Đám người Vân Tịch Thần Sư còn ở bên ngoài chờ đợi.
Có mấy lần, hắn muốn thi triển Thần Thuật âm thầm nghe lén, nhưng thời khắc cuối cùng vẫn bỏ chủ ý này.
Nhỡ đâu bị Kiếm Tiêu Dao phát giác. . . Tên điên kia tuyệt đối sẽ giết người.
Thương thế trên người Bàn Đa Lâm, cũng đã được chữa trị. Đứng sau lưng Vân Tịch Thần Sư, cắn răng nghiến lợi chờ đợi.
Mà trên đường phố, tất cả mọi người vẫn còn quỳ, không dám thở mạnh, đầu cũng không dám nhấc.
Đại nhân tôn quý không đi, bọn hắn không thể bình thân. Rốt cục, hai bóng người từ trong nhà trọ đi ra.
Chính là Lâm Bắc Thần cùng Bạch Tiểu Tiểu.
Xoát xoát xoát.
Trong nháy mắt, vô số ánh mắt, đều rơi trên người của hai người.
"Hừ, điều kiện ta có thể đưa ra, cũng chỉ có những thứ này, đừng có mà lòng tham không đáy. . . Ngươi suy nghĩ thật kĩ, tự giải quyết cho tốt đi."
Lâm Bắc Thần hừ lạnh một tiếng, trực tiếp hóa thành một tia sáng rời đi. Trong lòng Vân Tịch Thần Sư hiện lên một dấu hỏi chấm to đùng.
Vậy là hai người dường như đàm phán không thành rồi?
Vậy mà có thể nói điều kiện?
Lúc này, Bạch Tiểu Tiểu mở miệng. "Muốn ta bỏ thi đấu, thể hiện thành ý đi."
Nàng nhìn chằm chằm Vân Tịch Thần Sư, nói: "Đừng đưa ra những lời hứa hư vô mờ mịt, ta muốn là những thứ tốt có thể nhìn thấy được cầm nắm được trong tay."
Vân Tịch Thần Sư nghe vậy, trong lòng hơi động. Đầu óc của hắn bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ.
Trước đó Bạch Tiểu Tiểu, còn làm ra vẻ cho dù bất kỳ điều kiện gì cũng không có cửa thương lượng, hoàn toàn không có ý định thỏa hiệp.
Nhưng sau khi cùng Kiếm Tiêu Dao âm thầm thượng nghị, đột nhiên lại thay đổi ý nghĩ. Theo như những gì Kiếm Tiêu Dao nói trước khi đi, hai người đàm phán không thành.
Mà lần này thượng nghị bí mật này, cũng không biết Kiếm Tiêu Dao đã nói gì, vậy mà khiến cho Bạch Tiểu Tiểu dao động, có thể trao đổi chuyện bỏ thi đấu. . . Bên trong không biết có lừa dối hay không?
Vân Tịch Thần Sư hơi có chút cân nhắc, lập tức đưa ra quyết định. Có bẫy không sợ.
Trước hết đạt được mục tiêu của mình rồi nói.
"Ngươi muốn thứ tốt gì?"
Hắn quyết định nghe điều kiện của Bạch Tiểu Tiểu.
Mặc kệ nàng cùng Kiếm Tiêu Dao thượng nghị bí mật cái gì, chỉ cần có thể bỏ thi đấu, vậy bên mình đánh đổi một số thứ, chắc chắn có thể đồng ý, mình chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của Thương Chủ Thần miện hạ là đủ.
"Thần thạch, giáp trụ, binh khí, thảo dược. . ."
Bạch Tiểu Tiểu ra một cái giá lớn, nói: " Bạch Nguyệt tộc chúng ta thiếu khuyết cái gì, trong lòng ngươi rõ nhất, tự mình ra giá đi, chỉ cần có thể khiến ta hài lòng, ta sẽ bỏ thi đấu."
Không thể tự kiềm chế chủ động ra giá, nếu không sẽ khiến đối phương thấy được át chủ bài của mình.
