Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1033 - Chương 1033: Tiền Tam Tỉnh Trở Về

Chương 1033: Tiền Tam Tỉnh trở về

Khu vực thành thứ ba.

Trong một trang viên không lớn không nhỏ.

Tiểu Thiên Kiêu của nhà họ Lăng tựa trên chạc cây của cành dâu cổ trong viện, mái tóc đen dài tung bay trong gió đông lạnh giá, giống như ngọn lửa màu đen đang bùng cháy.

"Hi hi, cho huynh thời gian lâu như vậy, cũng không tới thăm ta."

"Rõ ràng biết rằng ta đang ở trong thành."

"Nếu như ngay cả điều này cũng không đoán ra được, vậy thì huynh thật quá ngốc nghếch."

"Đừng đợi ta tới tìm huynh, hừ hừ."

Trên mặt mang theo một nụ cười giễu cợt giống như một trò đùa quái đản được như ý, nàng lẩm bẩm một mình.

Trên mặt mang theo biểu hiện đầy mong đợi.

"Thần Nhi, tại sao lại leo lên cây rồi? Mau xuống đây, đã đến giờ uống thuốc rồi."

Tần Lan Thư ở dưới cây vẫy tay ra hiệu.

Lăng Thần trở mình, giống như một con chim vàng anh ưu nhã, bay xuống cành cây và đáp xuống đất, nói: "Con biết rồi, nương."

Khu vực thành thứ ba.

Khắp nơi nhốn nha nhốn nháo.

Các binh sĩ toàn thân tràn đầy sát khí, hành động hung hãn từ đầu đường bước qua, rất nhiều người ngay lập tức trốn tránh đi.

Ai cũng có thể nhìn ra được đây là một đám quân sĩ đã từng thấy qua nhiều trận máu, trong kẽ hở trên bộ giáp trụ của bọn họ, dường như đều lấp đầy huyết tương và thịt nát đã hoá thành màu đen, toát ra mùi máu tanh nồng nặc, cho người ta một loại ảo giác rằng những binh sĩ này toàn thân đều lượn lờ ánh lửa màu máu.

Ngay cả những người gan dạ cũng có thể nhìn ra được những người này là những người lính hung hãn và tinh nhuệ đến từ đầu bức tường thành thứ nhất.

Tất cả mọi người trong Triều Huy thành đều hiểu rằng những binh sĩ như vậy không thể khiêu khích được.

Nhưng mà, điều kỳ lạ duy nhất là người dẫn đầu đám binh sĩ kia lại là một vị tướng quân trẻ tuổi thân mặc giáp trụ màu đỏ, dáng người trông có vẻ gầy nhỏ mảnh khảnh.

Vị tướng quân trẻ tuổi này răng trắng môi đỏ, dung mạo thuần khiết, quả thực anh tuấn không thể tưởng tượng nổi.

Tuỳ tiện liếc nhìn một cái cũng đủ để khiến các sinh vật nữ qua lại trên đường phố thần hồn điên đảo.

Đến nỗi rất nhiều tiểu cô nương, thiếu phụ, bà cô..., thậm chí còn lặng lẽ đi theo sau đám binh sĩ này chỉ để được ngắm nhìn vị tướng quân vô cùng anh tuấn này nhiều hơn.

Nhưng rất nhiều cường giả võ đạo với thực lực không tầm thường nhìn thấy vị tướng quân trẻ tuổi này đều không khỏi kinh hãi, kinh hồn bạt vía.

Chỉ có người trong nghề mới có thể phân biệt ra được sát khí nặng nề trên người vị tướng quân trẻ tuổi này, quả thực vượt trội hơn so với tất cả những binh sĩ khác, đừng nhìn bộ giáp trụ màu đỏ trên người hắn, gặt giũ sạch sẽ, không dính bụi trần, cũng không có dấu vết gì của chiến tranh, giống như một bộ lễ phục rực rỡ hoa mỹ, nhưng trong mắt của các cường giả võ đạo, nếu như sát khí của những binh sĩ khác lộ ra ngoài là một con sư tử đực tàn bạo, vậy thì vị tướng quân trẻ tuổi này chính là con bảo long thời tiền sử thống trị bầy thú.

