Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1332 - Chương 1332: Giọng Khách Át Giọng Chủ

Chương 1332: Giọng khách át giọng chủ

Cách thời gian chính thức bắt đầu, còn khoảng thời gian một nén nhang.

Trong ngoài sân đấu hơn trăm vạn người reo hò, chỉnh tề như một, kích động lòng người.

Lâm Bắc Thần còn chưa hiện thân.

Nghe nói người trong cuộc này, sáng sớm đã bị Nhân hoàng bệ hạ triệu vào hoàng cung.

Rất nhiều người phỏng đoán, đây là hoàng thất muốn ban cho cho hắn vũ khí trấn quốc có thể sánh ngang với Cực Địa Thần Khấp Cung, để tăng thêm tỷ lệ chiến thắng của trận chiến này.

Như vậy ba đại vũ khí trấn quốc của đế quốc Bắc Hải là Phong Chi Phong, Lục Chi Hồn và Viêm Chi Nhiệt Tình, Lâm Bắc Thần sẽ có được cái nào đây?

Tiêu Diễn cân nhắc trong lòng.

Lúc này, trong phòng khách quý đột nhiên truyền đến tiếng kinh hô.

Tiêu Diễn theo bản năng quay đầu lại, nhìn về phía cửa của phòng riêng.

Vừa nhìn qua, thần sắc đột nhiên thay đổi.

Mấy vị này sao lại tới đây?

Người bước vào là ba vị sứ giả của liên minh đế quốc Trung Ương.

Đứng đầu là một vị cường giả thiên nhân Thần Chiến Thiên Nhân Quý Vô Song tới từ đế quốc Chân Long, nhìn bề ngoài là một trung niên khoảng chừng bốn mươi tuổi, thân hình khôi ngô, thần sắc kiêu ngạo, một đôi mắt đan phượng nhỏ dài không giận mà tự uy.

Hai vị phía sau, khí thế cũng doạ người giống vậy.

Lần lượt là Cuồng Kích Thiên Nhân Lữ Tín đến từ đế quốc Đại Càn, cùng với Phi Sa Thiên Nhân Sa Tam Thông đến từ Lưu Sa Quốc .

Ba vị này, đều là thiên nhân phong hiệu.

Trong đó Lưu Sa Quốc không cách biệt mấy so với đế quốc Bắc Hải và đế quốc Cực Quang, chỉ là bởi vì lãnh thổ gần trung bộ của Đông Đạo Chân Châu, cho nên mới có thể tiến vào liên minh đế quốc Trung Ương.

Nhưng đế quốc Chân Long và đế quốc Đại Càn đều là quái vật khổng lồ chân chính, bất luận là lãnh thổ, nhân khẩu hay quốc lực đều vượt xa đế quốc Bắc Hải, sự tồn tại mà chỉ có thể qua lại thân thiết với nhau, tuyệt đối không thể xích mích.

Ba người này đều là sứ giả của sứ đoàn liên minh đế quốc Trung Ương, được xem như giám khảo sơ khảo của của cuộc bình xét cấp bậc đế quốc lần này, thân phận trong lúc vô hình thế là lại cao hơn một bậc.

Cho dù là Bắc Hải Nhân Hoàng bệ hạ, cũng phải nhiệt tình tiếp đãi.

Trong khoảng thời gian này, sau khi sứ đoàn của liên minh đế quốc Trung Ương đến kinh thành, cũng không hề biết điều.

Nhất là mấy vị sứ giả, đã trở thành nhân vật tiêu điểm chú ý của các phương, có rất nhiều hào phiệt thế gia cùng với đại quan liêu của đế quốc Bắc Hải, ôm đủ các loại mục đích khác nhau, đều ở trong sáng trong tối tiếp xúc qua với bọn họ.

"Ba vị sứ giả cũng có hứng thú đối với trận chiến ngày hôm nay sao?"

Tả Tướng chủ động đứng dậy với khuôn mặt tươi cười chào đón.

"Rảnh rỗi nhàm chán, tới xem một chút."

Thần Chiến Thiên Nhân Quý Vô Song qua loa gật đầu, lướt qua Tả Tướng, ánh mắt đảo qua, đi tới bên cái bàn dài sa lon ở trung tâm nhất của phòng riêng một cách tự nhiên, trực tiếp ngồi xuống.

Hơn nữa chỗ ngồi này trước đó chính là của đám người Tả Tướng.

Phi Sa Thiên Nhân Sa Tam Thông và Cuồng Kích Thiên Nhân Lữ Tín hai người cũng không có chút tự giác nào của một khách nhân, trực tiếp lướt qua, ngồi ở hai bên của Thần Chiến Thiên Nhân Quý Vô Song, hoàn toàn chiếm giữ cái bàn này.

