Hả?
Lúc này, đột nhiên thông báo lại đến?
Không phải là phần thưởng do hắn giết chết sức mạnh hình chiếu Vệ Danh Thần chứ?
A ha ha ha!
Lâm Bắc Thần đại hỉ.
Hắn lấy điện thoại, mở ra giao diện, tiến vào App Store. Hắn nhìn thấy một danh sách các ứng dụng có thể tải xuống. Quả nhiên xuất hiện một App có thể tải.
Biểu tượng của App này rất quen thuộc.
“Là App gọi xe Didiglobal?”
Lâm Bắc Thần vô cùng bất ngờ.
Không nghĩ đến chương trình này lại xuất hiện.
Nếu dựa theo lý giải của kiếp trước, App này hoàn toàn vô dụng ở thế giới như Đông Đạo Chân Châu.
Dù sao nơi này không có xe. Chẳng lẽ gọi xe ngựa?
Gọi phi thuyền?
Hay là phi thú?
Phi kiếm?
Tuy nhiên, với chức năng cải tạo của điện thoại Tử Thần có thể biến mục nát thành thần chỉ, hiệu quả của App đón xe Didiglobal rốt cuộc là cái gì thì còn chờ quan sát.
Lâm Bắc Thần tiếp tục xem điện thoại.
Hắn phát hiện nếu muốn tải xuống ứng dụng gọi xe Didiglobal này, hắn cần 100G Tiên Thiên Huyền Khí.
Điều này không khiến hắn kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Năng lực càng lớn...Phì, Spider Man nhập loạn rồi.
Thể tích càng lớn, năng lực càng mạnh.
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một lát, cuối cùng không lựa chọn “Lập tức tải xuống”.
Xét cho cùng, loại phần thưởng này tồn tại rất lâu, sẽ không biến mất vì vượt quá thời hạn, có thể tải xuống sau khi thương lượng xong mọi chuyện với lão Đinh.
Bằng không, khi bị điện thoại Tử Thần rút huyền khí, nó nhất định sẽ phát ra loại âm thanh kia trước mặt lão Đinh và Lục Quan Hải, hai người nhất định sẽ cho rằng hắn đang châm chọc mối quan hệ không đứng đắn giữa hai người, sẽ bị bọn họ liên thủ đánh chết.
“Nghiệt đồ, ngươi đang làm gì thế?”
Đinh Tam Thạch không nhìn thấy điện thoại di động, chỉ thấy Lâm Bắc Thần đột nhiên im lặng, động tác rất kỳ quái.
Chẳng lẽ não tật phát tác?
“Ta đang lo lắng cho tương lai của Bạch Vân thành và Kiếm Chi Chủ Quân thần điện.”
Lâm Bắc Thần mặt không biến sắc, tim không đập nói: “Trải qua chiến dịch lần này, Đại Hoang Thần Điện nhất định sẽ đại quy mô chèn ép. Đến lúc đó, thế cục khẳng định sẽ sụp đổ. Người gặp nạn hiển nhiên là bá tánh bình thường, thật khiến cho người ta không nhịn được mà than thở, phải rơi nước mắt thương dân tình nhiều gian khó.”
Tuy nhiên, hình ảnh Đinh Tam Thạch và Lục Quan Hải nổi lòng tôn kính hắn đã không xuất hiện.
Hai người không hẹn mà gương mặt cùng hiện lên một tấm ảnh “con mẹ nó ngươi đang nói đùa à.JPG”.
Một tên hoàn khố não tàn như ngươi khi dễ nhân sinh nam bá nữ tửu không tốt sao?
Vì sao đột nhiên lại trở nên yêu nước thương dân đến như vậy?
Quả nhiên não tật lại phát tác.
Lâm Bắc Thần nhìn thấy, đành phải đưa tay lau mồ hôi đang rịn trên thái dương bên phải. Cũng được.
Nhân gian không đáng.
Phải tranh thủ thời gian đến thần giới thôi.
