Mỹ thiếu nữ Bạch Tiểu Tiểu giống như một con thiên nga đen kiêu kỳ bước vào trong viện, chào hỏi Lâm Bắc Thần.
Đến thật đúng lúc.
Lâm Bắc Thần ngoắc tay ra hiệu nàng qua đây trò chuyện. Nữ nhân của bộ lạc rất nhiệt tình, cũng rất trực tiếp.
Bạch Tiểu Tiểu không chút khách sáo ngồi xuống ghế đá đối diện Lâm Bắc Thần. Một góc mông mượt mà của nàng hõm sâu vào chiếc ghế đá. Vòng eo tinh tế và cặp chân thon dài lập tức phóng thích vẻ đẹp tràn đầy tính xâm lược của thiếu nữ không hề che giấu.
Mỹ thiếu nữ với làn da ngăm đen hơi vểnh mặt lên, đôi mắt to màu đen sáng ngời như ngôi sao trên bầu trời, lóe lên một loại ánh sáng gọi là sùng bái.
Là một người mà ngay cả thần minh cũng dám bỏ vào hồ nước nuôi thành “Hải Vương”, Lâm Bắc Thần tất nhiên nhìn ra được hắn lại có thêm một fan hâm mộ.
Sự việc lại càng thêm dễ làm.
“Hắc hắc, tiểu muội muội, chúng ta chơi trò ta hỏi ngươi đáp đi. Chơi vui lắm!”
Lâm Bắc Thần cầm nhánh cây trong tay, nở nụ cười ấm áp thuần chân, bắt đầu lừa gạt. Bạch Tiểu Tiểu đọc xong hàng chữ trên mặt đất, liên tục gật đầu.
Sau một canh giờ.
Lâm Bắc Thần thỏa mãn thu được rất nhiều tin tức mới liên quan đến tiểu thế giới.
Bộ lạc Bạch Nguyệt gọi tiểu thế giới này là Bạch Nguyệt giới.
Đây chính là cách gọi của bọn họ.
Thật ra, bộ lạc Bạch Nguyệt cũng không phải dân bản địa của thế giới này.
Bọn họ cũng là kẻ ngoại lai.
Cũng giống như rất nhiều Vực Ngoại Thiên Ma khác, Khư giới đã hướng tới sự vỡ vụn, tiểu thế giới thích hợp sinh tồn ít càng thêm ít, lại có rất nhiều tiểu thế giới vốn miễn cưỡng có thể sinh tồn lại không ngừng sụp đổ, vỡ vụn.
Con dân Khư Giới Chi Chủ đa phần chỉ có thể lang thang trong hư không vô tận, lang bạt kỳ hồ qua những năm tháng dài đằng đẵng.
Lúc trước, các vị tổ tiên bộ lạc Bạch Nguyệt ngẫu nhiên phát hiện tiểu thế giới này, mừng rỡ như điên, cả tộc di chuyển đến đây.
Bọn họ vốn cho rằng đã tìm được hy vọng kéo dài bộ tộc nhưng về sau bọn họ phát hiện, tiểu thế giới này cũng là một vùng đất nghèo sắp sửa suy vong.
Nhưng bất kể thế nào, nó cũng là một nơi có thể sống yên ổn.
Dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc cứ phải phiêu bạt trong tinh không hắc ám cô tịch.
Ngoại trừ bộ lạc Bạch Nguyệt còn có hai thế lực khác, cũng tuần tự đến tiểu thế giới này. Bọn họ không phải tín đồ của Khư Giới Chi Chủ, vì thế quan hệ với bộ lạc Bạch Nguyệt cũng không tốt lắm, đã từng phát sinh mấy lần xung đột đẫm máu.
“Hai thế lực dị tộc đó, một người tự xưng là Bạo Long tộc, thật ra là một loại thằn lằn địa long trời sinh nắm giữ thuộc tính Lôi. Người còn lại là Lục Ma tộc, là một đám lùn da màu xanh âm hiểm...”
