Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1047 - Chương 1047: Phi Đao Sb

Chương 1047: Phi đao SB

Xoẹt!

Phi đao hình SB trong nháy mắt đã bắn về phía Cực Nhạc Song Tiên.

Biểu hiện của Cực Nhạc Tiên Vương hơi thay đổi, giơ tay lên, lôi quang nhảy nhót trên năm đầu ngón tay, hóa thành một mạng lưới, hướng về phía phi đao SB.

Trên gương mặt của Lâm Bắc Thần lộ ra vẻ ranh mãnh.

Huyền khí dẫn dắt khẽ biến đổi.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Phi đao SB đột nhiên chia thành tốp nhỏ, xoay tròn trong không trung, vẽ ra một quỹ đạo trực tiếp liên hoàn không thể nào tin nổi, phóng thẳng về phía bảy võ đạo tông sư đang mang Thu Thuỷ Đại Kiếm trên lưng ở bên cạnh kia.

"Chết tiệt." "Cẩn thận."

Bảy võ đạo tông sư thân mặc giáp trụ sáng chói không kịp phòng bị, lần lượt né tránh, vung kiếm chống đỡ.

Phốc phốc phốc!

Nhưng vẫn bị mảnh phi đao vỡ đánh trúng, trên người mang thương tích, lảo đảo lùi lại phía sau.

"Yeah!"

Lâm Bắc Thần nhìn thấy cảnh này, khoa tay múa chân, yeah một cái.

Ta thực sự thông minh mà.

Song tu đã khiến trí tuệ của ta được nâng cao.

Đã sớm biết rằng phi đao SB chắc chắn sẽ không thể làm gì được Cực Nhạc Song Tiên, cho nên ngay từ đầu, mục tiêu của hắn chính là đám tay sai bên cạnh.

Chỉ tiếc là tu vi Huyền khí Kim Tệ của hắn mới chỉ đạt đến võ đạo tông sư cấp bốn, kém xa so với sức mạnh nhục thân bán bộ thiên nhân, vì vậy không thể nào chém chết hết bảy tên Thu Thuỷ Đại Kiếm ngay tại chỗ.

Nhưng mà, điểm ra sân này vẫn có thể giành được con số 99. Một điểm khiếm khuyết là để có không gian tiến bộ.

Lâm Bắc Thần rất hài lòng.

Đối diện.

Vẻ mặt của Cực Nhạc Tiên Vương hơi thay đổi, nhẹ nhàng xua tay.

Những con dị thú màu đen không ngừng chui ra khỏi khe nứt trên mặt đất kia lại giống như một đội quân, chậm rãi rút lui một cách cực kỳ ăn ý.

Lâm Bắc Thần cười lạnh.

Cái này ta cũng có thể làm được.

Lại búng tay một cái.

Ba.

Nhưng mà, Tiểu Hổ đang phấn khích căn bản không thể tạo ra bất kỳ sự ăn ý nào với Lâm đại thiếu, vẫn kêu lên chi chi chi xông về phía những con dị thú màu đen kia.

Lâm Bắc Thần:!!!

Cẩu vật này.

Xem ra vẫn phải dạy dỗ đàng hoàng.

"Quay về."

Hắn không thể không lên tiếng.

Điều này khiến hắn rất mất mặt.

Chiến thú của người ta một cái búng tay đã lùi lại, chiến thú của mình lại cần phải lên tiếng.

Điều này vô tình đã bị thua một vố rồi.

Tiểu Hổ quay đầu lại liếc nhìn Lâm Bắc Thần: ??? Đang nói ta sao?

Nó rất nghi hoặc.

Khoé miệng của Lâm Bắc Thần tức giận đến mức sắp méo mó cả rồi. "Cút về cho lão tử."

Hắn hét lên.

Tiểu Hổ chỉ đành miễn cưỡng bay về.

Chiến sĩ của quân đào khoáng cũng đều thu kiếm rút lui.

Cục diện dường như là một cuộc đối đầu giữa hai đội quân.

"Thực sự không ngờ rằng Lâm đại thiếu của Vân Mộng trại hoá ra lại là một đại tông sư tinh thần lực.”

