Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1461 - Chương 1461: Điên Cuồng Tăng Fan

Chương 1461: Điên cuồng tăng fan

Mạnh quá!

Lâm Bắc Thần trong lòng không khỏi sợ hãi thán phục.

Lực lượng của một đòn này, là đỉnh phong trong tất cả cường giả võ đạo mà hắn từng nhìn thấy qua.

Cho dù là Kiếm Chi Chủ Quân không bị thương trước đó thì cũng có chỗ không bằng. Ầm!

Thần diễm trường thương khổng lồ dài mấy vạn mét phá vỡ hư không, hung hãn oanh kích vòng bảo hộ thần lực ở trên không trung kinh thành.

Răng rắc răng rắc.

Âm thanh giống như Huyền Băng ngàn năm từng chút chút một nứt ra, khiến cho người ta bất an.

Chỉ thấy dưới một đòn này, trên vòng bảo hộ thần lực khổng lồ bán trong suốt bao phủ lấy kinh thành kia, vết rạn giống như mãng xà không ngừng xuất hiện, sau đó điên cuồng khuếch tán và lan tràn...

Dưới vô số ánh mắt dõi theo, vòng thần lực bảo vệ bán trong suốt giống như một cái bát lưu ly khổng lồ úp ngược, không chịu nổi gánh nặng to lớn, sắp sửa nổ tung.

Vô số dân thành thị trong thành kinh thành, sau khi phản ứng lại đều lâm vào khủng hoảng, như đối mặt với ngày tận thế.

Chỉ cần vòng bảo vệ thần lực vỡ nát, kinh thành ngay tức khắc sẽ bị hủy diệt.

Tất cả sinh vật sinh hoạt trong đó đều sẽ biến mất nhanh như khói bụi.

Trong nháy mắt này, bản năng cầu sinh khiến các thị dân trong toàn kinh thành, đều cảm nhận được một cách rõ ràng sự tử vong giống như bụi trần năm tháng không thể nghịch chuyển được, sắp rơi vào đỉnh đầu của mình.

Khí tức tuyệt vọng điên cuồng lan tràn trong thành thị to lớn.

Mà cũng chính vào lúc này, trên bầu trời, tiếng thần khúc ngâm xướng của Kiếm Chi Chủ Quân càng ngày càng hùng vĩ, càng ngày càng rõ ràng!

Ánh sáng toả ra khắp toàn thân của nàng, cũng càng ngày càng rực rỡ chói mắt.

Hai mười đôi cánh kiếm mở ra.

Ánh sáng của Chủ Quân Tí Hộ, chiếu sáng khắp toàn bộ kinh thành.

Tựa như một vòng trăng bạc to lớn rực rỡ, mang lại ánh sáng rực rỡ cho thế giới sắp sửa rơi vào trong bóng tối.

Thị dân kinh thành rơi vào trong tuyệt vọng, lần lượt từ trong nhà đi ra, đứng ở các vị trí khác nhau như trên đường, sân vườn, nóc nhà,...ngửa đầu nhìn về phía thân ảnh rực rỡ quen thuộc và cường đại kia.

"Là Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ."

"Miện hạ thật sự giáng lâm rồi sao?"

"Miện hạ phù hộ."

"Thì ra đám học viên Lý Tu Viễn kia nói không sai, Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ, không hề từ bỏ chúng ta..."

"Lúc ban ngày, cường giả và cao thủ Vệ Thị, còn có Thần Điện của Thiên Thảo hành tỉnh đều đã bị Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ giáng xuống thần phạt hủy diệt, ta đã đi hoàng thành xem qua, nơi nào cũng máu chảy thành sông rồi..."

"Giáng lâm rồi, thần của chúng ta giáng lâm rồi."

"Nhị Cẩu Tử, Lão Vương, các ngươi sững ra đó làm gì, nhanh cầu nguyện, nhanh cầu nguyện, chỉ cần tín ngưỡng của chúng ta trung thành như một, miện hạ sẽ cứu vớt chúng ta!"

"A, Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ vĩ đại không gì không thể, xin ban hạ thần uy chí cao vô thượng kia của ngài để che chở cho tín đồ hèn mọn và thành kính của ngài." Vô số người kinh ngạc vui mừng vạn phần, quỳ xuống đất cầu nguyện.

