Đây quả thực là quá đáng.
Đạt được độ phù hợp 100 thì cũng thôi đi, đến cuối cùng ngay cả bản thân phần thưởng Bất Hủ Chi Khôi, lại cũng trở nên không dè dặt như vậy, giống như một cô nương muốn gả nhìn thấy người trong lòng, không kịp chờ đợi liền liếm tới.
Sắc Vi Chi Quang Giang Nhược Bạch với biểu hiện chấn kinh.
Ngay cả tên ngốc cũng ý thức được, Kiếm Tiêu Dao tuyệt đối không phải đạt được độ phù hợp 100 đơn giản như vậy.
Có lẽ, đối với Phan Đa Tình mà nói, đạt được độ phù hợp 99 điểm là bởi vì cơ duyên và thiên phú của hắn cũng chỉ có 99 điểm, mà đối với Kiếm Tiêu Dao mà nói, đạt được độ phù hợp 100 điểm chỉ là bởi vì mức độ cao nhất của Công Bình Chi Tháp chỉ có 100 điểm.
Sự chênh lệch ở đây...
Suy nghĩ tỉ mỉ cực sợ hãi.
Tiểu thuyền phu Hoắc Tà nhìn chằm chằm vào Lâm Bắc Thần.
Lúc này Lâm Bắc Thần bạo phát ra uy áp thần lực cường đại khiến hắn cảm thấy có chút khiếp sợ, hắn lẳng lặng cân nhắc ở trong lòng, nếu như mình có quyền đâm ra một trúc hao, không biết có thể đâm chết Đại Ma Vương này hay không.
Thân ảnh cao lớn của tội đồ đứng sừng sững tại chỗ, một đôi tay to lớn tùy ý rủ xuống, ngón tay dường như tiếp xúc đến mặt đất, trong con ngươi dưới vết nứt mặt nạ nham thạch lộ ra một tia biểu cảm kỳ dị, như thể nhớ tới một số chuyện giấu sâu trong đáy lòng.
Thiếu nữ gầy yếu ngọt ngào Lý Nhất Điềm với mái tóc màu vàng nhạt, thích khách thần bí Mẫn Chúng toàn thân phủ trong hắc bào...
Tất cả mọi người trong nháy mắt này, trong lòng đang cân nhắc tu vi thực lực của Lâm Bắc Thần, cẩn thận so sánh sự chênh lệch giữa mình với Đại Ma Vương này, nếu như giao thủ, khả năng giành được thắng lợi sẽ lớn bao nhiêu chứ?
Kết luận mà đại bộ phận đưa ra khiến sắc mặt của bọn hắn trắng bệch.
Một số ít không tin, nóng lòng muốn thử.
"Hỗn xược."
Lúc này, đại thần Minh Nhược sau khi khiếp sợ vẫn luôn trầm mặc, cuối cùng đã mở miệng.
"Kiếm Tiêu Dao, ngươi coi Già Thiên đại yến này là nơi nào, dám động thủ trong đại điện?"
Thần uy khuấy động trong đại điện.
Một câu nói, lập trường lập hiện.
Ngoại trừ mèo máy ra, những người khác dường như cũng đã hiểu ý ngoài lời của Minh Nhược đại thần.
Lâm Bắc Thần trong lòng khẽ động.
Tên chó nhật Minh Nhược kia, thiên vị.
Hắn giả bộ như không nghe hiểu, hùng hồn đầy lý lẽ mà nói: "Ta là đang giữ gìn vinh quang của Thương Chủ Thần, cẩu vật này đã thua cược rồi lại chơi nuốt lời, không những không đặt khế ước thần thánh ở trong mắt, còn chất vấn tính công chính của Công Bình Chi Tháp do chính tay Thương Chủ Thần luyện chế, quả thực là không có mặt mũi không có nhân tính, giết chết hắn, vừa hay bảo vệ uy nghiêm của Thương Chủ Thần."
Minh Nhược thản nhiên nói: "Trong Già Thiên đại điện cấm tuyển thủ dự thi công kích lẫn nhau."
"Nhưng mà hắn sỉ nhục Thương Chủ Thần."
Lâm Bắc Thần sống chết nắm lấy điểm này, nói: "Minh Nhược đại thần, ngươi cũng là thần linh dưới trướng của Thương Chủ Thần, không lẽ cứ mặc cho tên chó con Phan Đa Tình của Liệt Dương thần tộc này, hết lần này đến lần khác khinh nhờn uy nghiêm của Thương Chủ Thần sao?"
Biểu cảm của Minh Nhược đại thần trở nên âm trầm.