Đây rốt cuộc là tướng quân của bộ nào?

Sát khí kinh người như vậy?

Với vẻ đẹp và tướng mạo như vậy, đáng lẽ ra phải nổi danh khắp Triều Huy thành rồi mới đúng.

Tại sao trước đây chưa từng nghe nói qua?

Dưới sự chú ý của vô số ánh mắt tò mò, một đội khoảng 100 binh sĩ này đã đi đến trước một trạch viện sang trọng chiếm diện tích cực lớn.

"Chính là chỗ này."

Một binh sĩ mũi ưng với nước da màu lúa mì chạy tới trước cửa trạch viện, lớn tiếng nói: "Đây chính là biệt viện của lão gia tử nhà ta ở khu vực thành thứ ba. Lúc này, ông cụ nhất định đang ở trong..."

Đùng đùng đùng đùng.

Ngay lập tức liền có bốn binh sĩ như hổ như sói xông lên đập cửa giống như công thành.

"Ai vậy? Muốn chết sao?"

Cánh cửa mở ra.

Mười mấy thị vệ thân mặc áo giáp từ bên trong lao ra.

Đứng đầu là một thị vệ hung ác thân hình cao to và cường tráng giống như gấu ngựa đen, mặt mũi tràn đầy vẻ ngang ngược, tức giận hét lên: "Lại dám gây rối ở cổng biệt viện của Tiền phủ, mấy tên binh lính các ngươi không muốn sống nữa hả?"

Giọng nói vừa dứt.

Binh sĩ mũi ưng nước da màu lúa mì kia nhảy lên tát một cái vào mặt tên thị vệ gấu ngựa đen hung ác kia, quát tháo: "Hạ mắt chó của ngươi xuống, lại dám vô lễ với tướng quân nhà ta như vậy? Mở to mắt ra mà nhìn xem, ta là ai?"

Thị vệ gấu ngựa đen bị tát một cái, lập tức nổi giận đùng đùng, nhưng nghe thấy lời này liền mở to mắt nhìn thật kỹ, lập tức quỳ phịch xuống, nói: "Thiếu gia? Thiếu gia, ngài quay về rồi...sao ngài lại hoá trang thành dáng vẻ như vậy chứ?”

Cuối cùng thì hắn cũng nhận ra binh sĩ trước mặt này lại có thể là thiếu gia Tiền Tam Tỉnh, người đã bị bắt đến Vân Mộng trại để tra tấn.

Những ngày này, mỗi khi nhắc đến thiếu gia, lão gia đều thở ngắn than dài, đều nghĩ rằng vị thiếu gia này của nhà mình, nhi tử nối dõi tông đường duy nhất trong nhà, bị đại ác ma Lâm Bắc Thần bắt vào Vân Mộng trại chắc chắn sẽ bị đánh đập và tra tấn dã man, tuyệt đối không sống nổi.

Để tránh tuyệt hậu, lão gia đã dứt khoát một hơi nạp bảy phòng tiểu thiếp trong biệt viện, ngày đêm cày cấy, chuẩn bị nối liền hương hoả cho Tiền gia.

Nhưng mãi cho đến hôm nay, vẫn chưa có thành quả. Ai mà biết rằng thiếu gia lại đột nhiên trở về chứ?

Ba!

Tiền Tam Tỉnh lại tát cho cái tên thị vệ gấu ngựa đen hung ác kia một bạt tai, nói: "Tại sao lão tử không thể quay về, nhanh lên, đi gọi lão già Tiền Trí ra đây, nói rằng ta đã trở về rồi ..."

Bình Luận (0)
Comment