Kiếm Thần Càn Khôn ( Bản Dịch)

Chương 456 - Chương 456. Đạo Linh Cảnh Hậu Kỳ

Chương 456. Đạo Linh cảnh hậu kỳ

Ân Tiên Sinh đến Hạo Phong thành là để ám sát Cảnh Ngôn.

Lúc trước Ân Tiên Sinh không định gây ra động tĩnh quá lớn trong lần hành động này, nên mới lặng lẽ lẻn vào Trương gia. Ân Tiên Sinh muốn bắt nhân vật quan trọng của Trương gia tiết lộ Cảnh Ngôn ở đâu, sau đó tìm đến hắn lặng lẽ giết chết.

Trong mắt Ân Tiên Sinh tuy Cảnh Ngôn có sức chiến đấu Đạo Linh cảnh hậu kỳ nhưng y muốn giết hắn, hắn tuyệt đối không có đường chống cự, ám sát Cảnh Ngôn không khó khăn.

Chờ Cảnh Ngôn chết Ân Tiên Sinh sẽ rời khỏi Hạo Phong thành ngay, không để lại điểm yếu gì.

Dù Quận Vương Chu Thượng Vân cực kỳ xem trọng Cảnh Ngôn, nổi giận khi hắn bị giết nhưng không có chứng cứ trực tiếp, dù nghi ngờ Ám Dạ Ân Tiên Sinh làm thì sao?

Ha ha, dù là Quận Vương Chu Thượng Vân khống chế nguyên địa vực Lam Khúc quận thành muốn xuống tay với Ám Dạ cũng phải đắn đo có chịu nổi hậu quả không.

Nhưng bây giờ muốn âm thầm giết Cảnh Ngôn là không thể nào, Ân Tiên Sinh không ngờ người Trương gia mà y tìm đến không sợ chết, liều mạng ra tiếng cảnh báo.

Đám đông thành viên Trương gia bao vây nơi này, Ân Tiên Sinh muốn ẩn giấu cũng hơi khó. Vậy đơn giản làm thẳng tay đi, dù gì trong Hạo Phong thành không ai có thể ngăn cản Ân Tiên Sinh giết Cảnh Ngôn.

Quyết giết Cảnh Ngôn!

Trương Nhất Binh thấy Ân Tiên Sinh ra khỏi phòng ngũ trưởng lão thì nét mặt sa sầm hỏi:

- Các hạ là ai? Tại sao xâm nhập vào Trương gia ta?

Cái tên âm khí âm trầm bước ra khỏi phòng nhưng ngũ trưởng lão không ra, tức là ngũ trưởng lão đã gặp nạn.

Giọng Ân Tiên Sinh âm u chui vào tai đám người Trương gia, tập thể rùng mình:

- Các ngươi mặc kệ ta là ai, ta từ đâu tới. Các ngươi chỉ cần cho ta biết Cảnh Ngôn ở đâu là được, giết Cảnh Ngôn xong ta sẽ rời khỏi nơi này.

Tên này quá bá đạo!

Trương Nhất Binh vừa nói vừa nháy mắt với một hộ vệ:

- Suy nghĩ của các vị hơi đơn giản, các vị xâm nhập Trương gia ta, không cho giải thích gì đã muốn tùy ý rời đi.

Hộ vệ giật mình, thấy ánh mắt của tộc trưởng thì hiểu ý, âm thầm tới gần phòng ngũ trưởng lão.

Tất cả động tác không giấu diếm Ân Tiên Sinh được, nhưng y không quan tâm, không ngăn cản hộ vệ định vào phòng ngũ trưởng lão.

Ân Tiên Sinh bộc phát ra uy năng động trời, uy năng làm một mảnh thiên địa mất màu:

- Ta không muốn nói nhảm nhiều với các ngươi, ta đến lần này nhiệm vụ là giết Cảnh Ngôn. Nếu các ngươi phối hợp thì không sao, nếu không hợp tác vậy ta sẽ diệt sạch gia tộc của các ngươi!

Đám người Trương Nhất Binh cảm nhận uy năng đó mặt trắng bệch.

Uy năng này quá đáng sợ! Quá cường đại!

Dường như đến nỗi bọn họ hầu như mất can đảm chống cự.

Người này tuyệt đối mạnh hơn cường giả Đạo Linh cảnh. Trong Hạo Phong thành, thành chủ Viên Kế Hổ là cường giả Đạo Linh cảnh đỉnh, sau này Cảnh Ngôn xuất hiện còn đánh nhau với lão tộc trưởng Tống gia khiến đám người Trương Nhất Binh càng hiểu rõ thực lực của võ giả Đạo Linh cảnh đỉnh.

Người mặc đồ đen, mặt trắng âm trầm như quỷ bộc phát ra khí thế hơn xa Cảnh Ngôn tiên sinh, thành chủ Viên Kế Hổ và lão tộc trưởng Tống gia.

