Lý Thái mừng thầm, gã cảm thấy mình đã nắm chắc phần thắng.
Lý Thái cảm thấy so tài ba trận hơi bảo thủ, nên một trận định thắng thua, giẫm Cảnh Ngôn dưới chân chà đạp tơi bời.
Nhưng trong gia tộc đã đặt ra sách lược như vậy, ba trận thì ba đi, thắng một trận trước đã. Hơn nữa so tài ba trận cũng có lợi, đả kích Cảnh Ngôn mọi mặt. Nếu một trận định thắng thua sẽ có người cho rằng ăn may, nếu Cảnh Ngôn thua cả ba trận thì ai có thể tìm lý do cãi lại sự thua cuộc của hắn?
Dù là Hồ Đông Hạc đứng sau lưng Cảnh Ngôn cũng đành câm miệng.
Cảnh Ngôn híp mắt thản nhiên nói:
- Được, đan sư Lý Thái quyết định đi.
Vòng ngoài, một trưởng lão Diêm gia sốt ruột nói:
- Tộc trưởng, sao Cảnh Ngôn điện chủ để Lý Thái khách át giọng chủ vậy? Dù so tài luận đan cũng nên để chủ nhân Cảnh Ngôn điện chủ đặt quy tắc mới đúng!
Tộc trưởng và các vị trưởng lão Diêm gia đều có mặt.
Trưởng lão Diêm gia này cảm thấy Cảnh Ngôn chịu thiệt, vì tuy Cảnh Ngôn điện chủ luyện chế ra đan dược nghịch thiên Vạn Thọ Đan nhưng chắc chắn không giỏi biện đan.
Ai đều biết càng lớn tuổi càng nhiều kiến thức, đặt ở đan đạo là đan sư lớn tuổi thấy nhiều chủng loại đan dược hơn. Nếu là đan sư bình thường cũng đành thôi, nhưng Lý Thái là đan sư bát giai của thế gia đan đạo Lý gia.
Cảnh Ngôn mới hơn ba mươi tuổi, hắn đã thấy bao nhiêu loại đan dược?
Tộc trưởng Diêm gia nhẹ lắc đầu, gã cũng thầm sốt ruột nhưng không có cách nào. Bọn họ ở vòng ngoài, khó nhắc nhở Cảnh Ngôn điện chủ chú ý điều này. Đám người lão tổ Diêm gia ở vòng trong cũng không tiện đến gần Cảnh Ngôn, nếu lớn tiếng nhắc nhở càng không ổn.
Tộc trưởng Diêm gia đành giải thích hoặc như tự an ủi mình:
- Cảnh Ngôn điện chủ tài học hơn người, chắc có tự tin nên mới đồng ý.
Mấy vị trưởng lão Diêm gia gật đầu, tiếp tục nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm.
Trong một khu vực khác, có lão nhân cười nói:
- Cảnh Ngôn này quá trẻ tuổi, dễ bị dụ kích tướng.
Người này là thành viên thế gia đan đạo.
Gần lão nhân toàn là người thế gia đan đạo, bao gồm lão tổ Vạn gia Vạn Trung Hoa. Đúng vậy, Vạn Trung Hoa tự mình đến, mang theo một đống tài liệu quý báu gia tộc tích lũy.
Cao tầng thế gia đan đạo khác lên tiếng:
- Nói đúng, có lẽ Cảnh Ngôn muốn biểu hiện rộng lượng trước mặt mọi người nhưng hắn quá nóng lòng. Ngay từ đầu hắn không nên để tiểu tử Lý Thái đặt ra quy tắc.
Một lão nhân mặc trường bào màu xám cười nói:
- Ha ha, thật thú vị, nếu Cảnh Ngôn liên tục thua ba trận không biết đại hội luận đan này làm sao tiếp tục. Không lẽ Hồ Đông Hạc tự ra mặt cố gắng xoay chuyển sao? Tiểu tử Lý Thái thật gian xảo.
Có tiếng hừ lạnh vang lên:
- Hừ! Khải lão quái, nói chuyện khách sáo chút.
Người nói câu này khuôn mặt hơi trẻ nhưng khí thế rất mạnh.
Bị người đó răn dạy một câu, lão nhân mặc trường bào màu xám Khải lão quái cười gượng, nhưng không lộ vẻ tức giận, càng không phản bác lại.
Vì nam nhân trẻ tuổi này là tộc trưởng đương nhiệm của thế gia đan đạo Lý gia.
