, ngươi đoán trong một tháng Cảnh gia ra bao nhiêu võ giả cảnh giới Tiên Thiên?

Cảnh Ngôn cười nói:

- Tộc trưởng cứ nói thẳng đi.

Cảnh Thành Dã gật gù nói:

- Ha ha, tận hai mươi sáu Tiên Thiên, tăng thêm hai mươi sáu Tiên Thiên! Mới qua một tháng! Còn nhiều người được dược tề Thánh Linh nhưng vì tích lũy không đủ nên chưa dùng, nếu qua nửa năm thì…chậc chậc.

Cảnh Thành Dã chẳng còn dáng vẻ tộc trưởng gia tộc lớn nhất Đông Lâm thành, đương nhiên gã chẳng cần ra vẻ uy nghiêm trước mặt Cảnh Ngôn.

Cảnh Ngôn gật gù cười nói:

- Ừm, những võ giả cảnh giới Tiên Thiên này ổn định cảnh giới rồi địa vị của Cảnh gia chúng ta trong Đông Lâm thành sẽ kiên cố vững chắc.

Cảnh Thành Dã tưởng tượng tương lai sau này, không kiềm được lâng lâng:

- Đâu chỉ kiên cố vững chắc, ta nghĩ dù là gia tộc lớn trong một số thành phố lớn cũng chỉ có mấy chục võ giả Tiên Thiên. Lúc trước Triệu gia mới có hai mươi võ giả Tiên Thiên, Cảnh gia ta bây giờ có bốn mươi Tiên Thiên, nửa năm sau ít nhất tăng lên sáu mươi người! Hơn nữa Cảnh gia nắm giữ ba cái chợ, nhiều mạch khoáng trong địa vực Đông Lâm thành có một nửa bị Cảnh gia chiếm. Có những tài nguyên này vun đắp thì…

Cảnh Ngôn nói:

- Tộc trưởng. ta định hai ngày nữa sẽ về Lam Khúc quận thành, khi đó sẽ không đi chào tộc trưởng.

Cảnh Thành Dã nhíu mày hỏi:

- Sắp đi rồi? Mau vậy?

Cảnh Ngôn nheo mắt nói:

- Nên trở lại, còn có rất nhiều chuyện ta phải giải quyết. Chắc sắp quyết định người kế nhiệm thành chủ Đông Lâm thành rồi.

Cảnh Thành Dã không nói gì thêm, chuyện của Cảnh Ngôn không cần gã xen vào:

- Cũng tốt.

Hôm sau, có một tin tốt làm Cảnh Ngôn rất vui vẻ. Cảnh Thần Tinh thúc thúc thăng cấp cảnh giới Tiên Thiên, mặc dù gã bị đứt một chân sẽ trở ngại lớn khi đánh nhau nhưng dù gì là Tiên Thiên, võ giả dưới Tiên Thiên muốn làm gì Cảnh Thần Tinh sẽ rất khó.

Chờ sau này Cảnh Ngôn kiếm đan dược cho võ giả mọc tay chân cụt là có thể giúp Cảnh Thần Tinh thúc thúc trở về làm người bình thường.

Đêm đó Cảnh Ngôn rời khỏi Đông Lâm thành chạy nhanh đi Lam Khúc quận thành.

Việc ở Đông Lâm thành tạm chấm dứt, Cảnh Ngôn còn bận rộn nhiều thứ. Tổ chức Ám Dạ và Văn gia chịu thiệt, bọn họ sẽ không bỏ qua. Cảnh Ngôn cũng sẽ không bỏ qua cho hai thế lực này, bước tiếp theo là loại bỏ Văn gia, tổ chức Ám Dạ.

Nhưng hiện giờ thực lực của Cảnh Ngôn còn kém xa, điều hắn phải làm nhất là thăng cấp thành cường giả Đạo Linh cảnh.

Hơn mười ngày sau Cảnh Ngôn về Lam Khúc quận thành, đi phủ tổng quản gặp Mộ Liên Thiên trước nhất.

Mộ Liên Thiên nhìn thẳng Cảnh Ngôn, hỏi:

- Cảnh Ngôn tiểu hữu trong thời gian này đi đâu vậy?

Chắc Mộ Liên Thiên có nghe nói chuyện xảy ra trong Đông Lâm thành. Mặc dù Lam Khúc quận thành cách Đông Lâm thành xa xôi, nhưng Quận Vương phủ tuyệt đối biết việc lớn trong Đông Lâm thành. Mộ Liên Thiên là tổng quản, gã cũng có thể nhận được tin tức.