Sau khi trải qua thành phá, đồ sát, đói khát, khủng bố luân phiên giày vò, gần ngàn vạn các thị dân trong thành sống sót sau tai kiếp, vào thời khắc này, dưới sự uy hiếp của cái chết, tín ngưỡng trong lòng bắt đầu biến đổi vô cùng kiên định.

Cho dù là bởi vì đủ các loại nguyên nhân trước đó, một số người không đủ kiên định với tín ngưỡng của Kiếm Chi Chủ Quân, giờ khắc này cũng lại lần nữa dâng lên tín ngưỡng thành kính nhất của mình.

Lâm Bắc Thần đứng trên núi Thần Điện, dùng Thần Đạo Thuật quan sát.

Hắn nhìn thấy vô số điểm sáng tín ngưỡng từ trong thành, không ngừng bay lên, giống như đom đóm trong đêm tối vô cùng vô tận, mang theo quang huy cho dù yếu ớt nhưng lại đầy đủ kiên định, liên miên không dứt tụ tập về phía Kiếm Chi Chủ Quân. Lực lượng tín ngưỡng đang trở về.

Khí tức mà Kiếm Chi Chủ Quân bộc phát ra, đang không ngừng tăng cường.

Khi các tín đồ nguyện ý cống hiến tín ngưỡng của mình, lực lượng của thần linh cũng theo đó mà tăng vọt —— nhất là đối với thần linh chân thân giáng lâm xuống phàm trần mà nói, loại biên độ tăng trưởng này mắt thường có thể nhìn thấy.

Trong lòng hắn khẽ động, mở APP Weibo ra quan sát.

Sau sự đổi mới liên tiếp, đã xác định được suy đoán ở trong lòng ——

Kiếm Chi Chủ Quân, tăng fan rồi.

Số lượng Fan của nàng đang tăng lên.

Hơn nữa tốc độ cực nhanh.

Mỗi một lần mà giao diện cá nhân của Kiếm Chi Chủ Quân đổi mới, Lâm Bắc Thần liền có thể nhìn thấy được, Fan của nàng lấy vạn làm đơn vị, đang điên cuồng gia tăng.

Trong nháy mắt đã đột phá mức 13 triệu...

"Xem ra phỏng đoán của ta trước đó là không hề sai."

Lâm Bắc Thần trầm ngâm suy nghĩ.

Ầm ầm!

Trên bầu trời, tiếng ầm vang đinh tai nhức óc không ngừng vang lên.

Sau khi lâm vào giằng co, cự thương hoả diệm huỷ diệt dài mấy vạn mét kia, bắt đầu không ngừng oanh kích quất đánh.

Nó giống như một con ác long diệt thế giãy dụa, giơ lên thật cao rồi lại nặng nề đập xuống.

Mỗi một lần va đập đều ẩn chứa sức mạnh huỷ diệt chôn vùi vạn vật, điên cuồng xung kích vòng bảo hộ lưu ly thần lực, nỗ lực đánh nát vòng bảo hộ, sau đó triệt để huỷ diệt toà thành thị phía dưới này.

Trong kinh thành, đại địa chấn động kịch liệt, có công trình kiến trúc bắt đầu sụp đổ... Thân hình của Kiếm Chi Chủ Quân, đang không ngừng vút cao.

Nàng không ngừng ngâm xướng thần khúc, hai tay như điện thi triển ấn quyết.

Thần lực vô cùng vô tận hóa thành ánh sáng mà mắt thường có thể nhìn thấy được, từ trong thân thể của nàng tuôn ra, rót vào trong vòng bảo vệ thần lực khổng lồ trên vùng trời kinh thành kia.

Vết nứt lan tràn nhanh chóng trên đó trong nháy mắt dừng lại.

Từng đường nứt đáng sợ nhìn thấy mà giật mình, giống như bức tranh ống kính lộn ngược, bắt đầu lùi lại từng chút một, thu nhỏ rồi cuối cùng biến mất!

Thế cục, rơi vào trong một loại cân bằng nào đó.

Sau hai mươi hơi thở.

Cuộc giằng co kết thúc.

Trường thương khổng lồ giống như ác long huỷ diệt dần dần ảm đạm.

Hoả diễm che phủ bầu trời cũng dần dần tan đi.

Cỗ sức mạnh của trường thương thần đạo huỷ diệt đến từ nơi cực xa, giống như đèn đuốc tiêu hao hết nhiên liệu dần dần trở nên ảm đạm, triệt để tiêu tán trong không khí...

Bình Luận (0)
Comment