Kiếm Thần Càn Khôn ( Bản Dịch)

Chương 596 - Chương 596. Về Đông Lâm

Chương 596. Về Đông Lâm

Sắc mặt Chu Thượng Vân hơi thay đổi nhưng rất nhanh bình thường lại, gã nói:

- Cổ thiếu gia, ta hiểu biết Lam Khúc quận còn hơn Cảnh Ngôn, dù sao ta đảm nhiệm Quận Vương Lam Khúc quận đã hơn một trăm năm. Hay là vậy đi, để ta dẫn đường cho Cổ thiếu gia?

Chu Thượng Vân không lo Cổ Ngân Hà sẽ xuống tay với mình, gã là Quận Vương Thiên Nguyên đại lục, người nhà nước. Cổ Ngân Hà dám làm gì Chu Thượng Vân tức là khiêu khích uy nghiêm của Thánh thành. Cổ gia dù mạnh mẽ nhưng không có lá gan ngay mặt khiêu khích Thánh thành.

Cổ Ngân Hà cười khẽ, không mặn không nhạt nói:

- Quận Vương khách sáo, việc nhỏ bình thường không cần Quận Vương tốn công. Hơn nữa Cổ gia phát hiện động phủ thượng cổ nằm trong địa vực Đông Lâm thành. Đan sư Cảnh Ngôn là người Đông Lâm thành, càng thích hợp.

- A? Trong địa vực Đông Lâm thành?

Chu Thượng Vân không ngờ Cổ Ngân Hà muốn vào động phủ thượng cổ nằm ở địa vực Đông Lâm thành.

Cổ Ngân Hà gật đầu nói:

- Đúng vậy! Đông Lâm thành lưng dựa Hắc Thạch sơn mạch, Cổ gia phát hiện động phủ thượng cổ nằm trong Hắc Thạch sơn mạch.

Chu Thượng Vân lại nói:

- Vậy thì trùng hợp quá, đúng lúc ta định đi Đông Lâm thành một chuyến, hay chúng ta đi cùng?

Cổ Ngân Hà cau mày, nhưng Chu Thượng Vân đã nói đến mức này, gã muốn từ chối cũng không tìm thấy lý do.

Cổ Ngân Hà đành gật đầu đồng ý đề nghị của Chu Thượng Vân:

- Thế thì càng tốt.

Cổ Ngân Hà thầm hối hận, sớm biết rắc rối vậy gã đã không đến Lam Khúc quận thành.

Bốn người đi Đông Lâm thành.

Trong khi bay, Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân bay sau hai người Cổ Ngân Hà.

Chu Thượng Vân hỏi nhỏ, lắc đầu than thở:

- Cảnh Ngôn, sao ngươi đồng ý dẫn đường cho Cổ Ngân Hà? Cổ Ngân Hà chắc chắn không có ý tốt gì, ngươi nên ở trong Đan Quốc.

Cảnh Ngôn rời đi địa vực Đan Quốc vào lúc này là không sáng suốt.

Cảnh Ngôn giải thích rằng:

- Lời Quận Vương đại nhân nói ta đều biết, nhưng Cổ Ngân Hà nói biết chuyện liên quan phụ thân của ta, vì vậy ta không thể không đi chuyến này. Từ khi ta hiểu chuyện chưa từng thấy phụ thân, không biết chút tin tức gì về phụ thân ở đâu, nên . . .

Cảnh Ngôn biết Chu Thượng Vân lo cho mình.

Chu Thượng Vân lộ vẻ mặt ngạc nhiên:

- Ồ? Nếu vậy thì ta không nói gì nữa, nhưng ngươi nhớ cẩn thận. Có một điều ngươi chưa biết, Cổ Ngân Hà là tộc trưởng Cổ gia dự bị. Theo ta được biết Cổ gia có hai tộc trưởng dự bị, tộc trưởng trước sẽ nhường vị trí sau mười năm tới. Cổ Ngân Hà rất có thể sẽ trở thành tộc trưởng Cổ gia đời tiếp theo.

Chu Thượng Vân hiểu biết thân phận của Cổ Ngân Hà nhiều hơn Cảnh Ngôn.

Cảnh Ngôn nghe vậy mắt lóe tia sáng, hắn không biết Cổ Ngân Hà còn có thân phận như vậy, hèn gì bên cạnh gã có võ giả tu vi vô cùng cường đại đi theo bảo vệ. Chắc vì Cổ gia sợ có gì ngoài ý muốn mới sắp xếp như thế.

Mấy ngày sau bốn người đến Đông Lâm thành.

Vào thành phố, Cổ Ngân Hà cảm thán:

- Đông Lâm thành không tệ.

Đông Lâm thành bây giờ xảy ra biến đổi rất lớn so với trước kia. Ngày xưa nơi này chỉ là thành phố nhỏ cấp bậc thấp nhất trong Lam Khúc quận, nay hoàn toàn khác hẳn, đường cái thường xuyên có bóng võ giả cảnh giới Tiên Thiên qua lại.

Cảnh Ngôn nhiều năm không về, thấy tình hình Đông Lâm thành khiến hắn thầm gật gù vừa lòng.