Vậy người này rất có thể là cường giả đáng sợ Đạo Sư cảnh vượt qua Đạo Linh cảnh.

Làm sao bây giờ?

Người này nói rõ muốn giết Cảnh Ngôn, nếu họ khai ra chỗ ở của hắn, có lẽ loại nhân vật này khinh thường tiêu diệt Trương gia nhỏ bé. nhưng nếu khai ra chỗ ở của Cảnh Ngôn chẳng phải là Trương gia phản bội hắn?

Hộ vệ vào phòng ngũ trưởng lão rồi kinh hoàng đi ra, nói với Trương Nhất Binh:

- Tộc trưởng, ngũ trưởng lão . . . chết rồi!

Đôi mắt Trương Nhất Binh hơi đỏ, tức giận quát:

- Đáng giận! Ngươi . . . Ngươi xâm nhập Trương gia ta, giết trưởng lão Trương gia. Ngươi nghĩ thực lực của mình mạnh thì Trương gia chúng ta sợ sao? Người Trương gia không phải đồ hèn!

Một số người Trương gia nóng tính quát to:

- Tộc trưởng, chúng ta liều mạng với hắn!

- Đúng vậy! Giết! Cùng lắm là chết!

Lúc này Cảnh Ngôn ở trong Càn Khôn không gian.

Cảnh Ngôn mở mắt ra, thở hắt ra:

- Phù.

Cảnh Ngôn hơi vận chuyển nguyên khí trong người:

- Rốt cuộc đột phá đến Đạo Linh cảnh hậu kỳ.

Từ Đạo Linh cảnh sơ kỳ đến trung kỳ mất ba ngày, từ Đạo Linh cảnh trung kỳ đột phá đến hậu kỳ lâu đến một tuần, nhưng toàn quá trình không có gì ngoài ý muốn.

Thần Đạo Đan có tác dụng kích thích vụ tuyền quá nghịch thiên, sử dụng Thần Đạo Đan rồi đột phá có thể nói không chút bình cảnh. Cảnh Ngôn cảm thấy võ giả Đạo Linh cảnh khác sử dụng Thần Đạo Đan cũng sẽ có hiệu quả vô cùng kinh người.

Cảnh Ngôn lại kiểm tra Thần Đạo Đan trong bụng.

Lần này Thần Đạo Đan nhỏ hơn lúc mới luyện chế ra nhiều, Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên khí cảm ứng. Năng lượng sót lại của Thần Đạo Đan còn khoảng một nửa, không bằng ba phần năm viên đan dược cũ. Tức là Cảnh Ngôn liên tiếp từ Đạo Linh cảnh sơ kỳ đột phá trung kỳ, đến hậu kỳ tiêu hao chưa đến một nửa năng lượng Thần Đạo Đan. Số năng lượng Thần Đạo Đan còn lại chắc đủ cho Cảnh Ngôn thăng cấp Đạo Linh cảnh đỉnh.

Tốc độ tu luyện không tin được.

Cảnh Ngôn vui mừng nhưng hơi tiếc nuối nghĩ:

- Ưm, ổn định cảnh giới mới đột phá vài ngày rồi đột phá tiếp, một hơi bước vào Đạo Linh cảnh đỉnh sau đó chuẩn bị thăng cấp Đạo Sư cảnh. Tiếc là không có nhiều Đạo Nguyên Quả, nếu không làm thêm vài viên Thần Đạo Đan thì không khó thăng cấp lên Đạo Sư cảnh.

Thiên Thủy xuất hiện nói với Cảnh Ngôn:

- Cảnh Ngôn, hình như bên ngoài xảy ra chuyện gì.

Vì Cảnh Ngôn luôn ở trong Càn Khôn không gian đột phá cảnh giới nên không nghe tiếng ngũ trưởng lão Trương gia cảnh báo. Thiên Thủy luôn chú ý bên ngoài biến đổi nên biết Trương gia gặp chuyện.

Cảnh Ngôn nhíu mày hỏi:

- Trương gia gặp chuyện? Ta ra ngoài xem!

Trương gia bây giờ có thể xảy ra chuyện gì? Trong Hạo Phong thành có người dám làm hại Trương gia?

Vèo!

Cảnh Ngôn lắc người ra Càn Khôn không gian, hắn biến sắc mặt lao nhanh ra khỏi phòng mình.

Cảnh Ngôn vừa ra Càn Khôn không gian liền cảm nhận dao động năng lượng khủng bố bao la, năng lượng này dao động cực kỳ hùng hậu, đáng sợ hơn lúc Cảnh Ngôn đánh nhau với lão tộc trưởng Tống gia mà lão phát ra rất nhiều.
Hết chương 456.
Bình Luận (0)
Comment