Cho dù Tào Phá Thiên là người giành chiến thắng cuối cùng đi chăng nữa, hiệu quả vả vào mặt cũng vô cùng nhỏ bé.
Trừ khi Tào Phá Thiên có thể dẫm đạp Lâm Bắc Thần dưới chân mà sỉ nhục thật gắt gao.
Trong đôi mắt của Hải lão nhân loé lên ánh sáng.
Ông ta rất hài lòng đối với trận quyết đấu này.
"Lâm Bắc Thần, hình như ngươi đã quên mất một chuyện."
Tào Phá Thiên đột nhiên bật cười, nói: "Trước đó khi chọn kiếm, ngươi đã nói rằng mình tinh thông kiếm tay trái, nhưng mà cho tới tận bây giờ, liên tiếp trải qua nhiều trận đấu, có nhiều cơ hội như vậy, ngươi vẫn chưa thi triển ra kiếm tay trái của mình. Ha ha, ngươi đây là muốn kiểm tra sự kiên nhẫn của Lăng phu nhân, cũng là đang sỉ nhục chỉ số thông minh của tất cả mọi người."
Lời này vừa dứt.
Rất nhiều người đều đã phản ứng lại. Đúng vậy.
Trước đó, Lâm Bắc Thần vì để được chọn nhiều kiếm đã từng nói một câu, hắn không những có thể sử dụng kiếm bằng tay phải mà còn có thể sử dụng kiếm tay trái.
"Đúng vậy, như ta đã nói trước đó, Lâm Bắc Thần, nếu như ngươi không thể chứng minh ngươi có thể dùng kiếm bằng tay trái, ngươi sẽ bị huỷ bỏ tư cách thi đấu và bị trục xuất ra khỏi Thành Chủ phủ."
Tần Lan Thư với vẻ mặt nghiêm túc nói: "Bây giờ, đã đến lúc ngươi phải chịu trách nhiệm về những gì mà mình đã nói."
Bầu không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng.
Khuôn mặt của Bạch Khâm Vân, Sở Ngân đều lộ ra vẻ lo lắng. Tào Phá Thiên thật là mưu mô.
Hắn cố ý không đề cập đến chuyện này khi Lâm Bắc Thần chiến đấu với người khác, mà nói ra vào lúc này để Lâm Bắc Thần không có chút cơ hội để nuốt lời, cưỡng chế sử dụng kiếm tay trái chắc chắn sẽ thua.
Nhưng mà, cái này cũng phải trách Lâm Bắc Thần mà thôi.
Ai bảo hắn thèm muốn kiếm tốt, lại nói ra những lời như vậy.
"Lâm Bắc Thần, nếu như ngươi không làm được thì cứ trực tiếp quỳ xuống nhận thua đi."
Tào Phá Thiên cười lạnh một tiếng, nói: "Cái gọi là thượng bất chính, hạ tắc loạn. Ngươi vì thèm muốn thêm hai thanh kiếm lại dám nói dối như cuội trong trường hợp này, có thể thấy ngươi thật đê tiện, cha ngươi đã là tội nhân phản nghịch lớn nhất của đế quốc, sư phụ của ngươi... " Nói tới đây, hắn cố ý liếc nhìn Đinh Tam Thạch đang ngồi trên bàn tiệc, sau đó mới chỉ gà mắng chó nói: "Có đồ đệ thế nào thì sư phụ thế nấy, tất cả bọn họ đều là những kẻ bất trung bất nghĩa, mặt dày vô sỉ."
"Thật là dương.vật có thể kéo."
Lâm Bắc Thần khinh thường nói: "Ta cứ tưởng rằng phản bội sư tôn đã là giới hạn dưới của ngươi rồi, không ngờ vẫn là đánh giá cao ngươi rồi. Chủ đề như vậy cũng có thể lôi Đinh giáo viên vào, ngươi quả là lòng lang dạ sói, cho dù có nuôi một con chó, thời gian dài cũng biết vẫy đuôi, loại rác rưởi như ngươi, vì để lấy lòng Bạch Hải Cầm, lại có thể ở trước mặt nhiều người như vậy, chỉ gà mắng chó công kích Đinh giáo viên, thật là ghê tởm đến cực điểm. "
Trên mặt của Tào Phá Thiên không có chút gì là xấu hổ.
Khóe miệng hiện lên một chút vẻ khinh thường, nói: "Đinh Lỗi ông ta xứng làm sư phụ của ta ư? Nếu không phải ông ta làm hại đồ đệ, trì hoãn của ta mất ba năm, ta sớm đã là đệ tử nòng cốt của Bạch Vân thành rồi.”
Đinh Lỗi?
Lâm Bắc Thần dùng ngón tay giữa xoa xoa giữa mi tâm. Cái tên này...
Hắn đột nhiên rất muốn quay đầu lại hỏi một câu: Đinh giáo viên, trước đây ông từng bán thịt lợn à?