“Tuy nhiên, bởi vì Bạch Nguyệt giới quá cằn cỗi, ma quái trong đồng hoang quá nhiều, uy hiếp quá lớn, dẫn đến tần suất ba thế lực phát sinh chiến tranh cũng không cao. Cho nên, tình huống trước mắt của Bạch Nguyệt giới cũng được xem là ổn định.”
“Thật ra, tình cảnh của chúng ta cũng rất xấu hổ, bởi vì sơ ý một chút, rất có thể sẽ bị ma quái bên trong hoang dã tiêu diệt, hoàn toàn không kịp chinh phạt lẫn nhau.”
Bạch Tiểu Tiểu cầm nhánh cây nhỏ trong tay viết thoăn thoắt lên mặt đất.
Đối với vấn đề của Lâm Bắc Thần, mỹ thiếu nữ làn da ngăm đen biết gì nói nấy.
Đôi mắt to linh động như mã não đen lóe lên sự sùng bái và thân cận không chút che giấu.
“Đúng rồi, còn có một vấn đề mà ta cảm thấy rất hiếu kỳ. Cổ thành mà bộ lạc Bạch Nguyệt chiếm cứ hiện tại nhìn không giống như mọi người xây dựng, đúng không?”
Lâm Bắc Thần như có điều suy nghĩ.
Bạch Tiểu Tiểu viết lên mặt đất: “Tòa cổ thành này là di chỉ thời đại thần thoại.” “Viết kỹ hơn đi.”
Lâm Bắc Thần tiếp tục đặt câu hỏi.
Bạch Tiểu Tiểu viết: “Bạch Nguyệt giới chỉ là một mảnh vụn cực kỳ cực kỳ nhỏ của đại lục vỡ vụn. Bên trong giới có tổng cộng bốn tòa cổ thành, đều là di chỉ cổ được bảo tồn từ thời đại thần thoại. Một trong số đó bởi vì vị trí không tốt nên vẫn luôn bỏ trống. Ba tòa còn lại do ba đại thế lực chiếm cứ. Trải qua tu bổ và xây dựng chồng lên, chúng mới trở thành thành lũy chống lại ma quái hoang dã. Nếu không nhờ có cổ thành di chỉ này, chúng ta đã sớm bị ma quái diệt tuyệt rồi.”
Lâm Bắc Thần âm thầm gật đầu.
Điều này giống với suy đoán của hắn.
Nhưng mảnh vỡ đại lục, thời đại thần thoại là có ý gì? Lâm Bắc Thần lại bị khơi gợi lên lòng hiếu kỳ.
Trò chơi ngươi hỏi ta đáp lại tiếp tục.
Lâm Bắc Thần rất nhanh biết được đáp án.
Căn cứ theo thần thoại được lưu truyền trong bộ lạc Bạch Nguyệt, cách đây rất nhiều năm, “thế giới” là hoàn chỉnh, diện tích lãnh thổ bao la, thai nghén ra vô số sinh linh mạnh mẽ. Về sau không biết xảy ra chuyện gì, thế giới nguyên thủy hoàn chỉnh bị đánh nát, mảnh vụn lục địa tản vào hư không...
Mảnh vỡ thế giới nguyên thủy cũng không biết có bao nhiêu khối to to nhỏ nhỏ, giống như lá cây, hạt cát phiêu du bên trong dòng sông, lang thang trong hư không vô tận, trải qua vô số tuế nguyệt mới dần dần ổn định lại, tạo thành một thế giới mới thiên hình vạn trạng.
Bên trong những thế giới khác nhau sinh ra thần minh khác nhau.
Thần linh và mảnh vỡ thế giới không ngừng sinh ra, hủy diệt, sinh ra, tiến hóa.
Bộ lạc Bạch Nguyệt thờ phụng Khư Giới Chi Chủ, chính là một vị thần minh được sinh ra sau khi thế giới vỡ vụn.
Khư Giới Chi Chủ đã từng là chúa tể thống trị một thế giới mới có diện tích không nhỏ, có được ức vạn tín đồ, nhưng về sau thế giới mới bị hủy, đồng thời vì cuộc chiến tranh giữa các thần minh, dẫn đến Khư Giới Chi Chủ và tín đồ của mình trở thành những kẻ lưu lạc trong hư không.