Mấy năm nay Cảnh Ngôn hễ rảnh rỗi sẽ tìm điện chủ khác luận bàn. Ban đầu hơn một nửa điện chủ hào hứng đánh với Cảnh Ngôn, họ biết không đánh lại hắn nhưng cho rằng luận bàn với hắn giúp họ tôi luyện. Nhưng sau vài lần đám điện chủ đều sợ.
Luận bàn với Cảnh Ngôn là tìm đánh, dù hắn không ra hết sức họ cũng không đỡ nổi hai, ba chiêu. Luận bàn đương nhiên không dùng linh khí phòng ngự linh tinh, nếu dùng thì hết ý nghĩa.
Nên về sau Cảnh Ngôn tìm đám điện chủ luận bàn họ sẽ lắc đầu từ chối ngay, giận ngứa răng.
Các điện chủ nghe xong lý do Cảnh Ngôn gọi họ lại liền lắc đầu nguầy nguậy:
- Đánh ngươi?
- Đánh thế nào được?
- Hoàn toàn không đánh lại! Cảnh Ngôn điện chủ, ngươi là quái vật!
- Không đánh không đánh, chúng ta không muốn bị hành!
Cảnh Ngôn vội la lên:
- Các ngươi đừng hiểu lầm! Ý ta là các ngươi đánh ta, ta không đánh trả.
Đám điện chủ nổi lên hứng thú:
- A?
Cảnh Ngôn cười nói:
- Trong lòng các ngươi chắc chắn không chỉ một, hai lần muốn hành lại ta đúng không? Vậy tốt lắm, lần này ta cho các ngươi cơ hội đánh ta. Cứ việc đánh, ta tuyệt đối không đánh trả!
Thất Điện Chủ Lãnh Hồng Anh bí hiểm nhìn không gian xung quanh, hỏi:
- Cảnh Ngôn điện chủ nói thật không? Chắc không phải có âm mưu gì đi? Hãy nói thật đi, có phải Cảnh Ngôn điện chủ bày đại trận cao cấp mạnh mẽ gì ở đây không?
Lãnh Hồng Anh đặt câu hỏi làm những người khác cảnh giác, họ có nếm qua uy lực đại trận cao cấp Cảnh Ngôn bày ra, tuyệt đối khiến người vừa đau vừa sướng.
Cảnh Ngôn lắc đầu thở dài:
- Ài, sao các ngươi có thể lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử?
Cảnh Ngôn bảo đảm:
- Ta thật sự không có ý gì khác, mọi người cùng tấn công ta, hứa chắc tuyệt đối không đánh lại các ngươi. Bên này cũng không có trận pháp nào.
Nghe Cảnh Ngôn nói vậy mọi người nghi ngờ.
Một điện chủ híp mắt cùng những người khác lén liếc nhau, hỏi:
- Cảnh Ngôn điện chủ có chắc không?
Cảnh Ngôn vỗ tay cười nói:
- Chắc trăm phần trăm, được rồi, chúng ta đừng chậm trễ nữa, các ngươi cứ việc ra tay hết sức đi!
Bát Điện Chủ Mẫn Hỏa cười lớn với giọng còi tàu:
- Ha ha ha! Vậy ta không khách sáo!
Mẫn Hỏa ra chiêu trước, nguyên khí bỗng dâng lên trong không gian bình tĩnh.
Thấy Mẫn Hỏa ra tay, điện chủ khác cũng lao nhanh tấn công Cảnh Ngôn. Họ biết với tu vi của Cảnh Ngôn dù họ đánh hết sức cũng khó tổn thương hắn.
Trong phút chốc tầng mây phía chân trời lấp lánh các loại đoàn sáng, từng tiếng xé gió đì đùng liên tiếp.
- Chuyện gì vậy?
- Người đâu?
- Ui chao, chuyện gì đây? Mới rồi còn ở nơi này sao bây giờ ra mặt sau?
Công kích qua đi đám điện chủ bi ai phát hiện trong phạm vi công kích bao phủ không thấy bóng dáng Cảnh Ngôn đâu.
Nhưng bọn họ không chết tâm, bắt đầu đợt công kích thứ hai. Bảy điện chủ cộng thêm đại tổng quản Thường Huyễn học khôn không công kích một mặt mà từ bốn phương tám hướng bao vây Cảnh Ngôn. Dù sao Cảnh Ngôn không đánh trả, họ không sợ bị tiêu diệt từng phần.
Nhưng đợt công kích này vẫn không đem đến hiệu quả gì.
Công kích lần thứ ba.
Công kích lần thứ bốn.
