Ánh mắt Lâm Bắc Thần phát sáng.
Ồ?
Răng nanh Long thần, uy lực giết thần? Đồ tốt nha.
"Như vậy thật ngại quá đi. . . . . ."
Lâm Bắc Thần viết trên mặt đất một dòng như vậy, không chút do dự nhận lấy.
Tiêu thương thô dày như miệng bát, dài chừng hai thước ba, bề mặt sáng chói như thủy ngân đang chảy bên trong vậy, hai đầu đều vô cùng sắc bén, mũi thương như châm, cứng cáp không gì sánh bằng, khi chạm vào cảm giác lạnh buốt nhẵn mịn, cực kỳ nặng, phảng phất như cả nặng vạn cân.
Lâm Bắc Thần nâng lên lắc nhẹ.
Mũi thương bắn ra đốm sáng tựa như từng đóa hoa mai nở rộ trong hư không.
"Tốt thì tốt đấy, màu sắc cũng không tồi, rất phù hợp với ta, đáng tiếc lại là một cây thương, mà không phải một thanh kiếm."
Hắn có chút tiếc nuối.
Dường như nhìn thấu tâm tư của Lâm Bắc Thần, Bạch Hải Triều tiếp tục viết chữ nói: "Nếu có thể tìm được người có tay nghề giỏi, dùng thần hỏa rèn, có thể rèn Long Nha Thần Thương trở thành thần kiếm."
Ồ?
Lâm Bắc Thần nhất thời mừng rỡ.
Hóa ra còn có thể rèn sao?
Hắn lập tức không còn buồn ngủ nữa.
Chờ khi trở lại Bắc Hải đế quốc, tìm lão Dương nghĩ cách giúp mình đúc thành một thanh ngân kiếm, vừa hay xứng với phong hào Thiên nhân của hắn.
Một lúc sau, mọi người đã nghỉ ngơi và hồi phục xong.
Đại quân lập tức tiếp tục xuất phát.
Binh quý thần tốc.
Lâm Bắc Thần ngự kiếm mà đi, bay lượn trên bầu trời cao, trước tiên điều tra qua thế cục.
Bạch Tiểu Tiểu đứng ở phía sau, hai tay vòng quanh hông hắn.
Khoảng sau một chén trà, Lâm Bắc Thần không thể nhịn được nữa nói: "Ngươi đừng có suốt ngày lấy “bóng” đè người nữa, đây là một hành động xấu."
"Ha ha ha. . . . . ."
Bạch Tiểu Tiểu không khỏi cười lớn.
Hai người cùng nhau tu luyện đánh nhau mấy đêm, cuối cùng hiểu được không ít ngôn ngữ của đối phương, đặc biệt Lâm Bắc Thần nói mấy câu xấu xa, nàng đã có thể nghe hiểu được.
Nhưng nàng mặc kệ, vẫn cố ý dùng hai ngọn núi lửa của mình va chạm với lưng của Lâm Bắc Thần, hưởng thụ cảm giác đè ép ma sát này.
Lâm Bắc Thần nhịn không nỗi nữa cũng đành phải tiếp tục nhịn.
Sau thời gian một nén nhang.
"Tới rồi."
Lâm Bắc Thần ngưng kiếm trên hư không, từ trên cao nhìn xuống.
Trong Thạch lâm bao phủ một màu xanh sẫm, một toàn Cổ thành bị nhuộm màu xanh lục dần dần hiện lên.
Dưới tường thành, có dấu vết thi thể yêu ma quỷ quái hoang dã thối rữa, thi thể chất thành đống, tỏa ra mùi hôi tanh vô cùng đáng sợ.
Đây là kiệt tác mà Lâm Bắc Thần mấy ngày trước dẫn quái tiến công Cổ thành tạo ra.
Vô số người lùn màu xanh biếc chạy tới chạy lui ở trên tường thành.
Bộ tộc Bạch Nguyệt không vội vã tiến công.
Vu y bộ lạc châm lửa đốt thảo dược ở bên ngoài rừng cây khô, tạo ra làn khói nồng đậm, thổi về hướng rừng cây khô. Bộ tộc Lục Bì Ma Nhân tộc am hiểu dùng độc, bởi vậy không thể không phòng.