Một người nhìn Vạn Trung Hoa, tôn kính hỏi:
- Tiền bối Vạn Trung Hoa thấy sao? Không ngờ tiền bối tự mình đến tham gia đại hội luận đan Huy Hoàng Đạo Tràng.
Thế gia đan đạo khác không ai có thân phận lão tổ giống Vạn Trung Hoa đến dự, chỉ có một mình lão tổ Vạn gia đến đây.
Người thế gia khác không bất ngờ, họ tưởng Vạn Trung Hoa vì Vạn gia và Cảnh Ngôn có mâu thuẫn nên muốn tận mắt nhìn hắn làm trò hề. Lúc trong đại điển luyện đan Đan Quốc, mâu thuẫn giữa Vạn gia và Cảnh Ngôn không là bí mật gì, mọi người đều biết.
Vạn Trung Hoa nghe hỏi khóe môi vẽ đường cong vi diệu, mở mắt to một chút.
Vạn Trung Hoa nói câu đầu tiên:
- Lý Thái rất khá, về luyện đan trong Thiên Nguyên đại lục chúng ta không mấy đan sư mạnh hơn hắn.
Tộc trưởng Lý gia nghe vậy mặt mày hớn hở, đắc ý vô cùng. Những người khác không phản đối, năng lực của Lý Thái được công nhận, Vạn Trung Hoa cũng không nói năng lực luyện đan của mình hơn Lý Thái.
Vạn Trung Hoa lạnh lùng nói:
- Nhưng lão phu cho rằng về đan đạo Lý Thái không xứng xách giày cho Cảnh Ngôn điện chủ!
Người thế gia đan đạo xung quanh ngạc nhiên ngây người nhìn Vạn Trung Hoa.
Vạn Trung Hoa đổi giọng làm người ta không chấp nhận được, câu trước còn nâng Lý Thái câu sau ném xuống đáy cốc.
Tộc trưởng Lý gia ngây ra sau đó mặt trắng bệch, mắt lộ tia tức giận. Nhưng gã nén cơn tức, vì đối phương là lão tổ Vạn gia thế gia đan đạo số một, bản thân cũng là võ giả Đạo Hoàng cảnh, chống lại Vạn Trung Hoa không phải lựa chọn sáng suốt.
Tộc trưởng Lý gia kiềm cơn tức nhưng vẫn nói:
- Tiền bối Vạn Trung Hoa nói câu này hơi . . . ha ha, ta cảm thấy quá khoa trương.
Vạn Trung Hoa hờ hững liếc tộc trưởng Lý gia, nói:
- Lý tộc trưởng đừng gấp, cứ nhìn xem.
Tộc trưởng Lý gia quay đầu đi:
- Tốt, vậy chúng ta xem kết quả luận đan của Cảnh Ngôn và Lý Thái.
Tộc trưởng Lý gia thầm bĩu môi, cho rằng Vạn Trung Hoa cảm thấy Lý Thái uy hiếp địa vị của Vạn gia nên mới nói xấu.
Mọi người đều thấy tộc trưởng Lý gia đang khó chịu, bọn họ cũng không hiểu tại sao Vạn Trung Hoa nói như vậy. Chẳng phải Vạn gia có mâu thuẫn với Cảnh Ngôn sao? Vì sao lão tổ Vạn gia nâng Cảnh Ngôn lên?
Vòng trong.
Lý Thái nhe răng cười hỏi Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Cảnh Ngôn xòe tay:
- Đan sư Lý Thái cứ tự nhiên.
Xoẹt!
Ngón tay Lý Thái nhúc nhích, sau đó mọi người thấy một viên đan dược xuất hiện bên trên lòng bàn tay gã. Một luồng nguyên khí nâng đan dược màu xanh nhạt từ từ bay lên tới đỉnh đầu Lý Thái mới ngừng.
Đám đông nhìn đan dược, xì xầm nhỏ to, lúc này không ai nói chuyện lớn tiếng.
- Đây là đan dược gì?
- Không biết, nhưng Lý Thái lấy ra cho Cảnh Ngôn phân rõ thì chắc đan dược không tầm thường.
- Ừ, không biết Cảnh Ngôn có nhận ra được không, chắc rất khó.
Cảnh Ngôn nhìn viên đan dược màu xanh nhạt trên đỉnh đầu Lý Thái.
Hết chương 726.