Mặc dù ta đang nói láo nhưng vẻ mặt của các ngươi như thế làm tổn thương người khác quá đi. Phẩm chất tốt đẹp của ta cứ như vậy mà không được thế nhân tán đồng.
“Đúng rồi, sư phụ, ta có một nghi ngờ rất lớn.”
Lâm Bắc Thần đổi chủ đề: “Trước khi chân thân của ngươi giáng xuống, ngươi đã bị người ta tách bản hồn bản nguyên, chật vật chạy trốn bốn phía, kéo dài hơi tàn, bây giờ vì sao ngươi lại khôi phục chân thân? Chẳng lẽ ngươi định cá chết lưới rách sao?”
“Nghiệt đồ...”
Đinh Tam Thạch nghe cách dùng từ này xong, giận không chỗ phát tiết.
Ông đập một cái vào ót Lâm Bắc Thần, cả giận nói: “Cái gì gọi là kéo dài hơi tàn? Cái gì gọi là cá chết lưới rách? Nghiệt đồ ngươi đấy, bình thường ta bảo ngươi đọc sách nhiều vào. Mấy năm qua, vi sư cũng không phải chạy trốn bốn phía mà là âm thầm chỉnh hợp lực lượng các phái, bồi dưỡng nhân tài cho đế quốc. Hơn nữa, Sở lão nhị ở đây ba mươi năm, không ngừng ôn nhuận bản hồn bản nguyên Ảm Nguyệt Thần, thực lực xưa đâu bằng nay. Ha ha, lần này ta có lòng tin có thể solo với đám chó Đại Hoang Thần Điện kia...”
Có thể vật tay?
Lâm Bắc Thần nghe xong, lập tức hưng phấn hẳn lên.
Thì ra Bạch Vân thành là một bàn cờ lớn.
Bản thân Sở Thiên Khoát phong ấn bên trong Kiếm trủng nhiều năm như vậy là vì ôn dưỡng bản hồn bản nguyên Ảm Nguyệt Thần Thể.
Cho nên, lão Đinh thật ra đã tìm được một người cày thuê?
Thao tác này hơi bá khí.
Nói như vậy, đùi lão Đinh còn to hơn cả Tần tỷ tỷ.
Cho nên, ta phải suy xét lại thái độ đối với lão Đinh.
Trong lúc đang suy nghĩ, hắn nghe lão Đinh nói tiếp: “Ta có thể đánh du kích với đám chó con kia.”
Lâm Bắc Thần: “...”
Đánh du kích?
Không phải đánh chính diện sao?
Dùng giọng điệu tàn nhẫn nhất nói ra những điều nhút nhát nhất?
Không hổ danh là sư phụ của hắn, tính cách một chút cũng không thay đổi. Kẻ cày thuê Sở Thiên Khoát đâu?
Tại sao lại không thấy?
Lâm Bắc Thần đánh vỡ nồi đất hỏi đến cùng.
“Sở lão thành chủ bế quan rồi.”
Lục Quan Hải giải thích.
Sở Thiên Khoát ở bên trong không gian dung nham Kiếm trủng ba mươi năm, dùng huyết nhục, tinh thần và ý chí của mình để ôn dưỡng bản hồn bản nguyên Ảm Nguyệt Thần Thể, tiêu hao rất lớn. Sau khi Đinh Tam Thạch lấy lại sức mạnh thuộc về mình, Sở Thiên Khoát quyết định lựa chọn bế quan khôi phục. Nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Mấy năm qua, Bạch Vân thành hy sinh rất to lớn.
Những đệ tử mất tích, đa số đều bị thế lực Đại Hoang Thần Điện bắt đi.
Còn một số, sau khi vô vọng đột phá, bọn họ tự nguyện hiến thân để ôn dưỡng Ảm Nguyệt Thần Thể.
Bây giờ, rốt cuộc bọn họ đã hoàn tất một bài thi đạt tiêu chuẩn.