Cảnh Ngôn rời khỏi Đông Lâm thành, đối với đám người Cổ Hưng Sơn trong Đông Lâm thành không có lực lượng nào uy hiếp đến họ được.
Không trách Cổ Kim Lam nghĩ vậy, gã hoàn toàn không suy xét khả năng Đông Lâm thành có đại trận cao cấp. Nguyên Thiên Nguyên đại lục không tìm thấy mấy trận pháp sư cao cấp.
Vì đinh ninh Cổ Hưng Sơn giải quyết sạch Cảnh gia Đông Lâm thành mới báo tin về nên Cổ Kim Lam tạm gác chuyện này lại, lo giải quyết việc khác. Ví dụ khi truyền về tin Cảnh gia Đông Lâm thành bị hủy diệt Cổ gia sẽ tung tin ra ngoài với tốc độ nhanh nhất.
Đoạn thời gian gần đây nhiều thế lực lén cười nhạo Cổ gia, đặc biệt mấy thế gia lớn rảnh rỗi châm chọc Cổ gia vài câu ngay trước mặt. Lần này tiêu diệt Cảnh gia ít nhiều gì vực dậy uy danh của Cổ gia.
Lại qua vài ngày.
Cổ Kim Lam ngồi không yên, kêu trưởng lão phụ trách tình báo đến hỏi:
- Chuyện gì thế này? Cổ Hưng Sơn đang làm cái gì mà sao chưa báo tin về?
Trưởng lão cũng rất thắc mắc:
- Bẩm tộc trưởng, đúng là không có tin tức nào từ Đông Lâm thành truyền đến.
Tính thời gian đám người Cổ Hưng Sơn nên xóa sổ Cảnh gia Đông Lâm thành rồi, nhưng đã hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt Cảnh gia thì vì sao không báo tin về?
Cổ Kim Lam nhíu chặt mày hỏi:
- Ngươi có đưa tin hỏi Cổ Hưng Sơn không?
Trưởng lão khom người đáp:
- Ta đã nhiều lần dùng tinh thạch truyền tin cho trưởng lão Cổ Hưng Sơn nhưng không được đáp lại.
Khuôn mặt Cổ Kim Lam nghiêm túc nói:
- Không thích hợp! Có lẽ xảy ra vấn đề, ngươi lập tức phái người trong thành thị gần Đông Lâm thành tìm hiểu tin tức, có tin gì về Cảnh gia Đông Lâm thành hoặc Cảnh Ngôn đều báo cho ta biết.
Cổ Kim Lam lo là Cảnh Ngôn đột nhiên trở lại Đông Lâm thành.
Nếu Cảnh Ngôn thật sự quay về Đông Lâm thành thì đám người trưởng lão Cổ Hưng Sơn gặp nguy hiểm, thái thượng trưởng lão Cổ Mặc còn bị hắn giết, nhóm Cổ Hưng Sơn càng không thể ngăn cản hắn.
Trưởng lão lên tiếng rời đi.
Chốc lát sau trưởng lão quay về, bẩm báo:
- Tộc trưởng, có tin tức về Cảnh Ngôn. Nhóm Cảnh Ngôn, Hồ Đông Hạc chắc đã đến Lam Khúc quận thành, Cảnh Ngôn không thể nào ở trong Đông Lâm thành.
Cổ Kim Lam nghe vậy thở phào.
Xác định Cảnh Ngôn không ở trong Đông Lâm thành là tốt rồi.
Cổ Kim Lam nhẹ nhõm nói:
- Ừm, tiếp tục điều tra tin tức Đông Lâm thành.
Trưởng lão lên tiếng rời đi:
- Rõ!
Cổ Kim Lam ở một mình trong phòng một lúc rồi đi ra, gã đi gặp lão tổ Cổ Vạn Toàn.
Đến gặp Cổ Vạn Toàn, Cổ Kim Lam kể rõ tình huống.
Cổ Vạn Toàn cũng hoang mang, lão cảm giác vụ việc hơi lạ nhưng trong một lúc không biết xảy ra vấn đề gì. Cảnh Ngôn không ở trong Đông Lâm thành, với thực lực của đám người Cổ Hưng Sơn dư sức nghiền áp Đông Lâm thành. Đừng nói Đông Lâm thành, họ có thể dễ dàng nghiền nát Lam Khúc quận thành.
Cổ Kim Lam hỏi ra suy đoán trong lòng:
- Lão tổ nói xem có khi nào Thánh Chủ âm thầm ra tay không?
Cổ Vạn Toàn lắc đầu nói:
- Không thể nào!
Mắt Cổ Vạn Toàn trầm xuống chậm rãi nói:
- Dù Thánh Chủ trước tiên biết tin cũng không thể nào trực tiếp phái người đi Đông Lâm thành, Thánh Chủ sẽ tìm ta nói chuyện trước. Hơn nữa Thánh Chủ không thể nào biết trước tin tức.
