Kiếm Thần Càn Khôn ( Bản Dịch)

Chương 794 - Chương 794. Lạc Thủy Lão Tổ

Chương 794. Lạc Thủy Lão Tổ

Tuyệt vọng!

Võ giả trận doanh Cổ gia không kiềm được cảm xúc tuyệt vọng sinh ra.

Mới không lâu trước Phủ Ma Cổ Vô Thiên đến làm lòng họ sinh ra hy vọng, giờ thì hy vọng vỡ tan.

Bọn họ cho rằng Phủ Ma Cổ Vô Thiên có thể giết Cảnh Ngôn, sau đó trở về giúp bọn hoàn toàn tiêu diệt Liên Minh Huy Hoàng. Nhưng nay người quay về không phải Phủ Ma Cổ Vô Thiên mà là minh chủ Liên Minh Huy Hoàng Cảnh Ngôn.

Điều này nói lên cái gì? Nói rằng Phủ Ma Cổ Vô Thiên đã bị Cảnh Ngôn giết! Trận doanh Cổ gia bọn họ còn có hy vọng không?

Người Liên Minh Huy Hoàng thấy Cảnh Ngôn thì tinh thần phấn khởi, lòng vững vàng. Xem tình thế hiện giờ dù Cảnh Ngôn không ra tay võ giả trận doanh Cổ gia cũng không chống chọi bao lâu, trong vòng hôm nay chắc chắn nhổ tận gốc thế lực Cổ gia trong Lưu Quang thành. Lão tổ Cổ gia Cổ Vạn Toàn cũng phải chết tại đây.

Lão tổ sáu thế gia ngoài rìa thành phố xem tình huống chiến trường, ai nấy biểu tình phức tạp câm như hến.

Nỗi lòng của họ có thể hình dung bằng từ biến đổi bất ngờ. Ban đầu cứ tưởng Liên Minh Huy của Hoàng Cảnh Ngôn không cách nào đánh bại Cổ gia, sau đó Liên Minh Huy Hoàng chiếm ưu thế tuyệt đối làm Cổ gia tổn thất nặng nề. Rồi thì Phủ Ma Cổ Vô Thiên trở về làm họ một lần nữa cho rằng Cảnh Ngôn và Liên Minh Huy Hoàng tiêu đời, sắp bị phá hủy. Bây giờ Phủ Ma chém giết với Cảnh Ngôn một trận rồi mất tăm, Cảnh Ngôn khỏe mạnh xuất hiện trên chiến trường.

Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm chiến trận Cổ gia, quát khẽ:

- Phá!

Kiếm quang đen mang theo kiếm ý đáng sợ lặng lẽ ngưng tụ trong không gian, chẳng chút tiếng vang, không có dao động nguyên khí.

Kiếm quang bay tới gần chiến trận tổ hợp võ giả Đạo Hoàng cảnh Cổ gia.

Phụp phụp phụp!

Kiếm quang va chạm liên tiếp phá vỡ các lồng chụp năng lượng linh khí phòng ngự, mỗi khi một lồng chụp năng lượng linh khí phòng ngự tan vỡ là võ giả Đạo Hoàng cảnh được bảo vệ trong đó sẽ bị giết.

Một chuỗi tiếng trầm đục truyền ra.

Mấy giây sau nhìn lại trong chiến trận Cổ gia đã thiếu hơn mười võ giả Đạo Hoàng cảnh.

Khi Thánh Quang kiếm pháp chưa đến võ học thiên giai, Cảnh Ngôn hết sức chém một nhát chỉ phá hủy lồng chụp năng lượng linh khí phòng ngự của hai, ba võ giả Đạo Hoàng cảnh, giờ thì trực tiếp phá hủy mười cái. Từ đó thấy được Cảnh Ngôn tăng thực lực khủng bố đến mức nào.

Nhìn cảnh tượng đó diễn ra, võ giả trận doanh Cổ gia càng mất hết tinh thần. Bọn họ nghĩ nát óc không ra vì sao thực lực của Cảnh Ngôn đột nhiên tăng nhiều như thế, không lẽ lúc trước hắn chưa dùng hết sức|?

- Xong rồi!

- Cổ Vạn Toàn, chúng ta tiêu thật rồi!

- Ha ha, những người giúp Cổ gia như chúng ta cũng sẽ chết hết tại đây.

Đa số võ giả Đạo Hoàng cảnh bên cạnh Cổ Vạn Toàn đều bỏ cuộc, bọn họ không trông thấy cơ hội nào. Dù giờ liều mạng chạy trốn cũng vô ích, họ đã thấy tốc độ bay của Cảnh Ngôn thế nào, sợ là họ mới nhúc nhích đã bị hắn chém chết.

Ong ong ong ong ong!