Lãnh Hồng Anh xụ mặt nói:
- Chán chết, chán ngắc à, tốc độ quá mau, mau còn hơn ta công kích. Không chơi nữa, Cảnh Ngôn điện chủ chỉ biết đùa chúng ta! Hừ, chờ ta vào Thánh Đạo cảnh để xem ta dạy ngươi bài học!
Đám điện chủ đều dừng tay.
Cảnh Ngôn bay trở về, cười tủm tỉm nói:
- Được rồi, dừng tại đây đi.
Cảnh Ngôn kêu đám điện chủ đến vì nghiệm chứng Thiên Không Chi Dực, nay xem ra hiệu quả khiến người vô cùng vừa lòng. Miễn không có trận pháp ảnh hưởng thì cường giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh sức chiến đấu hàng đầu cũng không chạm tới góc áo của Cảnh Ngôn, tức là trừ ảnh hưởng từ đại trận, linh khí đặc biệt ra có nhiều võ giả Đạo Hoàng cảnh hơn cũng không tạo uy hiếp lớn đến Cảnh Ngôn.
Đại Điện Chủ hỏi:
- Cảnh Ngôn điện chủ, hình như thân pháp nghịch thiên của ngươi mau hơn Đồng Việt lúc trước. Ta từng đi theo Thánh Chủ truy kích Đồng Việt, tốc độ của Đồng Việt chậm hơn ngươi nhiều.
Cảnh Ngôn giải thích rằng:
- Thân pháp của ta tên Thiên Không Chi Dực, là võ học một vị tiền bối Thánh Đạo cảnh để lại. Gần đây ta đột phá trong thân pháp nên tìm các ngươi kiểm nghiệm chút. Chỉ có qua lực lượng nguyên thần chế tạo bia đá võ học mới tu luyện võ học thân pháp này được, hiện ta chưa thể tạo ra bia đá võ học đó nên các ngươi muốn học phải chờ ta vào Thánh Đạo cảnh.
Mọi người thất vọng trợn trắng mắt. Họ biết Cảnh Ngôn tuy thiên phú Võ Đạo xưa nay chưa từng có, nhưng trên thế giới hiện nay quá khó để vào Thánh Đạo cảnh, dù là Cảnh Ngôn có lẽ cả đời có cơ may vào Thánh Đạo nhưng mất bao lâu thì chưa biết.
- Đi thôi, về thành đi.
- Ừ, về thôi. Ta quyết định rồi, khi nào chưa vào Thánh Đạo cảnh tuyệt đối không luận bàn với quái vật Cảnh Ngôn điện chủ!
Vèo!
Đám người hóa thành luồng sáng bay đi.
Sau khi mọi người rời đi Cảnh Ngôn lắc người bay đi, hắn đi cuối cùng nhưng về Thánh thành trước.
***
Bảy năm sau.
Hôm nay Cảnh Ngôn ngồi xếp bằng trong mật thất phủ đệ điện chủ.
Phụp!
Trong thần hồn có một chút biến đổi đang khuếch tán.
Lực lượng pháp tắc bỗng ngưng hiện trong mật thất, từng đợt lực lượng pháp tắc như dải lụa quay quanh Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn mở mắt ra đứng dậy, nhẹ nâng tay lên bước ra một bước.
Lực lượng pháp tắc trong không gian chuyển động nhanh, bàn tay Cảnh Ngôn muốn chạm vào lực lượng pháp tắc liền tránh ra.
Kiếm quang lạnh băng vô tình bỗng như cuồng phong thổi quét mật thất.
Mật thất này được chế tạo đặc biệt, khi kiếm ý tiếp xúc với vách tường thì khoáng thạch mà cường giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh cũng khó phá hoại thế nhưng trong khoảnh khắc thành bụi.
Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng:
- Mạnh quá! Không ngờ kiếm ý đệ tam trọng khủng bố như vậy, một ý niệm của ta đã làm khoáng thạch kiên cố nhất đại lục thành bột phấn, nếu nhằm vào võ giả Đạo Hoàng cảnh thì sao?
Cảnh Ngôn híp mắt thầm nghĩ:
- Bảy năm trời rốt cuộc ngộ đạo, lĩnh ngộ kiếm ý đệ tam trọng. Chậm hơn ta dự tính nhiều, nhưng không quan trọng, quan trọng là ta thành công lĩnh ngộ! Kiếm ý đệ tam trọng chắc đã có một phần uy năng lực lượng pháp tắc thật sự rồi đi?
Vèo!
Cảnh Ngôn lắc người đi ra mật thất vỡ vụn, đi ra ngoài sân.
Mắt Cảnh Ngôn bắn ra tia sáng lạnh:
- Đại chiến mở màn từ hôm nay đi! Cổ gia sẽ thành mây khói trong lịch sử!
Hết chương 772.