Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1694 - Chương 1694: Hắn Không Giống Với Nam Nhân Khác

Chương 1694: Hắn không giống với nam nhân khác

"Aba Aba..."

Lâm Bắc Thần nói xong, trong lòng hơi động, nhặt một nhánh cây bên cạnh lên, viết trên mặt đất: "Cảm tạ vị nữ thần xinh đẹp lại mê người, cao quý lại khiêm tốn này, ta trời sinh vừa điếc lại vừa câm, không phải hậu thiên bị thương, cho nên không cách nào khôi phục, vẫn cảm tạ ngài."

"Ngươi biết chữ?"

Trên mặt của Hương Nhan tế tư hiện ra một chút vẻ kinh ngạc vui mừng.

Tại khu hạ tam, dân thường có thể biết chữ thực ra không đến một phần.

Hơn nữa điều càng mấu chốt hơn chính là, trong thị giác của nữ tế tư Hương Nhan, lời mà Lâm Bắc Thần viết ra tràn đầy cảm giác nghệ thuật và mỹ cảm, rõ ràng không phải vẻn vẹn chỉ là biết chữ đơn giản như vậy, chắc chắn là có tố dưỡng văn học nhất định. Một thiếu niên kiên cường thân tật chí kiên, cố gắng học tập.

Trong nháy mắt nàng lại cho Lâm Bắc Thần một tầng hào quang như vậy.

Dùng ánh mắt càng đồng tình hơn nhìn Lâm Bắc Thần, Hương Nhan tế tư giọng nói ôn nhu an ủi: "Ngươi tuấn mỹ giống như một tác phẩm nghệ thuật, đây là quà tặng của vận mệnh, tin rằng Đại Hoang Thần không gì không thể sẽ không vĩnh viễn hà khắc với ngươi, sớm muộn cũng có một ngày, cố tật của ngươi sẽ được trị khỏi..."

Nói đến một nửa, nàng đột nhiên phản ứng lại, mỹ thiếu niên trước mắt này nói hắn là câm điếc, đoán chừng cũng không nghe được, cho nên dứt khoát cũng viết chữ trên mặt đất, đem lời vừa mới nói đều viết lại một lượt.

Võ sĩ thần điện nam giới ở một bên cái miệng giống như bị người ta cưỡng ép đẩy ra vậy, há quá to dường như ngay cả khóe miệng của mình cũng sắp bị xé rách rồi.

Lâm Bắc Thần nhất thời trên mặt hiện ra vẻ cảm động, lại lần nữa viết chữ trên mặt đất, liên tiếp vỗ vào mông ngựa.

Lời giống như vậy, ở trong miệng của những người khác nói ra, chỉ sợ là Hương Nhan tế tư ngay lập tức sẽ ném qua một câu đánh giá 'Dê xồm' ngoài ra còn ban tặng một thần thuật trừng trị đại loại như 'Thần lực điện kích'.

Nhưng từ dưới nhánh cây của Lâm Bắc Thần viết ra, lập tức khiến nữ tế tư xinh đẹp được xưng là ‘lãnh cảm’ trong thần điện số chín mươi tám ở chung quanh, trong lòng rất vui vẻ ấm áp.

Trong lúc bất tri bất giác, hai người viết chữ trên mặt đất, lại hàn huyên một khoảng thời gian không ngắn.

Sau khi biết được Lâm Bắc Thần cùng 'gia đình của tỷ tỷ' tới thần điện để tiến hành chứng nhận cư trú, Hương Nhan tế tư căn bản cũng không hỏi Lâm Bắc Thần tỷ tỷ là ai, cũng không điều tra bất cứ cái gì cả, trực tiếp chủ động dẫn theo Lâm Bắc Thần đi làm chứng nhận cư trú.

Có vị nữ tế tư thiên tài này hỗ trợ nói chuyện, rất nhiều quá trình trực tiếp lược bỏ, rất nhiều chứng minh tất yếu cũng sẽ không yêu cầu, ngày bình thường cần trọn vẹn nửa canh giờ mới có thể làm xong chứng nhận cư trú, lần này không đến hai mươi hơi thở đã triệt để giải quyết.

Hơn nữa còn là chứng nhận cư trú vĩnh cữu cấp thường dân uy tín cao.

Cuối cùng, tiếng chuông bắt đầu tiết học giảng kinh của thần điện không ngừng vang lên thúc giục, mới khiến cho nữ tế tư thiên tài lãnh cảm với xung quanh lưu luyến không rời đi.

Trước khi chia tay còn tặng cho Lâm Bắc Thần một huy chương làm tín vật, để tiện cho sau này hắn có thể tới thần điện tìm nàng bất cứ lúc nào.

"Hương Nhan tế tư, biểu hiện hôm nay của ngươi có chút khác thường."

Võ sĩ nam tính của thần điện khéo léo nhắc nhở.

Trong thần điện của Đại Hoang Tộc, bên cạnh nhân viên thần chức nắm giữ thần thuật nhưng nhục thân tương đối yếu đuối, đều sẽ bố trí một vị võ sĩ có năng lực chiến đấu cận thân cường đại bảo vệ.

Tên của võ sĩ nam tính thần điện này là Dương Thước, là bảo vệ chuyên trách của Hương Nhan tế tư, bởi vậy có tư cách nhắc nhở.

"Hắn với người khác không giống nhau."

Hương Nhan tế tư vừa từng bước đi về phía giảng đường Thần Đạo, vừa thờ ơ nói: "Hắn là quà tặng của thần linh, là một tinh linh tâm linh thuần khiết, ngươi nhất định là không nhìn kỹ ánh mắt của hắn, như thể hồ nước thanh tịnh nhìn thấy đáy, lại giống như ngôi sao sáng tỏ thuần khiết... Hắn với nam nhân khác hoàn toàn không giống nhau."

Trên mặt của Dương Thước lộ ra một chút vẻ nghi hoặc.

Là như vậy sao?

Hắn thật sự là không chú ý tới.

Suy cho cùng nhìn chằm chằm vào mắt của một nam nhân, sẽ bị cho là biến thái đấy?

Hơn nữa theo hắn thấy, thiếu niên câm điếc kia ngoại trừ dáng dấp đẹp trai ra, căn bản chính là cái gì cũng sai, vậy mà được đánh giá cao như vậy?

Dương Thước cảm thấy, mình có cần phải quay đầu cẩn thận quan sát lại một chút hay không.

Cùng một thời gian.

Khu vực chờ của cổng xin thuốc.

"Cái gì? Ngươi đã làm xong chứng nhận cư trú?"

Hàn Lạc Tuyết xin thuốc trở về, nghe được miêu tả của Lâm Bắc Thần, rất là kinh ngạc: "Ngươi... Ngươi làm sao mà làm được vậy?"

Độ khó của của nhân viên ba không làm chứng nhận cư trú, có thể nói là cực lớn, hôm nay nàng đã lấy ra toàn bộ gia tài nhỏ tích góp bao nhiêu năm nay của mình, chuẩn bị hối lộ một số nhân viên thần chức liên quan, đi cửa sau, có thể thành công hay không còn không chắc chắn.

Ai mà biết Lâm Bắc Thần lại có thể thuận lợi lấy được chứng nhận cư trú như vậy. Hơn nữa còn là chứng nhận cư trú vĩnh cửu độ tin cậy cao.

"Vận khí của ngươi thật tốt."

Hàn Lạc Tuyết nhìn chứng nhận cư trú trong tay của Lâm Bắc Thần, nói: "Có giấy chứng nhận này, ngươi thậm chí còn có thể tự do hoạt động ở khu vực trung nhị."

Bình Luận (0)
Comment