Nhìn giống như điềm báo không tệ.
Nhưng mà cái APP rất lâu rồi không dùng, cũng không biết có linh hay không.
Dù sao lần trước. . .
Không linh nghiệm chút nào.
Người trên đường phố càng ngày càng ít.
Đại Hoang Thần Thành được tu sửa từ một tòa cổ thành bỏ hoang, có rất nhiều đường vắng vẻ âm u.
Thậm chí có một chút hoang phế cổ lão.
Lâm Bắc Thần dựa theo hướng dẫn trên điện thoại, lựa chọn tuyến đường nhanh nhất, khó tránh khỏi phải đi ngang qua khu vực hoang phế một chút.
Tiếng gào thét của ma thú loáng thoáng đâu đây.
Giờ đã là ban đêm, trên bầu trời tia sáng dần biến mất, màn đêm buông xuống.
Tốc độ Lâm Bắc Thần tiến lên cực nhanh.
Đột nhiên
Xùy.
Âm thanh tựa như cọng tóc lướt qua không khí vang lên.
Trong lòng Lâm Bắc Thần, đột nhiên sinh ra cảnh giác.
Một mũi tên phá vỡ hư không.
Thanh âm vang lên trong nháy mắt, cũng đã bắn đến trước mặt Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần căn bản không kịp né tránh.
Hắn vô thức đưa tay ra chặn lại.
Bành.
Mũi tên bắn trên cánh tay, phun ra một tia máu.
Có người muốn giết ta?
Ý nghĩ này hiển hiện trong đầu trong nháy mắt, cơn đau nhức từ trên cánh tay kịch liệt truyền đến.
Cung tiễn thủ ít nhất cũng là cường giả cấp chiến tướng. Lâm Bắc Thần phán đoán.
Nháy mắt sau đó, bên trong bóng tối, mơ hồ vang lên âm thanh dây cung ung động như có như không.
Sau đó vô số tia sáng rét lạnh, từ trong không khí bóng tối đối diện bắn đến. Nháy mắt phóng đại tiến lại gần con ngươi Lâm Bắc Thần.
Ý niệm của hắn hiện lên, vận chuyển sức mạnh Thức Thần Hỏa Cảnh. Hỏa diễm màu đỏ thẫm tăng vọt.
Từng mũi tên dựng lại trước người Lâm Bắc trong khoảng một mét, trong nháy mắt bị nhiệt độ khủng bố thiêu đốt thành tro bụi.
Mũi tên đặc chế trên cánh tay hắn cũng dần dần mềm ra. "Kẻ nào?"
Lâm Bắc Thần quát: "Cút ra đây."
Đáp lại hắn là đợt mưa tên thứ hai.
Lâm Bắc Thần giơ tay trong hư không, triệu hoán Hỏa Chi Nhiệt Tình, đưa tay chém ra một kiếm.
Đối mặt với cơn gió.
Hiệu ứng giữa hỏa diễm và bức tường kiếm phong xuất hiện.
Tất cả mũi tên, xuyên qua bức tường kiếm phong, hoàn toàn biến mất không thấy, giống như chưa từng tồn tại vậy.
Một tiếng ngâm vang kỳ dị vang lên.
Đám khói kỳ dị màu xanh sẫm, trong nháy mắt lan tràn khắp trong con phố bỏ hoang này.
Không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Trong không khí tràn ngập mùi hôi thối nhàn nhạt.
Thần Thuật?
Ngoại trừ cung thủ, trong bóng tối còn ẩn núp Thần Thuật Sư? Không lẽ là lão gia hỏa kia?
Không.
Hẳn không phải hắn.
Lão Thần Thuật Sư dưới trướng Quắc Chủ Thần, thần lực mênh mông tựa như đại dương bao la vậy, nhất định là nắm giữ thần thuật nghịch thiên cường đại, sẽ không sử dụng loại thần thuật hỗ trợ này, hơn nữa khí tức loại thần lực này cũng không phải là Đại Hoang Thần Tộc.
Trong đầu Lâm Bắc Thần đưa ra phán đoán, đồng thời vận chuyển toàn bộ sức mạnh Thức Thần Hỏa Cảnh.
Toàn thân hỏa diễm màu đỏ sẫm điên cuồng phun trào, tạo thành một vòng bảo hộ làm từ hỏa diễm.