Chu Thượng Vân cười nói:

- Đông Lâm thành bây giờ đã xem như thành thị hạng nhất trong địa vực Lam Khúc quận, tuy nội tình chưa thể so sánh với bốn thành phố lớn nhưng sức hấp dẫn không kém hơn bao nhiêu.

Bốn người cười nói đi tới phủ thành chủ Đông Lâm thành.

Hộ vệ thông bẩm, thành chủ Cảnh Thiên Anh nhanh chóng đi ra nghênh đón.

Quận Vương đại nhân đến, Cảnh Thiên Anh đương nhiên phải tự mình đi nghênh.

Cảnh Thiên Anh khom người chào:

- Kính chào Quận Vương đại nhân!

Chu Thượng Vân vội nói:

- Thành chủ Cảnh Thiên Anh đừng khách sáo vậy.

Cổ Ngân Hà nhìn Cảnh Thiên Anh, mở miệng nói:

- Năng lực của thành chủ Cảnh Thiên Anh thật phi phàm, phát triển Đông Lâm thành đến quy mô như vậy trong thời gian ngắn ngủi, thật khiến người khâm phục.

Cổ Ngân Hà có tìm hiểu thân phận của Cảnh Thiên Anh, gã đều điều tra tất cả những gì liên quan Cảnh Ngôn. Cổ Ngân Hà biết Đông Lâm thành là thiên hạ của Cảnh gia, trong thành phố này Cảnh gia là bá chủ.

Đương nhiên thế này chẳng là gì, gia tộc như Cảnh gia không thể so sánh với Cổ gia, cách biệt mười vạn tám ngàn dặm. Cổ gia tùy tiện phái hai người ra là có thể dễ dàng tiêu diệt gia tộc nhỏ như Cảnh gia.

Cảnh Thiên Anh nhìn Cổ Ngân Hà, hỏi:

- Vị này là . . .?

Cảnh Ngôn giới thiệu thân phận của Cổ Ngân Hà:

- Tứ trưởng lão, vị này là Cổ Ngân Hà Cổ thiếu gia, thành viên của Cổ gia trong bảy gia tộc lớn, thân phận tôn quý. Người bên cạnh Cổ thiếu gia là Ân Lão.

Cảnh Thiên Anh nhúc nhích chân mày, hơi hoảng sợ nhìn Cổ Ngân Hà. Cảnh Thiên Anh cũng biết Cổ gia, biết bảy thế gia lớn có ý nghĩa gì trên đại lục.

Cảnh Thiên Anh vội chắp tay, hơi nghiêng người mời cả nhóm vào phủ thành chủ:

- Thì ra là Cổ thiếu gia và Ân Lão, ha ha, mời mấy vị vào trong.

Chu Thượng Vân nhìn sang Cổ Ngân Hà:

- Cổ thiếu gia, chúng ta chạy suốt mấy ngày, hay hôm nay nghỉ tạm một ngày trong phủ thành chủ Đông Lâm thành, sáng sớm ngày mai mới vào Hắc Thạch sơn mạch?

Cổ Ngân Hà gật đầu không phản đối:

- Vậy nghe theo Quận Vương, nghỉ ngơi một ngày cũng tốt.

Vào phủ thành chủ, mấy người trò chuyện giây lát rồi Cảnh Thiên Anh sắp xếp phòng cho nhóm Cổ Ngân Hà.

Cổ Ngân Hà, Ân Lão theo hộ vệ phủ thành chủ rời đi, ngay sau đó Cảnh Thiên Anh biến sắc mặt.

Chỗ này chỉ còn lại Cảnh Ngôn, Chu Thượng Vân, Cảnh Thiên Anh.

Cảnh Thiên Anh mỉm cười hỏi:

- Quận Vương đại nhân, Cổ Ngân Hà đến Đông Lâm thành chúng ta làm gì?

Vừa rồi mọi người khách sáo với nhau nhưng Cảnh Thiên Anh nhìn ra Cổ Ngân Hà và Ân Lão, Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân không hài hòa với nhau. Nếu Cảnh Thiên Anh không nhìn ra được điều này mới kỳ.

Chu Thượng Vân nét mặt sa sầm nói:

- Người này hình như có ý đồ với Cảnh Ngôn, nhưng bây giờ chưa chắc chắn cái gì.

Cảnh Ngôn xua tay, thoải mái nói:

- Ha ha, đừng nghĩ nhiều quá, binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn. Muốn đối phó ta không dễ vậy.

Cảnh Ngôn nói với Cảnh Thiên Anh:

- Tứ trưởng lão, giờ ta về thăm gia tộc, chờ lát nữa trò chuyện sau.

Thật lâu không trở về, Cảnh Ngôn muốn xem tình hình phát triển của Cảnh gia thế nào. Huy Hoàng đan lâu Đông Lâm thành nữa, Cảnh Thần Tinh thúc thúc rời đi, không biết tình hình kinh doanh của đan lâu có xảy ra vấn đề gì không.
Hết chương 596.
Bình Luận (0)
Comment