Kiếm Thần Càn Khôn ( Bản Dịch)

Chương 933 - Chương 933. Đánh Chết Hỏa Độc Hạt

Chương 933. Đánh Chết Hỏa Độc Hạt

Đám người Dịch Tường đều kích động phấn chấn.

Những năm gần đây, ở Thiên Không Thánh Điện, Thiên Nguyên đại lục vì không có võ giả Nửa Bước Hư Thần cho nên vẫn luôn lâm vào thế yếu, có chút không ngẩng đầu lên được.

Võ giả của sáu đại lục khác cũng đều hơi khinh thường võ giả Thiên Nguyên đại lục. Nếu phát sinh ma sát, bình thường cũng đều là võ giả Thiên Nguyên đại lục chủ động nhường bước.

Hết cách, ngươi không có Nửa Bước Hư Thần để dựa, người ta có. Nếu ngươi không chịu thua thì cuối cùng chỉ bị thiệt hơn thôi.

Mà hình huống hiện tại hiển nhiên khác thế!

Thiên Nguyên đại lục có cường giả mạnh mẽ như Cảnh Ngôn đại nhân, võ giả sáu đại lục kia sau này còn dám ức hiếp võ giả Thiên Nguyên đại lục sao?

- Cảnh Ngôn đại nhân, nhất định phải đánh bại Hỏa Độc Hạt!

- Cảnh Ngôn đại nhân đừng lo!

- Hỏa Độc Hạt này thật sự quá hung hãn, sinh mệnh lực thật kinh người, bị chém nhiều kiếm như vậy mà vẫn có thể hung ác như thế!

Đám người Dịch Tường đều cầu nguyện cho Cảnh Ngôn.

Hỏa Độc Hạt quả thật không dễ đánh chết!

Tuy sức chiến đấu của Cảnh Ngôn đủ để so với Hư Thần nhất tinh nhưng dù sao Cảnh Ngôn cũng không có thần lực. Nếu không phải Hồng Hà Kiếm đạt tới mức độ thần khí thì Cảnh Ngôn rất khó tạo nên sát thương hiệu quả cho Hỏa Độc Hạt.

Nhưng ưu thế của Cảnh Ngôn so với một số Hư Thần hạ cấp cũng rất rõ ràng, đó chính là tốc độ.

Tốc độ của Cảnh Ngôn còn nhanh hơn Hỏa Độc Hạt một chút. Điều này đã phá tan hoàn toàn ưu thế khủng bố Hỏa Độc Hạt có từ trước đến nay. Hơn nữa công kích âm thanh của nó cũng không thể nhiễu loạn tâm thần Cảnh Ngôn khiến Hỏa Độc Hạt hoàn toàn lâm vào thế yếu khi đánh với hắn.

Chỉ cần Cảnh Ngôn không quá sơ ý, Hỏa Độc Hạt liền không có cơ hội.

- Tê tê!

Hỏa Độc Hạt không ngừng bị thương, nó càng trở nên điên cuồng hơn. Thời gian dần trôi, khi tức Hỏa Độc Hạt rốt cục cũng bắt đầu suy yếu đi.

Sinh mệnh lực nó có mạnh đến mấy cũng có lúc tiêu hao hết.

- Xoẹt!

Hỏa Độc Hạt đột nhiên quăng đuôi, mạnh mẽ xông ra ngoài.

Nó muốn chạy!

Hiển nhiên, Hỏa Độc Hạt cũng biết nếu mình cứ tiếp tục đánh với nhân loại này thì mình sẽ chết. Hỏa Độc Hạt là thần thú hạ cấp tương đối giả dối, đánh không lại nó liền nghĩ chạy.

- Nghiệt súc muốn chạy?

Thân ảnh Cảnh Ngôn chợt lóe. Hỏa Độc Hạt hóa thành một đạo hồng quang nhanh chóng phóng đi, Cảnh Ngôn cũng đuổi sát theo.

- Tốc độ nhanh thật. Hỏa Độc Hạt chỉ nghĩ chạy trốn, ngay cả Thiên Không Chi Dực thất trọng cũng không dễ dàng đuổi kịp. Nhưng…

Ánh mắt Cảnh Ngôn hơi híp lại, suy nghĩ khẽ động:

- Hư vô thần thông!

Thân ảnh Cảnh Ngôn biến mất, Pháp Tắc Chi Lực hơi chấn động một chút. Ngay sau đó, Cảnh Ngôn liền xuất hiện tại nơi gần Hỏa Độc Hạt, Hồng Hà Kiếm trong tay phát ra kiếm quang rực rỡ chói mắt.

Có hư vô thần thông, Hỏa Độc Hạt quả thật không thể trốn thoát khỏi tay Cảnh Ngôn được.

Thời gian qua hơn một chén trà nhỏ.

Thần thú Hỏa Độc Hạt khủng bố kia cuối cùng cũng bị Cảnh Ngôn chém chết, sinh cơ hoàn toàn tan biến. Đám người Chung tiên sinh, võ giả trận doanh dân bản xứ đứng phía sau cũng đều đi tới.

Sau khi nhìn thấy thi thể Hỏa Độc Hạt trên đất, đám người lại ngừng thở lần nữa. Con Hỏa Độc Hạt giết không ít người của bọn họ khi trước này, bây giờ đã chết.

Khi thấy Cảnh Ngôn đứng cạnh thi thể Hỏa Độc Hạt, trong ánh mắt bọn họ, nhất là đám người Âu Dương Lâm đều vô cùng kính sợ.

Cảnh Ngôn nhanh chóng lấy một ít tinh huyết thần thú từ trên thi thể Hỏa Độc Hạt ra. Hỏa Độc Hạt là thần thú thật, tinh huyết trong cơ thể tương đối nhiều, không phải những linh thú bình thường có thể so sánh.