Đây là câu nói đầu tiên khi nãy Lâm Bắc Thần dạy nàng.
Vân Tịch Thần Sư nhíu nhíu mày.
Một tên dã nhân học cò kè mặc cả thật là khiến người ta chán ghét.
Hắn nhìn thoáng qua Phan Đa Lâm.
Kẻ đứng sau lập tức hiểu ý, tiến lên phía trước nói: "100 Thần thạch, ba mươi kiện giáp trụ cấp chiến tướng, năm trăm cân thảo dược “Hồi Huyết Tán”, năm trăm cây Phá Thiên Mâu. . ."
"Dừng lại."
Bạch Tiểu Tiểu sắc mặt không thay đổi nói: "Nếu như các ngươi chỉ có một ít thành ý này mà nói, vậy mời về cho."
Đây là câu nói thứ hai khi nãy Lâm Bắc Thần dạy nàng nói.
Phan Đa Lâm khẽ giật mình.
Vân Tịch Thần Sư lại liếc mắt nhìn hắn.
Phan Đa Lâm vội vàng tăng giá, nói: "Vậy 1000 thần thức, giáp trụ, thảo dược cùng binh khí số lượng gấp bội."
Trên mặt Bạch Tiểu Tiểu hiện ra vẻ phẫn nộ, nói: "Không cần nói nữa." Nói xong, quay người đi về hướng hậu viện nhà trọ.
Đây là câu nói thứ ba và động tác thứ nhất Lâm Bắc Thần dạy nàng. "Chờ một chút."
Vân Tịch Thần Sư tự mình mở miệng, nói: "10000 Thần thạch, một ngàn bộ giáp trụ chiến sĩ cao giai, hai trăm bộ giáp trụ Chiến Tướng, mười bộ giáp trụ Chiến Vương, một bộ giáp trụ Chiến Hoàng, một vạn Hồi Huyết Tán, một vạn Tụ Huyết Cao, một ngàn chuôi Thần Thiết Chiến Mâu, một ngàn chuôi Thần Thiết Đại Kiếm, một ngàn chuôi Thần Thiết Chiến Phủ, một ngàn chuôi Thần Thiết Trảm Đao. . . Con số này, có thể khiến ngươi hài lòng rồi chứ?"
Mỗi một lời gắn nói ra, trong lòng Phan Đa Lâm đều run rẩy một chút.
Bởi vì trong lòng Phan Đa Lâm vô cùng rõ ràng, cái giá này là muốn để Liệt Dương thần tộc bỏ ra, Thương Chủ Thần tuyệt đối sẽ không có bất kỳ trợ cấp nào.
Bạch Tiểu Tiểu chậm rãi quay người.
Không để ý đến bên cạnh ba trưởng lão đã bị kích động hô hấp có chút khó khăn, nàng dựa theo những gì Lâm Bắc Thần nói, hơi dừng lại một chút, sau đó chậm rãi nói: "Điều kiện vừa rồi, tăng gấp đôi."
Hành động này là Lâm Bắc Thần dạy nàng. Câu nói này, cũng là Lâm Bắc Thần dạy nàng.
Vừa rồi bên trong kho củi hậu viện, Lâm Bắc Thần sợ nàng sẽ không biết cách đàm phán, trực tiếp dạy Bạch Tiểu Tiểu bốn câu nói, hai hành động, nói cho nàng biết, chỉ cần dựa theo cách làm này, chắc chắn có thể lấy được điều kiện ưng ý.
Quả nhiên, sau khi nhìn thấy thần sắc của Bạch Tiểu Tiểu, Vân Tịch Thần Sư hơi có chút do dự, đáp ứng.
"Được."
Hắn lớn tiếng nói: "Điều kiện của ngươi, chúng ta đáp ứng, hi vọng ngươi nói lời giữ lời, nếu không, hậu quả ngươi không gánh nổi đâu, Bạch Nguyệt tộc các ngươi cũng không gánh vác nổi."