Ba người đều nghênh ngang ngồi ở ghế sa lon chính giữa.

Tư thái này, ý tứ biểu đạt ra rất rõ ràng, những người khác đều cút ra, không cần ngồi lại đây nữa, trong phòng riêng này không có ai có tư cách ngang vai ngang vế với bọn họ.

Hơn nữa bọn họ cũng không có ý giao lưu với những người khác, một dáng vẻ kiêu căng lạnh lùng tránh xa người khác ngàn dặm.

Có người đáp lời, ăn bế môn canh, ngượng ngùng lui xuống.

Phòng khách quý vốn dĩ cực kì náo nhiệt, đã yên tĩnh trở lại.

Bầu không khí, trở nên có chút vi diệu.

Tả Tướng mỉm cười, không thèm để ý chút nào. Chỉ là vẫy tay bảo người chuyển đồ đạc trên bàn dài trước đó đi, lại lần nữa bưng các loại đồ ăn vặt như mứt, thịt khô, hạt dưa, điểm tâm, nước trà để thiết đãi.

Ông ta cùng với Tiêu Diễn và những người khác, ngồi ở một cái bàn khác.

Trong phòng riêng VIP vẫn yên tĩnh.

"Ồ? Đây không phải là Trịnh gia chủ, Lưu gia chủ sao? Qua đây nói chuyện đi." Khóe miệng của Thần Chiến Thiên Nhân Quý Vô Song chứa đựng một nụ cười nhàn nhạt, dường như là cảm thấy hơi nhàm chán, lại nghĩ tới điều gì đó, vẫy tay với hai người ngồi ở cái bàn ngoại vi trong phòng riêng.

Ánh mắt của mọi người, trong nháy mắt lại chuyển tới cái bàn kia.

Hai lão giả thoạt nhìn khoảng chừng sáu mươi tuổi đều sững sờ, đợi đến khi phản ứng lại, lập tức liền vui mừng khôn xiết, một dáng vẻ được sủng ái mà lo sợ, liền vội vàng đứng dậy, vội vàng đi qua, chào hỏi ba đại sứ giả thiên nhân.

Đám người trong nháy mắt đều nhận ra thân phận của hai ông lão này.

Lần lượt là gia chủ của Trịnh gia xếp thứ tám trong mười đại thế gia của đế quốc Bắc Hải Trịnh Tiềm, cùng với gia chủ của Lưu gia xếp hạng thứ chín Lưu Khung?

Hai người này từ khi nào lại đi chung đường với sứ giả của liên minh đế quốc Trung Ương?

Tất cả mọi người đều hơi sững sờ.

"Chuyển cái ghế, ngồi ở bên cạnh, cùng chúng ta xem kịch đi."

Thần Chiến Thiên Nhân Quý Vô Song thản nhiên nói.

Hắn rất thích loại cảm giác này.

Bản thân tùy ý nói một câu, hoặc là một hành động nhỏ không thèm đếm xỉa tới, đều sẽ khiến người khác được sủng ái mà lo sợ, cũng sẽ khiến rất nhiều người cố gắng phỏng đoán suy nghĩ về ý nghĩa sâu xa ở đằng sau.

Có người hầu của phòng khách quý chuyển ghế tròn tới.

Hai đại gia chủ Trịnh Tiềm và Lưu Khung, thế là ngồi nghiêm chỉnh ở phía sau ghế sa lon, mặt nở nụ cười cẩn thận tiếp lời, mặc dù trông có vẻ nơm nớp lo sợ như đi trên băng mỏng, nhưng trong nội tâm lại không nhịn được mà cuồng hỉ.

Có thể được sứ giả đến từ liên minh đế quốc Trung Ương nhìn bằng ánh mắt khác, có ý nghĩa trọng đại đối với sự gia tăng địa vị của hai đại gia tộc bọn họ.

Nỗ lực leo trèo những ngày qua, cuối cùng đã thu được thành quả rồi sao?

Cảm nhận được một số ánh mắt vô cùng ganh tỵ trong phòng khách, trong lòng của hai đại gia chủ càng thêm hưng phấn, nhưng ngoài mặt vẫn cẩn thận từng li từng tí, không có đắc ý quên hình.

"Đại chiến sắp bắt đầu, Quý thiên nhân là sứ thần thượng quốc, đương nhiên ánh mắt sắc bén, kiến giải độc đáo, không biết Quý thiên nhân ngài coi trọng vị nào hơn?" Trịnh Tiềm cẩn thận từng li từng tí mở ra chủ đề.

Bình Luận (0)
Comment