Chợt thiên địa rung lên.

Không gian xảy ra biến đổi rõ rệt.

Tiếng động ầm ĩ, hét thảm hoàn toàn biến mất, thế giới tĩnh lặng đáng sợ.

Luồng kiếm quang đen xẹt qua không gian như bị đông lại, không gian trở nên dính đặc, kiếm quang đen không thể bay ra ngoài.

Kiếm quang đen nhanh chóng tan rã, tựa như miếng băng trong lò lửa lặng lẽ biến mất.

Một bóng người áo đỏ hơi lọm khọm đột ngột xuất hiện, đó là một bà lão, bà đứng đó dường như hòa cùng thiên địa, tựa như ảo mộng.

Tim Cảnh Ngôn rớt cái bịch, nhìn chằm chằm người áo đỏ:

- Cái này . . .

Kiếm quang đen mới phát ra đã biến mất, xung quanh chỉ còn ánh sáng bảy sắc mơ hồ và cũng đang mờ dần.

Bà lão áo đỏ nhìn Cảnh Ngôn, nhẹ lắc đầu nói:

- Thật không ngờ nít ranh chưa ráo máu đầu hơn bốn mươi tuổi lại buộc ta lộ mặt.

Trừ bà lão áo đỏ ra không có người thứ hai nói chuyện.

Mọi người nhìn chằm chằm người đột nhiên xuất hiện, trong phương thiên địa này thời gian ngừng lại.

Bà lão áo đỏ lẩm bẩm:

- Ẩn giấu hơn ngàn năm, ha ha, thật khiến người cảm khái. Tuy còn muốn tiếp tục ẩn giấu nhưng . . . ta không ra mặt nữa thì gia tộc sẽ thành mây khói. Dù thế nào cũng không thể nhìn cảnh đó xảy ra!

Câu này như nói cho người ta nghe lại như tự nói với mình.

Chờ bà lão áo đỏ nói xong Cổ Vạn Toàn khom người hành lễ:

- Bái kiến Lạc Thủy lão tổ!

Mọi người đều ngạc nhiên, bất ngờ khi bà lão áo đỏ xuất hiện, nhưng Cổ Vạn Toàn thì không, dường như lão đã biết trước.

Cổ Vạn Toàn khom người cúi đầu, giọng nói nơm nớp lo sợ chất chứa hưng phấn:

- Là ta vô dụng, vô năng, khiến Lạc Thủy lão tổ phải ra mặt.

Bà lão áo đỏ được Cổ Vạn Toàn gọi là Lạc Thủy vẻ mặt hờ hững chậm rãi nói:

- Không thể trách ngươi, thật sự là Cảnh Ngôn này không giống bình thường. Hắn không phải Thánh Đạo cảnh nhưng ngưng tụ thần niệm, tự mình ngộ ra võ học thiên giai. Tuy không thể vận dụng pháp tắc nhưng nắm giữ kiếm ý cao sâu, nhờ vào một phần uy lực pháp tắc. Ha ha, dưới Thánh Đạo cảnh tiểu tử Cảnh Ngôn này là võ giả mạnh nhất.

Ánh mắt Cổ Vạn Toàn căm hờn trừng Cảnh Ngôn:

- Lạc Thủy lão tổ, chắc Cổ Vô Thiên đã bị tiểu tạp chủng này giết!

Lạc Thủy lão tổ nhẹ lắc đầu nói:

- Đúng vậy, sức chiến đấu của Cổ Vô Thiên rất mạnh, ta cứ nghĩ hắn vô địch trong võ giả dưới Thánh Đạo cảnh. Không ngờ Cảnh Ngôn mạnh hơn Cổ Vô Thiên.

Thánh Điện Đại Điện Chủ như nhớ đến cái gì, mặt đen thui kinh hoàng nhìn Lạc Thủy lão tổ, la lên:

- Ngươi . . . ngươi là Cổ Lạc Thủy?

Lạc Thủy lão tổ nhìn Đại Điện Chủ, mắt lóe tia sáng kỳ lạ:

- A? Mấy ngàn năm không xuất hiện mà ngươi biết ta?

Đại Điện Chủ cảm thấy da đầu tê dại:

- Cái này . . .

Cổ Lạc Thủy?

Đại Điện Chủ đương nhiên biết cái tên này, trong một số điển tịch thượng cổ lưu truyền lại có ghi chép đó là võ giả cường đại tồn tại trước thời đại chiến nhân thần, cũng là một Thánh Đạo cảnh.

Cổ gia là gia tộc lịch sử vô cùng xa xưa kéo dài từ trước đại chiến nhân thần, Cổ Lạc Thủy là một trong những người sáng lập Cổ gia.
Hết chương 794.
Bình Luận (0)
Comment