Những người dự thi trong đại điện nhất thời đều có chút do dự.
“Để ta.”
Một tiểu cự nhân mặc giáp trụ da thú cao ba mét chủ động bước ra.
“Là thần chiến sĩ mạnh nhất Hôi Nham thần hệ hiện tại, tên Man Cửu, am hiểu Nham Thạch thần lực, phòng ngự rất mạnh, công kích cuồng bạo, nắm giữ bí thuật Thạch Hóa Cuồng Bạo. Trong cuộc chiến ở cầu Viễn Cổ Hào Khốc Thâm Uyên, hắn đã từng ba đao đánh chết một đối chủ Chiến tướng cấp tám, không thể khinh thường.”
Hương Nhan tế tư thấp giọng giới thiệu.
“Chẳng có ấn tượng gì cả.”
Lâm Bắc Thần thản nhiên nói: “Chú định chỉ là một tên đóng vai phụ mà thôi.”
“Khảo thí độ phù hợp không phải so đấu thực lực, kết quả rất khó liệu.”
Hương Nhan tế tư không đồng ý với cái nhìn của hắn.
Dưới ánh mắt tập trung của mọi người, cơ thể khổng lồ của Man Cửu bước đến trước mặt Thiên Bình Chi Tháp.
“Can đảm lắm.”
Minh Nhược đại thần gật đầu: “Bắt đầu đi.”
Dưới cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người, một luồng ánh sáng màu đỏ từ trong Thiên Bình Chi Tháp bắn ra, bao phủ cơ thể khổng lồ của Man Cửu, sau đó kéo vào trong thân tháp.
Thiên Bình Chi Tháp khẽ chấn động.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm độ giá trị trên thân tháp.
Độ phù hợp của Man Cửu với hai phần thưởng sẽ là bao nhiêu?
Nhưng giá trị trên thân tháp không hề có sự thay đổi.
Qua ba hô hấp, chuyện ngoài ý muốn đã xuất hiện.
Bành.
Một luồng ánh sáng màu đỏ bao lấy cơ thể Man Cửu từ trong Thiên Bình Chi Tháp bắn ra, quăng hắn thật mạnh xuống đất.
Chỉ nhìn thấy Man Cửu vốn nổi tiếng về nhục thân rất mạnh, miệng mũi đổ máu, bên trên tứ chi có vết máu tràn ra, bị thương không nhẹ. Hắn giãy dụa rất nhiều lần mới miễn cưỡng đứng lên, gương mặt kinh hãi nhìn Thiên Bình Chi Tháp, giống như nhìn thấy thứ gì cực kỳ đáng sợ.
Bị thương.
Hắn đã bị thương.
“Độ phù hợp… 0.”
Giọng nói đạm mạc của Minh Nhược đại thần quanh quẩn bên trong đại điện.
Gương mặt mọi người đều hiện lên vẻ ngoài ý muốn và chấn kinh.
Vốn bọn họ cho rằng độ phù hợp có thấp cũng sẽ là hai mươi, ba mươi.
Dù sao, độ tối đa của nó là một trăm.
Không nghĩ đến Man Cửu bị trọng thương nhưng chỉ lấy được con số không.
Man Cửu toàn thân đẫm máu nhìn Thiên Bình Chi Tháp, cơ mặt run rẩy, thân hình lại càng run rẩy kịch liệt.
Không cam lòng, không tin, không phục.
Sự nhục nhã và thất vọng quá lớn khiến cho thiên chi kiêu tử Hôi Nham thần hệ phải nhăn nhó.
Cuối cùng, hắn chậm rãi cúi đầu.
Dù sao, đây cũng là thần khí do Thương chủ thần luyện chế, sẽ không xảy ra sai lầm.
Trước khi tiến vào Thiên Bình Chi Tháp, hắn đã tâm cao khí ngạo, ý chí dâng cao đến cỡ nào.
Bây giờ lại trở thành người thất vọng nhất.
Bởi vì độ phù hợp bằng không, khả năng không có ai giống hắn.
Nhất thời, bầu không khí bên trong Già Thiên Điện yên tĩnh đến đáng sợ.
“Để ta thử một chút.”
Một âm thanh trong trẻo vang lên.
Đao khách áo trắng Từ Hằng.
Vị đao khách này hoành không xuất thế trong thời gian ngắn, nghe đồn có liên quan đến Thiên Đao đại thần đã từng uy chấn Thần giới, biểu hiện trong giải thi đấu cũng cực kỳ kinh diễm, được các đại thần hệ xem trọng. Hắn được mọi người cho rằng có khả năng tiến vào ba hạng đầu, đánh giá cao hơn so với Man Cửu của Hôi Nham thần hệ.
“Được, bắt đầu đi.”
Minh Nhược đại thần thản nhiên nói.
Một luồng ánh sáng màu đỏ từ trong Thiên Bình Chi Tháp bắn ra, bao phủ Từ Hằng, kéo hắn vào trong.
Không ngoài mọi người dự liệu, thân tháp màu đỏ sậm quả nhiên chấn động kịch liệt hẳn lên.
Động tĩnh so với Man Cửu trước đó còn lớn hơn nhiều.
Sau đó, một ô ghi độ trên thân Thiên Bình Chi Tháp bỗng nhiên phóng ra ánh sáng chói mắt như ngọn lửa thiêu đốt.
Đột phá 0.
Trong lòng tất cả mọi người đều run lên.
Một giây sau, độ giá trị lại tăng lên ba ô.
Độ phù hợp được tăng lên.
Nhất Đao Tống Chung Từ Hằng sẽ có được bao nhiêu độ phù hợp?
Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào con số.
Nhưng chỉ trong nháy mắt sau đó, chuyện kỳ quái đã phát sinh.
Vốn độ phù hợp đã đến số 4 nhưng con số đột nhiên hạ xuống, một lần nữa rơi về 1.
Cùng lúc đó.
Bành.
Một thi thể máu thịt be bét từ bên trong Thiên Bình Chi Tháp rơi xuống.
Trong thi thể còn cầm một thanh đao đứt gãy.
Máu tươi chảy xuống mặt đất.
Mọi người khẽ giật mình.
Chết… chết rồi?
Thi thể này là của Từ Hằng?
“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
Một bóng người từ trong đám người lao ra, quỳ bên thi thể, tay run run lật qua lật lại vài lần, sau đó lớn tiếng khóc lớn: “Chết rồi… huynh đệ, tại sao… tại sao ngươi lại chết? Con mẹ nó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Người kia quay đầu, gương mặt phẫn nộ gào thét chấn vấn thần linh đang ngồi trên thần tọa.
Lâm Bắc Thần nhận ra, người này chính là người muốn xông về phía hắn nhưng bị Từ Hằng ngăn lại.
Trong đại điện yên tĩnh giống như chết.
Ngay cả Lâm Bắc Thần cũng không dám tin vị tân sinh tiền đồ vô hạn của Thần giới, nhân vật nổi danh giải thi đấu thần tuyển lại chết một cách không minh bạch như vậy?