Nếu như vậy, trong âm thầm mà nói căn bản không có bất kỳ sức sát thương nào. Nhưng mà trong trường hợp giống như Già Thiên đại yến này, nói ra trước mặt của bốn mươi hai tuyển thủ dự thi cấp Thiên Kiêu Thần Tử, nếu như hắn còn không làm chút gì đó, một khi tin tức truyền ra ngoài, phiền phức của hắn sẽ rất lớn.
"Phan Đa Tình, Công Bình Chi Tháp tuyệt đối không thể nào sai lầm...Ngươi, thua rồi."
Minh Nhược đại thần chậm rãi đứng lên, nói: "Ta tuyên bố, người độc chiếm cuối cùng phần thưởng của Già Thiên đại yến năm nay, là Kiếm ..."
"Chờ đã."
Phan Đa Tình lại lần nữa lên tiếng, ngắt lời Minh Nhược.
Điều này khiến trong lòng của Minh Nhược cũng mơ hồ sinh ra một tia bất mãn. Bất kể người này là nhân vật được Thương Chủ Thần chọn trúng, nhưng quá ngang tàng hống hách, vẫn luôn thiếu tôn trọng đối với hắn.
"Chuyện gì?"
Minh Nhược kìm nén nỗi bất mãn trong lòng, nhìn về phía Phan Đa Tình.
"Miện hạ, Kiếm Tiêu Dao, người này căn bản không có đủ tư cách tiếp tục tham gia giải đấu Thần Tuyển."
Phan Đa Tình đi đến dưới thần tọa, hơi hành lễ, sau đó quay người nhìn đám người, nói: "Kiếm Tiêu Dao vào ba ngày trước, ở khu vực bên ngoài thần thành trung ương, phát rồ điên cuồng chặn giết mấy vị thần tướng của Liệt Dương thần tộc ta, đã xúc phạm luật pháp của Thần Thành, nên hủy bỏ tư cách dự thi của hắn, như vậy tính ra, hắn càng không có bất cứ tư cách nào tới tham gia Già Thiên đại yến này..."
Nói xong, lấy ra một khối ảnh Lưu Ảnh Thần thạch.
Dưới sự thôi động, Thần thạch bắn ra một mảnh hình ảnh nhanh chóng.
Chính là hình ảnh vào đêm đó, âm ảnh nhảy vọt thần bí mà Lâm Bắc Thần đã cứu kia đã chém giết mấy vị thần tướng của Liệt Dương thần tộc ngay tại chỗ.
Đám người nhìn thấy, trong lòng đều kinh hãi.
Hình ảnh lưu chuyển nhanh chóng kia mặc dù không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng ở đằng sau việc Lâm Bắc Thần đột nhiên gây khó khăn, thể hiện ra chiến lực cường đại vượt xa tu vi của bản thân, trong thời gian ngắn ngủi mười hơi thở đã đem mấy vị thần tướng cường lực của Liệt Dương thần tộc đều chém giết hết...
Cho dù là chuyện dã xảy ra mấy ngày trước, nhưng khí tức sát ý và ngang ngược không có gì sánh kịp, dường như vẫn muốn từ trong hình chiếu tràn ra.
Cái này khiến một số người sợ hãi tim đập nhanh.
"Không ngờ được đúng chứ."
Phan Đa Tình nhìn về phía Lâm Bắc Thần, nói: "Ngươi tự cho là làm rất bí mật, nhưng lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt."
Lâm Bắc Thần không khỏi bật cười: "Ngu xuẩn, ngươi còn muốn nói điều gì nữa?" "Điều mà ta muốn nói rất đơn giản."
Phan Đa Tình cười lạnh nói: "Đã không có tư cách tham gia Già Thiên đại yến, vậy thì không có tư cách tiếp nhận kiểm tra của Công Bình Chi Tháp, càng không có tư cách đạt được Bất Hủ Chi Khôi... Cho nên, ta khuyên ngươi tốt nhất nên giao ra Bất Hủ Chi Khôi, không được có lòng tham trong lòng, đây không phải là bảo vật mà ngươi có tư cách đạt được."
Lâm Bắc Thần không những không giận, ngược lại phá lên cười.
"Ta thật sự coi trọng ngươi rồi..."
Hoả kiếm của hắn nằm ngang ở trước ngực, cười lớn thản nhiên thừa nhận, nói: "Không tệ, mấy con cá thối của Liệt Dương thần tộc kia là ta giết đấy thì sao? Lão tử bất kể ngươi có tư cách hay không tư cách gì, ngươi đã thua cá cược thì ngoan ngoãn đưa tiền cho ta, bằng không, hôm nay ngươi không thể sống sót ra khỏi Già Thiên đại điện... Jesus cũng không thể nào cứu nổi ngươi, ta nói."