Đại Hoang Thần Thành, đại khu Tây Bắc.
Thượng nhất khu.
Hàn phủ.
“Tiểu câm điếc vì luyện chiến lực mà tiến vào tầng thứ tư Ma Uyên dưới mặt đất, cho đến bây giờ cũng chưa thấy ra. Nhị thúc phái người đi cũng không cách nào liên lạc với hắn.”
Hàn Quần làm xong công việc, trở lại phủ, vừa bước vào biệt viện đã đem chuyện có liên quan đến Lâm Bắc Thần giải thích cho Ngô Vi và Hàn Lạc Tuyết nghe một lần.
“Nhị thúc, ta nghe người ta nói bên trong Ma Uyên rất nguy hiểm.”
Hàn Lạc Tuyết hơi lo lắng nói: “Hắn có thể xảy ra chuyện hay không?”
“Không đâu, ngươi yên tâm đi.”
Hàn Quần mỉm cười: “Với biểu hiện thực lực của tiểu câm điếc trong trận chiến với Hắc Sắc Kinh Cức, hắn tuyệt đối có năng lực tự vệ bên trong tầng thứ tư Ma Uyên.”
Hàn Lạc Tuyết thở phào một hơi.
Hàn Quần nói tiếp: “Đúng rồi, ta nghe Ôn tiên sinh khen ngươi không dứt miệng, nói ngươi tu luyện tiến triển kinh người, trong khoảng thời gian ngắn đã chạm đến cánh cửa thần lực, có tiềm chất tuyệt hảo trở thành quyến tộc. Như vậy đi, chiều nay, ta sẽ sắp xếp người để Ôn tiên sinh dẫn ngươi đến thần điện khảo thí thể chất thiên phú. Nếu ngươi có thể quá quan, ngươi sẽ trực tiếp trở thành quyến tộc.”
“Quá tốt rồi.”
Hàn Lạc Tuyết vui mừng, vội vàng nói: “Tạ ơn Nhị thúc.”
Sau đó, tiểu cô nương dừng lại một chút, do dự nói: “Nhị thúc, người có thể...” Nói đến đây, nàng hơi cúi đầu, có chút không tiện.
“Hiểu, ta hiểu.”
Hàn Quần cười nói: “Ngươi yên tâm đi, ta sẽ phái người đến đại sảnh trạm trung chuyển tầng thứ tư Ma Uyên canh chừng. Một khi tiểu câm điếc ra ngoài, người của ta sẽ tìm hắn, dẫn hắn đến gặp ngươi.”
“Tạ ơn Nhị thúc.”
Gương mặt tiểu cô nương tràn ngập cảm kích.
Ngô Vi ở bên cạnh nhìn thấy, tâm trạng cũng dễ chịu không ít.
Trượng phu bỗng nhiên bị hại, cô nhi quả mẫu mắt thấy sắp rơi vào vực sâu. Cũng may trong thời khắc mấu chốt, có tiểu câm điếc và tiểu thúc tử xuất hiện, giúp hai người từ trong bóng tối bước ra ánh sáng.
Cuộc sống lập tức tràn đầy hy vọng. Thân là mẹ, bà cũng xem như yên tâm.
...
...
Hai tay Lâm Bắc Thần đưa lên đằng trước làm thành hình chữ thập, chặn trước người.
Phốc phốc phốc.
Phi phủ xoay tròn trảm vào cánh tay của hắn.
Chất lòng màu đỏ tươi lập tức chảy ra, rơi xuống mặt đất.
Đồng thời...
Phốc phốc phốc phốc.
Bốn âm thanh vang lên.
Bốn thanh diệt ma kiếm cũng đâm vào mi tâm, tim và hai đầu gối của hắn.
Đồng thời cũng có thứ chất lỏng màu đỏ phun ra.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt thiếu nữ kiêu căng cường thế hiện lên nụ cười lạnh.
Không thể chịu nổi một kích.
Tuy nhiên...
Một sự nghi hoặc rất nhanh xuất hiện trong lòng.
Một tên gia hỏa yếu như thế, tại sao lại có thể săn giết một con Thạch Hóa Cự Tích dài hơn hai mươi mét?
Đáp án đã được công bố trong nháy mắt.
Lâm Bắc Thần chậm rãi thu lại hai cánh tay giao nhau.
Phi phủ chém vào cánh tay hắn rơi xuống dưới.
Lưỡi búa bén nhọn trở nên tàn khuyết. Thân lưỡi búa lõm xuống theo đường cong của cánh tay.
Trong quá trình rơi xuống, búa thần cương giống như bùn nhão, nhanh chóng biến hình, biến thành thứ chất lỏng màu đỏ tươi, trực tiếp hòa tan rơi xuống mặt đất.
“Cái đó là...”
Sắc mặt thiếu nữ kiêu căng cường thế đột biến.
Cùng một thời gian, diệt ma tiễn có tẩm chất độc bắn vào mi tâm, tim và hai đầu gối Lâm Bắc Thần cũng nhanh chóng hòa tan thành thứ chất lỏng màu đỏ, tí tách nhỏ xuống.
Hòa tan.
Không biết là loại nhiệt độ cao như thế nào, chỉ trong nháy mắt đã trực tiếp hòa tan vũ khí do chính thợ rèn quyến tộc thần điện làm ra, bên trên còn có khắc ấn thần văn?
Nghi vấn to lớn và sự sợ hãi đã xuất hiện trong lòng thiếu nữ kiêu căng.
“Cẩn thận.”
Nàng quyết định thật nhanh, lớn tiếng quát to: “Không cần lưu thủ, toàn lực xuất kích, giết.”
Năm chiến sĩ mặc thần cương giáp vượt qua khoảng cách hai mươi mét, tuần tự xen lẫn phải trái, phân tán ra, tạo thành đại trận, huy động trảm đao giết đến gần, khí thế bưu hãn, chỉ có tiến mà không có lùi.
“Mua ha ha ha...”
Cảm nhận được sức mạnh phòng ngự biến thái của Thức Thần Hỏa Cảnh, Lâm Bắc Thần hai tay chống nạnh, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng cười của nhân vật phản diện.
“Vừa lúc để ta bắt các ngươi thử tay một chút.”
Hắn muốn thử xem cái gọi là sức mạnh tấn công của hỏa diễm chi đạo Thần Thức Hỏa Cảnh. Quyền cước chưởng pháp.
Thân hình hắn khẽ động, một chưởng đẩy ra.
Lòng bàn tay vỗ tới thanh trảm đao thần cương trước nhất.
Xùy.
Nước thép màu đỏ tươi vẩy ra.
Trảm đao thần cương dưới lòng bàn tay Lâm Bắc Thần thúc đẩy, nhanh chóng hòa tan thành nước thép, rơi xuống mặt đất xèo xèo.
Chiến sĩ mặc thần cương giáp kinh hãi.
Nhưng không kịp rút lui.
Một chưởng của Lâm Bắc Thần đã đánh vào ngực hắn.
Hoa văn thần cương giáp lóe lên, trận pháp phòng hộ khảm bên trong nhanh chóng thôi động, nhưng lập tức bị chôn vùi dưới chưởng kình của Lâm Bắc Thần.
Thần cương giáp che trước ngực bị chưởng ấn nhiệt độ cao màu đỏ hòa tan. Hắn đứng im bất động ngay tại chỗ, hồng mang lấp lóe trên mặt.
Lúc này, lại có thêm hai chiến sĩ thần cương giáp hai bên trái phải giết đến. Lâm Bắc Thần hét lớn một tiếng, nhấc chân quét ngang giống như kiếm thế. Hỏa diễm chi lực màu đỏ quét ra.