Một lát sau, khói độc xẹt qua Thạch lâm, làm những độc vật có thể gây nguy hiểm bị tiêu diệt sạch sẽ.
"Tiến công."
Bạch Hải Triều vung tay lên.
Đám cường giải bộ tộc Bạch Nguyệt giống như bầy sói báo thù cùng nhau xông lên.
Bắt đầu chiến đấu.
Lâm Bắc Thần một bên quan sát, một bên bắn tên.
Thế cục giống như dự liệu, quả nhiên là nghiêng về một phía.
Rất nhanh bộ tộc Bạch Nguyệt cũng đã công chiếm tường thành, bắt đầu tiến đánh vào bên trong thành.
Lâm Bắc Thần đang muốn ngự kiếm lao xuống, đột nhiên trong đầu truyền đến âm thanh thông báo của ứng dụng KEEP trong điện thoại.
"Leng keng."
"Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ, có kết toán ngay bây giờ không?"
Ồ?
Không lẽ não nhỏ của ta do chóng mặt dẫn đến xuất hiện ảo giác?
Tại sao tự nhiên thông báo nhiệm vụ KEEP hoàn thành?
Lâm Bắc Thần có chút không kịp phản ứng lại.
Hắn lập tức mở màn hình điện thoại ra, mở ứng dụng KEEP ra.
Trong hệ thống xuất hiện một thông báo.
Đúng vậy.
Thật sự đã hoàn thành .
Trước đó còn thiếu một Thiên nhân cấp năm và hai Thiên nhân cấp bốn. Bây giờ đủ quân số rồi. Chẳng lẽ là lần trước lúc đại chiến cùng Long Nhân tộc, khiến cho mấy lão đại sắp đột phá cuối cùng tìm được cảm giác, lâm trận đột phá?
Thiện tai.
Lâm Bắc Thần không chút do dự, lập tức nhấn vào ‘ thanh toán tiền thưởng ’.
Trong nháy mắt, sức mạnh hùng hồn của Phái Nhiên Mạc Ngự được sinh ra trong cơ thể hắn, một cảm giác cường đại trước nay chưa từng có, làm cho Lâm Bắc Thần có cảm giác hào hùng ‘ lão tử đang bay ’.
Đây chính là chỗ tốt của bật hack.
Lặp tức có thể đột phá, trực tiếp từ lực lượng ngũ hệ tiến vào cảnh giới Thiên nhân cấp ba.
Lâm Bắc Thần ngự kiếm lăng không, có cảm giác thiên hạ vô địch ‘ trèo lên đỉnh núi cao ta chính là kẻ cao nhất ’.
Rốt cục thành công rồi.
Không cần phải đứng trên không trung bị Bạch Tiểu Tiểu tiếp tục chiếm tiện nghi nữa.
Có thể đi đánh đánh giết giết một phen.
Lúc này Lâm Bắc Thần nước mắt tuôn trào kích động không thôi.
"Ngoan ngoãn một chút."
Lâm Bắc Thần quay đầu lại nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Tiểu, trừng mắt nói: "Bằng không thú tính của ta mà bộc phát, sẽ trực tiếp ‘làm việc’ trên không trung."
"Ha ha ha. . . . . ."
Bạch Tiểu Tiểu cười rất đắc ý.
Tuy rằng nàng nghe không hiểu Lâm Bắc Thần nói gì, nhưng có thể khẳng định rằng, dã nam nhân của mình lại ‘chào cờ’ rồi —— đúng rồi, từ này là Lâm Bắc Thần dạy cho của nàng.
Vì thế nàng càng dính chặt lấy hắn.
Lâm Bắc Thần bất đắc dĩ.
Thật sự không thể “làm việc” trên không trung.
Điều này đòi hỏi kỹ thuật và độ khó quá cao.
Nhất là ở trên phi kiếm, vạn nhất cắt nhầm quả trứng thì phải làm sao?
Hưu!
Trường kiếm đáp xuống. Hai người rơi xuống đất, gia nhập trận chiến.