Làn khí màu xanh sẫm kia, không cách nào phá vòng bảo hộ hỏa diễm xâm lấn đến trước mặt Lâm Bắc Thần.
Xì xì xì.
Thần hỏa đốt cháy làn khói màu xanh sẫm, phát ra âm thanh như rán mỡ vậy.
Làn khói màu xanh sẫm tựa như nước sôi, càng ngày càng đậm .
Trong không khí phát ra tiếng ngâm như có như không, rả rích không dứt.
Đồng thời, cảm giác không khí hơi chuyển động truyền đến.
Kẻ địch núp trong bóng tối xuất thủ.
Lâm Bắc Thần không chút do dự, vung kiếm chém tới.
'Ngụy Kiếm Bát - Long Tường Trảm' .
Đây là chiêu thức dùng khi chiến đấu với kẻ địch đông người do điện thoại thôi diễn ra.
Âm thanh mũi kiếm chém trúng cơ thể truyền đến.
Bốn tên kẻ đánh lén hóa thành khói xanh biến mất ở nơi làn khói màu xanh sẫm bắt đầu.
"Cút ra đây cho ta."
Lâm Bắc Thần khẽ quát, thi triển Thứ Thần Thuật Kinh Cức Chi Khốn.
Phiên bản hỏa diễm dị biến Kinh Cức đầu trong nháy mắt dũng mãnh lao tới hướng về phía xuất hiện âm thanh ngâm xướng trước đó.
Nhưng cũng không cảm ứng được bắt được cái gì.
Hiển nhiên Thần Thuật Sư ẩn nấp phía sau cực kì nhạy bén, đã sớm tránh đi. Lâm Bắc Thần cười lạnh một tiếng.
Tránh được sao?
Thần lực cuồn cuộn không ngừng khuấy động ra ngoài.
Phiên bản biến dị Thứ Thần Thuật Kinh Cức Chi Khốn trong nháy mắt lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Hưu!
Tiếng xé gió truyền đến.
Là thương.
Là tên chiến sĩ thần cấp chiến tướng.
Lâm Bắc Thần lỗ tai hơi động một chút, trong nháy mắt rút kiếm đón lấy.
Xùy.
Kiếm thương va vào nhau.
Truyền đến âm thanh kỳ dị như lưỡi dao chém bùn vậy.
Trong không khí lướt qua một luồng khói xanh.
Tên cường giả thương thuật cấp chiến tướng này, trong nháy mắt bị giết chết, hài cốt cũng không còn.
Ngoài ngàn mét.
Trên đỉnh một tòa bảo lâu hoang phế.
Cái Bát Hoang nhìn hình ảnh truyền đến từ tinh thể trên màn hình, không khỏi nhíu mày.
Trên màn hình hiện lên, chính là hình ảnh chiến đầu của Lâm Bắc Thần giữa con phố bỏ hoang.
"Chuyện gì xảy ra? Bị hắn phản sát rồi?"
Nhìn thấy “Long Ấn Thương” Tạ Vân Long bị một chiêu giết chết, Cái Bát Hoang cực kỳ bất mãn, nói: "Đây là thích khách nổi danh trong Ma Uyên Bảng?"
Một người trẻ tuổi tóc tím mắt tím, quần áo lộng lẫy, đeo bội ngọc huyền kim, trên trán đầy vẻ kiêu căng đắc ý, nói: "Yên tâm, đây mới là món ăn khai vị mà thôi, tiểu tử kia đã trúng Di Hồn Nhất Tiễn, bùa chú nhập thể, ngay cả giết năm người chúng ta, đã là nỏ mạnh hết đà, chèo chống không được bao lâu."
Cái Bát Hoang nói: "Ta muốn tốc chiến tốc thắng, mau chóng giải quyết, người này thân phận không tầm thường, khắp nơi đều chú ý."
"Yên tâm đi, tất cả đều nằm trong kế hoạch của ta."
Người trẻ tuổi tóc tím mắt tím, trong tay đong đưa một thanh quạt lông, tự tin mỉm cười nói: "Có thể tự tay bóp chết loại thiên tài kinh động Thần Thành này, thật là làm cho ta cực kỳ hưng phấn, Thân Nguyên Thần Toán ta xuất thủ có bao giờ sai đâu cơ chứ, chỉ cần ngươi cung cấp tin tức chuẩn xác, vậy hắn hôm nay chắc chắn phải chết."