Lúc phần thi biện dược tiến hành tới đề thứ sáu, rất nhiều đan sư dự thi đã cảm thấy lo lắng.
Bọn họ vắt hết óc suy nghĩ cũng vẫn không dám xác định viên đan dược thứ sáu này là cái gì, càng đừng nói viết ra được tên những tài liệu cần dùng để luyện chế nó!
Bọn họ vò đầu bứt tai, đợi thời gian qua đi chỉ có thể trợn mắt nhìn tờ giấy thi trước mặt mình bị lấy mất. Có một số người thấy đã đến giờ liền tùy ý viết đại một cái tên. Trong ấn tượng nhiều người có vài loại đan dược không khác loại đan dược đề thứ sáu là mấy nên tùy ý đoán một loại có khả năng chính xác.
Vạn nhất mèo mù vớ phải cá rán thì cũng được một chút điểm.
Kế tiếp, lão giả áo trắng kia lại lấy loại đan dược thứ bảy ra.
Đây là một khối đan dược màu đỏ, dù cách nhau khá xa vẫn có thể cảm ứng được năng lượng dao động tỏa ra từ nó. Viên đan dược kia cũng là đan dược ngũ giai.
Thường Huyễn luôn luôn chú ý Cảnh Ngôn nói:
- Không biết Cảnh Ngôn này biểu hiện thế nào ở phần thi thứ hai này!
Thường Huyễn là đặc sứ tới từ Thánh thành, tại sao Thánh Chủ đại nhân phái y đến? Mục đích chính là muốn nhìn xem trăm năm qua trên Thiên Nguyên đại lục có xuất hiện thiên tài đan đạo nào không, hoặc chính xác hơn là xuất hiện bao nhiêu thiên tài đan đạo.
Tên đan sư biểu hiện xuất sắc ở Đại Hội Luyện Đan nhất định sẽ được truyền về Thánh thành, chuyển tới tai Thánh Chủ.
Hồ Đông Hạc mỉm cười nói:
- Ha ha… Một lát sẽ biết. Biểu hiện của Cảnh Ngôn này ở vòng đầu tiên xuất sắc như thế thì thành tích vòng hai hẳn sẽ không quá kém. Ta lại rất chờ mong hắn sẽ biểu hiện thế nào ở vòng thứ ba!
Cảnh Ngôn quá trẻ tuổi!
Nếu như nói Cảnh Ngôn có một vị sư phụ vô cùng lợi hại thì Cảnh Ngôn có thể sẽ gặp qua rất nhiều loại đan dược và linh thảo. Một số đan dược và linh thảo vô cùng hiếm thấy cũng có thể nhận ra cũng bình thường.
Nhưng điều quan trọng nhất ở đan đạo là luyện đan. Năng lực chân chính của một đan sư chính là biểu hiện ở mặt luyện đan chứ không phải ở phân biệt đan dược và linh thảo.
Ngay cả một số võ giả không phải là đan sư cũng có thể nhận biết rất nhiều linh thảo và đan dược.
Mà phần luyện đan mới là khó khăn nhất!
Luyện đan không thể đầu cơ trục lợi, cũng không thể học cấp tốc. Cảnh Ngôn quá trẻ tuổi, dù từ lúc mới sinh ra Cảnh Ngôn đã bắt đầu học luyện đan thì cũng mới chừng hai mươi năm mà thôi, có thể có bao nhiêu thành tựu đây?
Cũng chính vì như thế nên Hồ Đông Hạc mới nói vậy.
Nếu Cảnh Ngôn cũng rất xuất sắc ở mặt luyện đan thì mới thực sự là thiên tài đan đạo. Qua lần Đại Hội Luyện Đan này, cái tên Cảnh Ngôn có thể sẽ truyền khắp toàn bộ Thiên Nguyên đại lục, khiến vô số võ giả biết tên của hắn.
Mười vị giám khảo cũng đều đang khẽ bàn về những đan sư có biểu hiện xuất sắc tại vòng một Đại Hội Luyện Đan lần này. Trong đó, cái tên Cảnh Ngôn tự nhiên được nhắc tới nhiều nhất.
Cũng có người cho rằng Cảnh Ngôn có thể sẽ bị gục ngã ở vòng thi thứ hai!
Biện đan cũng không phải biện dược có thể so. Không có sự tích lũy nhất định thì rất khó thông qua vòng này.
Bốn trăm lẻ ba đan sư tham gia phần thi thứ hai nhưng cuối cùng chỉ có một trăm đan sư có thể bước vào vòng sau, này cũng không dễ dàng.
Sau khi thời gian phân biệt viên đan dược thứ bảy kết thúc lập tức liền tới viên đan dược thứ tám, thứ chín. Hai loại đan dược này đều là đan dược lục giai. Một loại trong đó tương đối thông thường còn loại kia lại vô cùng hiếm thấy. Ngay cả một số đan sư cao cấp chỉ sợ cũng chưa từng thấy.
Thường Huyễn nhìn Hồ Đông Hạc nói:
- Viên đan dược kia chỉ sợ trong hơn bốn trăm đan sư ở đây có không đến mười người có thể phân biệt ra được.
Hồ Đông Hạc nghe vậy liền gật đầu.