Mộ Liên Thiên cố ý hỏi câu này, chắc đã đoán được việc trong Đông Lâm thành là Cảnh Ngôn làm.

Cảnh Ngôn cười gượng:

- Ha ha ha!

Mộ Liên Thiên lắc đầu nói:

- Tiểu tử này, ngươi làm hơi lớn chuyện, Văn gia đang nhảy lên nhảy xuống.

Con ngươi Cảnh Ngôn co rút hỏi:

- Văn gia có động tác lớn gì?

Mộ Liên Thiên trầm giọng nói:

- Rất nhiều, tuy lúc trước Văn gia có hứng thú với nhân tuyển kế nhiệm thành chủ Đông Lâm thành nhưng chỉ có thế. Bây giờ hình như Văn gia không tiếc mọi giá muốn khống chế Đông Lâm thành, Văn gia tiêu phí số tiền lớn xúi giục mấy thế gia ủng hộ mình.

Cảnh Ngôn biến sắc mặt hỏi:

- Đã xác định nhân tuyển kế nhiệm?

Mộ Liên Thiên nói:

- Đại khái xác định nhân tuyển là người Văn gia, một trưởng lão, võ giả Đạo Linh cảnh. Bây giờ chỉ chờ Quận Vương đại nhân gật đầu ra lệnh nhâm mệnh, mấy ngày nay sẽ có tin. Với ý kiến của vài thế gia lớn, Quận Vương đại nhân không thể không nể họ ba phần, hơn nữa Quận Vương đại nhân sẽ không để bụng Đông Lâm thành cỏn con.

Mí mắt Cảnh Ngôn co giật:

- Cường giả Đạo Linh cảnh Văn gia đi Đông Lâm thành đảm nhiệm thành chủ?

Đây là chuyện lớn bằng trời.

Cảnh gia hầu như khống chế Đông Lâm thành, nhưng trong gia tộc không có cường giả Đạo Linh cảnh. Nếu trưởng lão Văn gia đi Đông Lâm thành thì Cảnh gia lấy cái gì đối kháng?

Thành chủ không phải một người, vệ đội mặc giáp phủ thành chủ sẽ bị thành chủ mới tiếp nhận kiểm soát. Khi đó phủ thành chủ nhằm vào Cảnh gia, cục diện đoàn kết một lòng trong Đông Lâm thành sẽ bị phá vỡ.

Lòng Cảnh Ngôn nặng nề hỏi:

- Tổng quản đại nhân, chẳng lẽ chuyện này không có đường cứu vãn sao?

Mộ Liên Thiên lắc đầu nói:

- Rất khó khăn, dù là ta cũng không cách nào thay đổi chuyện này, trừ phi Hoắc Xuân Dương mất tích trở về Đông Lâm thành. Nếu thành chủ Đông Lâm thành còn thì không cần nhâm mệnh thành chủ mới.

Cảnh Ngôn nghe vậy lòng lạnh lẽo.

Sự sống chết của thành chủ Hoắc Xuân Dương đến nay chưa biết, dù Hoắc Xuân Dương không chết thì xác xuất gã trở về Đông Lâm thành ngay là gần bằng không. Hoắc Xuân Dương đã vắng mặt ba tháng.

Cảnh Ngôn lắc đầu nguầy nguậy:

- Không được, tuyệt đối không được! Người Văn gia tuyệt đối không thể trở thành thành chủ Đông Lâm thành!

Mộ Liên Thiên nói:

- Cảnh Ngôn, chờ chút nữa chúng ta bàn việc, giờ ta phải đi Quận Vương phủ một chuyến, có chuyện quan trọng.

Trước khi Cảnh Ngôn đến gặp Mộ Liên Thiên định ra phủ tổng quản đi đến Quận Vương phủ. Vì Cảnh Ngôn tình cờ tới nên Mộ Liên Thiên ở lại giây lát trò chuyện với hắn.

Cảnh Ngôn nhíu mày nói:

- Tổng quản đại nhân, ta cũng muốn gặp Quận Vương đại nhân.

Nếu không phải sự việc gấp gáp Cảnh Ngôn sẽ không tùy tiện đòi gặp Quận Vương đại nhân, nhưng bây giờ hắn không có cách nào.

Mộ Liên Thiên nhíu mày nói:

- Ngươi muốn gặp Quận Vương đại nhân? Cũng tốt, đi theo ta, có lẽ ngươi có thể hỗ trợ chuyện này được. Nếu ngươi thật sự giúp được, khi đó có đòi một, hai điều kiện Quận Vương đại nhân cũng sẽ đồng ý.
Hết chương 375.
Bình Luận (0)
Comment