Cực Nhạc Tiên Vương mày mắt như tranh, cực kỳ anh tuấn yêu dã, dùng từ nóng trên mạng để hình dung chính là 'Tà mị điên cuồng'. Giọng nói bình tĩnh chất vấn: "Cực Nhạc sơn trang của ta và Vân Mộng trại của ngươi, nước sông không phạm nước giếng, Lâm đại thiếu tại sao lại chủ động khiêu khích, tấn công Cực Nhạc sơn trang của ta?"

Lâm Bắc Thần khịt mũi một tiếng, lạnh lùng nói: "Giết người dân của Vân Mộng thành ta, còn nói là nước sông không phạm nước giếng ư?"

"Ồ?"

Cực Nhạc Tiên Vương hơi sững sờ, ánh mắt quét qua khuôn mặt của Vũ Hồng, nói: "Vẻn vẹn chỉ vì mấy tiện tì với cơ thể tàn hoa bại liễu kia sao?"

Lâm Bắc Thần tức giận khó nén, nghiến răng nói: "Ở trong mắt ta, toàn bộ Cực Nhạc sơn trang của ngươi hợp lại cũng không quan trọng bằng một sợi tóc của bọn họ... Đừng nói nhảm nữa, hôm nay lão tử đến đây để diệt trang, tạp chủng trong Cực Nhạc sơn trang đều phải chết, ta muốn các ngươi vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này."

"Ngu ngốc."

Cực Nhạc Tiên Vương nghe vậy, trong mắt hắn hiện lên một tia giễu cợt.

"Theo thông tin tình báo thì ngươi dễ giận hiếu chiến, bao che khuyết điểm. Bây giờ xem ra, đâu chỉ là bao che khuyết điểm mà quả thực là ngu xuẩn. Vẻn vẹn chỉ vì mấy kỹ nữ thấp hèn mà đối đầu với phu thê ta. Ha ha ha, thật là quá ngu muội, ngươi tưởng hôm nay ngươi còn có cơ hội sống sót bước ra khỏi trang viên này sao?"

Hắn nhìn Lâm Bắc Thần bằng ánh mắt giống như đang nhìn một người chết.

Lại có thể cướp lời thoại của ta?

Lâm Bắc Thần tức giận.

"Đừng nói nhảm nữa."

Tâm niệm của hắn khẽ động, tải xuống hai thanh Đại Ngân Kiếm từ trong Baidu Netdisk.

Kiếm đâu!

Hai thanh trường kiếm xuất hiện bên cạnh hắn, chấn động ong ong.

"Giết."

Trường kiếm xuyên qua không trung.

Một thanh thi triển Kiếm Nhất.

Một thanh thi triển Kiếm Nhị.

Hai thanh Đại Ngân Kiếm phá không chém tới.

Dùng Huyền khí Kim Tệ lăng không ngự kiếm, thi triển mười bảy chiêu kiếm, đó là thủ đoạn làm màu mà Lâm đại thiếu đã nghĩ ra.

Trường kiếm lướt qua không khí.

Lưu lại từng đường kiếm khí màu trắng.

Giống như những đường mây kéo dài rất lâu cũng không tiêu tan do máy bay phản lực lướt qua không khí lưu lại khi hắn còn nhỏ vẫn hay nhìn thấy.

Đó là mùi vị của ký ức. "Ồ?"

Cực Nhạc Tiên Vương nhìn thấy hình ảnh ngự kiếm xuyên qua không trung, trong lòng liền kinh ngạc.

Nhưng sau khi nắm bắt được uy lực trên kiếm, lập tức mỉm cười một cách ung dung. "Chỉ được vẻ bề ngoài."

Hắn bóp ra một ấn quyết trong tay.

Mấy đạo Huyền khí sấm sét huyễn hoá bắn ra.

Răng rắc, răng rắc.

Đại Ngân Kiếm bị đánh bay và nổ tung.

Ờ......

Trong mắt của Lâm Bắc Thần thoáng qua một chút thất vọng.

Cho nên nói, Huyền khí Kim Tệ của tông sư võ đạo cấp bốn vẫn khó có thể tạo thành uy hiếp đối với đại tông sư đỉnh phong thật sự.

Đây cũng là lý do tại sao hắn không dùng Huyền khí Kim Tệ để để ngự Tử Điện Thần Kiếm.

Sợ rằng bay qua không giết được người, ngược lại còn bị đối phương đoạt kiếm thì thật là quá mất mặt rồi.

Cũng quá tốn tiền.

Bây giờ, cũng chỉ đành...

Bình Luận (0)
Comment