Thường Huyễn nói đúng vậy.
Loại đan dược thứ chín này tìm khắp Thiên Nguyên đại lục cũng tìm không thấy mấy người có thể luyện chế được. Viên đan dược kia cũng do Hồ Đông Hạc lão tự tay luyện chế.
Ngay cả giám khảo nơi quảng trường cao nhất này chỉ sợ cũng không có ai có thể luyện chế.
Cũng không phải năng lực họ không đủ mà do tài liệu của đan dược ấy quá mức hiếm thấy. Hiện tại trên Thiên Nguyên đại lục căn bản là tìm không ra. Đương nhiên, quan trọng nhất là bọn họ cũng không biết đan phương của nó.
Tuy Hồ Đông Hạc có rất nhiều đệ tử nhưng Hồ Đông Hạc cũng không truyền thụ toàn bộ đan phương của đan dược đặc biệt cho họ.
Đấy cũng không thể trách Hồ Đông Hạc tàng tư. Bất luận đan sư nào cũng không có khả năng truyền thụ toàn bộ cho đệ tử cả, họ luôn giữ lại một chút cho riêng mình.
Khi thấy loại đan dược thứ chín xong các đan sư lập tức bỏ qua. Không cần họ đoán vì bọn họ căn bản không biết nó là cái gì.
Mà Cảnh Ngôn sau khi vận chuyển Càn Khôn Đan Đạo một lát liền nhận ra viên đan dược kia, hắn lập tức viết lên bài thi của mình.
Có người chú ý thấy động tác của Cảnh Ngôn, không khỏi nhíu mày.
- Tiểu tử này xảy ra chuyện gì?
- Hắn đang viết đáp án?
- Chẳng lẽ hắn biết viên đan dược kia? Sao có thể thế được!
Trên toàn bộ quảng trường tầng ba dường như chỉ có một mình Cảnh Ngôn đang viết đáp án nên tự nhiên khiến những người khác chú ý.
Các đan sư thấy động tác của Cảnh Ngôn liền thầm suy đoán, cảm thấy không dám tin.
Cũng có người hèn mọn nghĩ:
- Có lẽ chính là đoán bậy đoán bạ!
Nhất là một số đan sư đứng đầu trong số các đan sư kia thì loại ý nghĩ này càng mãnh liệt. Bởi vì bọn họ đều chưa từng thấy loại đan dược kia mà Cảnh Ngôn lại đang viết đáp án, sao thế được chứ? Nếu Cảnh Ngôn thật sự biết loại đan dược ấy vậy chẳng phải chứng tỏ năng lực Cảnh Ngôn mạnh hơn bọn họ sao?
Bọn họ đương nhiên sẽ không tin tại mặt đan đạo Cảnh Ngôn còn mạnh hơn mình.
Đương nhiên nếu bọn họ biết Cảnh Ngôn đạt được điểm tối đa ở vòng thi đầu tiên thì e rằng đã không nghĩ như vậy.
Một trị sự Kim Tước Thương Hội cười lớn nói:
- Hội trưởng, ngài xem Cảnh Ngôn kia kìa. Những đan sư khác cũng chưa viết gì mà hắn lại đang viết. Ha ha, không biết hắn đang viết cái gì nữa!
Ngày đó lúc Cảnh Ngôn tới Kim Tước Thương Hội, người này cũng có mặt. Gã chính là lão giả có thái độ kém nhất kia.
Lão cũng là một đan sư, mà khối đan dược thứ chín này lão cũng không biết.
Hội trưởng Kim Tước Thương Hội Bạch Lan hơi chua chua nói:
- Không cần để ý đến hắn! Cảnh Ngôn hắn có thể vượt qua phần thi đầu nhưng phần thi thứ hai này hắn nhất định không thể!
Nói thật, nếu Bạch Lan sớm biết Cảnh Ngôn có thể vượt qua phần thi thứ nhất thì lão chắc chắn sẽ không cho thù lao chỉ mười vạn linh thạch, thái độ cũng sẽ không lãnh đạm như thế.
Phải biết, trong chín vị đan sư đại biểu cho Kim Tước Thương Hội cũng chỉ có năm người được vào vòng sau. Nhiều người vào được vòng hai đương nhiên sẽ khiến danh tiếng Kim Tước Thương Hội tăng thêm một bước.
Đáng tiếc, hiện tại Bạch Lan lão biết đã chậm. Trong lòng Bạch Lan nhất định cũng khá hối tiếc.
Nếu Cảnh Ngôn có thể bước vào vòng ba chỉ sợ Bạch Lan sẽ hối hận muốn chết mất!
Chỉ có một trăm đan sư được bước vào vòng ba, độ chú ý lúc đó cũng không tầm thường.
Người tham gia Đại Hội Đan Linh cũng không phải người bình thường. Nếu không có tài lực và lực ảnh hưởng nhất định thì sẽ không có tư cách tới tham gia Đại Hội Đan Linh.
Nếu có mấy đan sư đại biểu Kim Tước Thương Hội được đứng trên quảng trường tầng thứ tư thì hiệu quả tuyên truyền của Kim Tước Thương Hội chắc chắn sẽ vô cùng mạnh mẽ.
Hết chương 535.