Tỷ lệ xuất hiện tinh huyết trên người các linh thú rất thấp. Cho dù có, nhiều nhất cũng chỉ có thể lấy ra một giọt mà thôi. Tinh huyết có thể lấy được từ Hỏa Độc Hạt lại nhiều. Cảnh Ngôn lấy được chừng cỡ một trăm giọt.

Tác dụng của tinh huyết thần thú với Cảnh Ngôn đã không còn bao nhiêu, nhưng với các võ giả tu vi thấp thì nó lại là thứ tốt hiếm có.

Ngay cả võ giả Đạo Hoàng cảnh cũng rất khát vọng có được tinh huyết thần thú. Thậm chí có thể nói tinh huyết thần thú đối với võ giả Thánh Đạo cảnh bình thường cũng rất tốt.

- Cảnh Ngôn đạo hữu, thật lợi hại!

Chung tiên sinh cười nói:

- Ha ha, một người giết chết Hỏa Độc Hạt, điều ngay cả rất nhiều Hư Thần hạ cấp đều làm không được.

Cảnh Ngôn lắc đầu nói:

- Nguyên nhân chính ta có thể giết được Hỏa Độc Hạt là do chiếm ưu thế về tốc độ. Nếu không phải tốc độ ta nhanh, chỉ sợ ta cũng bó tay thôi.

Chung tiên sinh cũng lắc đầu nói:

- Cảnh Ngôn đạo hữu không cần khiêm tốn. Ở thế giới hạ cấp này, chỉ sợ chỉ có mình ngươi có thể đánh chết Hỏa Độc Hạt một mình.

Ý của Chung tiên sinh là, cho dù Thần Long Người Thủ Hộ cũng khó có thể dựa vào thực lực giết chết Hỏa Độc Hạt.

Cảnh Ngôn nghe vậy liền cười, không nói thêm gì nữa. Nếu tốc độ không hơn Hỏa Độc Hạt thì muốn giết Hỏa Độc Hạt quả thật không dễ.

Cảnh Ngôn gọi Dịch Tường:

- Dịch Tường lão ca!

Dịch Tường kích động bước tới, nói:

- Cảnh Ngôn đại nhân.

Cảnh Ngôn đưa một chai tinh huyết cho Dịch Tường:

- Số tinh huyết thần thú này giao cho ngươi phân phối.

Một chai này có khoảng mấy chục giọt tinh huyết.

Số tinh huyết Cảnh Ngôn lấy được từ Hỏa Độc Hạt, Cảnh Ngôn giao cho Dịch Tường một phần, số còn lại Cảnh Ngôn tính đưa về Thiên Nguyên đại lục. Hoặc Cảnh Ngôn có thể lợi dụng số tinh huyết thần thú còn thừa này luyện chế một ít đan dược đưa cho những người thân cận của mình.

Năng lượng trong tinh huyết thần thú quá bá đạo, nhưng nếu luyện chế thành đan dược thì có thể khiến nó trở nên ôn hòa, võ giả thực lực thấp cũng có thể sử dụng.

Dịch Tường cự tuyệt theo bản năng:

- Như vậy sao được?

Đối với võ giả Thánh Đạo cảnh, tinh huyết thần thú đều hơi quý giá. Nhất là những tinh huyết ấy được lấy từ trên người thần thú thật sự. Giá trị của chúng còn quý giá hơn tinh huyết lấy từ trên người một số linh thú, ngụy thần thú nhiều.

Cảnh Ngôn nhíu mày nói:

- Không cần chối từ, nhận lấy đi.

- Kia... Được rồi! Cám ơn Cảnh Ngôn đại nhân!

Dịch Tường thấy thái độ Cảnh Ngôn kiên quyết cũng không tiện tiếp tục chối từ. Y nhận lấy cái bình rồi cảm ơn Cảnh Ngôn, thầm nghĩ tìm cơ hội đem số tinh huyết này chia cho mấy chục võ giả Thánh Đạo cảnh của Thiên Nguyên đại lục.

Võ giả những đại lục khác thấy thế đều nhìn Dịch Tường đầy hâm mộ.

Bọn họ thấy cũng thèm.

Nhưng bọn họ nào có mặt mũi đi hỏi Cảnh Ngôn lấy tinh huyết thần thú chứ?

Một Nửa Bước Hư Thần khẽ hít một hơi, nhìn Cảnh Ngôn nói:

- Cảnh Ngôn đại nhân, cảm ơn ân cứu mạng của ngươi. Ta nghĩ… Ngươi có thể lãnh đạo chúng ta hay không?

Nếu có cường giả như Cảnh Ngôn lãnh đạo thì dù bọn họ lại gặp phải thần thú cũng không cần quá lo lắng.

Cảnh Ngôn nhìn đối phương, lắc đầu. Cảnh Ngôn nói:

- Thần thú nơi này hẳn cũng không nhiều lắm. Các ngươi cẩn thận một chút cũng không sao đâu.

Nếu những người này không khiến Cảnh Ngôn thất vọng ở Hỏa Diễm Chi Địa thì việc Cảnh Ngôn dẫn dắt bọn họ cũng là chuyện thuận theo tự nhiên. Nhưng tình huống bây giờ không giống!

Nếu không phải Cảnh Ngôn nghĩ bọn họ đều là dân bản xứ thì hắn cũng đã không ra tay cứu rồi.

Cảnh Ngôn dừng một chút rồi nói thêm:

- Mọi người tiếp tục tìm kiếm bảo vật nơi đây đi! Tìm nhiều mấy khối Pháp Tắc Kết Tinh cũng xem như tới không uổng.
Hết chương 933.
Bình Luận (0)
Comment