Thì ra tên thật của Đinh giáo viên lại là Đinh Lỗi*.
(*Lỗi (磊): đá chồng chất)
Cắt ra thành ba cục đá. (三石: Tam Thạch)
"Đồ chó má vong ơn phụ nghĩa."
Lâm Bắc Thần tỏ vẻ khinh thường, nói: "Không phải chỉ là muốn ép ta sử dụng kiếm tay trái thôi sao? Ha ha, tùy ý ngươi vậy."
Hắn đổi tay trái, cầm Đa Lan Kiếm trong tay, nói: "Ngươi không phải là rất thích đánh cược với người khác à? Hay là chúng ta cũng đánh cược một trận thì sao? Nếu như ta thắng, ngươi phải giao ra Trảm Thiên Kiếm. Nếu như ta thua, ngươi có thể tuỳ ý chọn một trong ba thanh kiếm trên người ta mà xử lý, thế nào? "
Sắc mặt của mọi người hơi thay đổi một chút.
Tạ Vân Vinh đột nhiên ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Lâm Bắc Thần.
Tào Phá Thiên nhướng mày.
Lâm Bắc Thần nói: "Thế nào, làm ra vẻ cả nửa ngày, bây giờ không dám nữa à?"
Tào Phá Thiên cười lạnh một tiếng: "Nếu như ngươi thua, cả ba thanh kiếm của ngươi đều tùy ý ta xử lý."
Lâm Bắc Thần dứt khoát gọn gàng nói: "Được."
Lời này vừa dứt.
"Tiểu Cơ Tiểu Cơ, chuẩn bị xong chưa?"
Lâm Bắc Thần âm thầm gọi.
"Đây chủ nhân, điều chỉnh chế độ kiếm tay trái đã hoàn tất, chuyển giao kinh nghiệm cùng thời kỳ đã hoàn thành."
Giọng nói của trợ lý giọng nói thông minh truyền đến.
Cùng lúc đó, APP Chư Thuỷ Kiếm Thuật hiện lên trên màn hình chính của điện thoại, hình tượng thuỷ mặc giống hệt với Lâm Bắc Thần không ngừng tu luyện, sớm đã biến thành mô thức cầm kiếm tay trái mà tu luyện.
Về phần APP Chư Thuỷ Kiếm Thuật?
Đương nhiên là trước đó, khi Lâm Bắc Thần dùng "phương pháp đọc với tốc độ sóng lượng tử" để tỏ vẻ, hắn đã để trợ lý giọng nói thông minh trực tiếp quét hình mà tạo ra.
Nếu không, với tài năng kiếm đạo thực sự của Lâm Bắc Thần, cho hắn thời gian cả một tháng, e rằng cũng không thể lĩnh hội được quá nhiều hàm ý của Chư Thuỷ Kiếm Pháp.
Mọi thứ đã sẵn sàng.
"Xem kiếm của ta đây."
Lâm Bắc Thần trực tiếp đâm ra một kiếm.
Thanh kiếm mà hắn dùng là Đa Lan Kiếm.
Đa Lan Kiếm trong tay trái.
Ánh kiếm lập lòe.
Huyễn âm tiếng thủy triều ầm vang ngoài khơi vang lên trong không trung. Giống như tiếng sấm.
"Cái gì?"
"Cái này......"
"Còn mạnh mẽ hơn ư?"
Các thiếu nam thiếu nữ nhất thời trợn tròn mắt, nhãn cầu suýt chút nữa bật ra khỏi hốc mắt.
Ai cũng có thể nhìn ra được Chư Thuỷ Kiếm Pháp mà Lâm Bắc Thần thi triển ra lúc này thực sự càng tinh xảo hơn so với khi hắn cầm kiếm bằng tay phải.
Keng!
Tào Phá Thiên vung kiếm tấn công.
Cả hai người họ đều thi triển ra chiêu thức đầu tiên của Chư Thuỷ Kiếm Pháp.
Thân kiếm va đập vào nhau.
Lần này, bóng dáng của Lâm Bắc Thần vững như Thái sơn.
Ngược lại là bóng dáng của Tào Phá Thiên có hơi lắc lư.
Sắc mặt của người sau hơi thay đổi.
Hắn cũng cảm nhận được, kiếm tay trái của Lâm Bắc Thần, sức sát thương mà kiếm thuật bộc phát ra càng mạnh mẽ hơn so với kiếm tay phải.
Trước đó, hắn vẫn còn có thể dựa vào ưu thế tu vi Huyền khí ngang ngược để áp chế Lâm Bắc Thần.
Nhưng mà bây giờ, rất rõ ràng là sự tinh thông và lĩnh ngộ Chư Thuỷ Kiếm Pháp của Lâm Bắc Thần đã vượt xa hắn, trở ngược lại áp chế hắn.
"Chết tiệt, tại sao có thể như vậy chứ?"