Cổ Kim Lam ngẫm nghĩ thấy đúng, dù Thánh Chủ muốn che chở Cảnh gia cũng sẽ không làm chuyện lén lút vậy. Đó là Thánh Chủ, người quản lý Thiên Nguyên đại lục.
Cổ Kim Lam càng thấy bất an hơn, gã nói:
- Lão tổ, ta hơi bất an, cảm thấy trưởng lão Cổ Hưng Sơn đã gặp rắc rối gì. Nếu không tại sao đã qua mấy ngày mà không có chút tin tức truyền về?
Cổ Vạn Toàn trầm giọng nói:
- Chờ thêm chút đi.
Lúc này ngoài đại điện vọng vào tiếng kêu sốt ruột:
- Lão tổ! Tộc trưởng!
Cổ Vạn Toàn cao giọng quát:
- Vào đi!
Trưởng lão Cổ gia phụ trách tình báo bước nhanh đi vào, biểu tình cực kỳ khó xem.
Mới rồi trưởng lão nhận được một tin tức, xem nội dung xong lòng lão lạnh lẽo, lập tức đi gặp Cổ Kim Lam. Biết tin Cổ Kim Lam đi tìm lão tổ Cổ gia, trưởng lão liền chạy lại đây.
Thấy trưởng lão đi vào tim Cổ Kim Lam rớt cái bịch, linh cảm không may. Vì nếu không phải xảy ra chuyện rất lớn trưởng lão này sẽ không đến nơi lão tổ cư ngụ, dù có chuyện gì gấp cần báo cáo tộc trưởng, trưởng lão sẽ ở tiền điện chờ Cổ Kim Lam trở lại.
Cổ Kim Lam không hỏi, Cổ Vạn Toàn lên tiếng trước:
- Chuyện gì xảy ra?
Trưởng lão ấp úng:
- Lão tổ, tộc trưởng, có tin Đông Lâm thành truyền về. Nhóm trưởng lão Cổ Hưng Sơn . . . đã . . .
Ánh mắt Cổ Vạn Toàn sắc bén gầm lên:
- Nói mau, có chuyện gì?
Trưởng lão cúi đầu cắn răng nói nhanh:
- Vâng! Nhóm trưởng lão Cổ Hưng Sơn đã chết! Chết hết, không ai sống sót.
Cổ Vạn Toàn, Cổ Kim Lam trước sau hét lên:
- Ngươi nói cái gì?
- Không thể nào!
Trưởng lão nặng nề nói:
- Lão tổ, tộc trưởng, tin tức không sai được. Mấy ngày trước trưởng lão Cổ Hưng Sơn dẫn theo nhiều võ giả gia tộc vào Đông Lâm thành muốn xóa sổ Cảnh gia, nhưng trong Đông Lâm thành có đại trận cao cấp. Theo người của chúng ta phân tích Đông Lâm thành ít nhất có một đại trận phòng ngự và một đại trận công kích cao cấp. Nhóm trưởng lão Cổ Hưng Sơn không chạy thoát được, tất cả bị đại trận tiêu diệt.
Đôi mắt Cổ Vạn Toàn đỏ ngầu suýt tóe lửa, Cổ Kim Lam run rẩy.
Lần này có hai mươi mấy gần ba mươi võ giả ưu tú của Cổ gia. Toàn là cường giả Đạo Sư cảnh, Đạo Vương cảnh. Cổ gia dù có thực lực cường đại, nội tình thâm sâu nhưng số lượng võ giả Đạo Sư cảnh, Đạo Vương cảnh không nhiều, lần này tổn thất quá lớn. Cộng thêm một tiểu đội Phong Hỏa mấy hôm trước bị Cảnh Ngôn giết, có thể nói lực lượng nòng cốt của Cổ gia mất một phần năm.
Cổ Vạn Toàn, Cổ Kim Lam không đau đứt ruột mới kỳ.
Cổ Kim Lam thì thào tự nói hoặc như đang hỏi trưởng lão phụ trách tình báo:
- Sao có thể như vậy? Tại sao Đông Lâm thành có trận pháp cao cấp?
Trưởng lão bất đắc dĩ nói:
- Chắc là Cảnh Ngôn bày ra. Cảnh Ngôn không chỉ là võ giả Đạo Hoàng cảnh, hắn có thể là trận pháp sư cao cấp.
Vì sao Cảnh Ngôn yêu nghiệt như thế? Hơn ba mươi tuổi tu vi Võ Đạo đã đến Đạo Hoàng cảnh, còn là đan sư rất lợi hại, giờ tình nghi là trận pháp sư cao cấp. Yêu nghiệt như vậy từ đâu chui ra?
Hết chương 680.