Trong lòng của Lâm Bắc Thần khẽ động.
Thực ra, trước đó khi mà trong miệng của Phan Thắng nói ra 'Âm ảnh nhân', hắn đã hoài nghi chính là vị thích khách thần bí mà hắn từng nhìn thấy kia có thể đang nhảy nhót ở trong bóng tối.
Hiện tại nghe tên râu quai nón nói như vậy, có lẽ là có thể xác định rồi.
Phan Đa Tình gặp chuyện, mấy vị thần sư của Liệt Dương Thần tộc bị giết đã gây xôn xao trong Đại Hoang thành, Liệt Dương thần tộc đối với việc truy sát thích khách thần bí, chưa hề ngừng nghỉ.
Không ngờ rằng thích khách này lại còn không yên tĩnh, tiếp tục 'Gây án' .
Cũng là kẻ hung hãn.
Lâm Bắc Thần hoàn toàn không có hảo cảm đối với Liệt Dương thần tộc, Phan Đa Tình sớm đã ở trên danh sách tất sát của hắn.
Thích khách thần bí này đồng thời cũng nhắm vào Phan Đa Tình.
Cùng chung chí hướng.
Có lẽ có thể liên thủ một đợt, hung hăng đánh Liệt Dương thần tộc.
"Vậy các ngươi có biết, vị quý nhân này bây giờ người đang ở chỗ nào không?"
Lâm Bắc Thần hỏi.
Tên râu quai nón lắc đầu, nói: "Không biết, mỗi lần đều là quý nhân tới tìm chúng ta, chúng ta không tìm đến hắn, chỉ có ba địa điểm không định kỳ thay phiên nhau, chúng ta mỗi ngày đều sẽ đi xem một nơi, nếu như hắn muốn thấy chúng ta, sẽ lưu lại giấy viết thư, nhiệm vụ, cũng thông qua loại phương thức này mà liên hệ...Nhưng mà, hôm nay ở trong phiên chợ bị Liệt Dương thần tộc lùng bắt, náo loạn ra động tĩnh lớn như vậy, tin rằng quý nhân sẽ không tới tìm chúng ta nữa đâu, hắn làm việc vô cùng cẩn thận."
Lâm Bắc Thần lại hỏi: "Đã như vậy, hôm nay Liệt Dương thần tộc dùng cực hình ép hỏi, tại sao các ngươi không đem những tin tức này nói ra chứ, không lẽ các ngươi thật không sợ chết sao?"
"Người Cực Quang, thà thân nát thần tiêu, cũng tuyệt đối không thể bán đứng ân nhân."
Mấy người râu quai nón nói chắc như đinh đóng cột.
Lâm Bắc Thần âm thầm gật đầu.
Mấy người cực quang này, rốt cuộc cũng là mãnh sĩ thật sự.
Vì đế quốc cam nguyện mạo hiểm xuống vực sâu tìm kiếm Hàn Bất Phụ, chịu ân huệ bị cực hình cũng không bán đứng thích khách thần bí kia... Cho dù là phàm nhân đến từ hạ giới, cũng có chẩm chất cao quý mà rất nhiều thần chiến sĩ, thần sư thậm chí là Thần Linh cao cao tại thượng cũng không sánh nổi.
"Ta còn có chuyện quan trọng phải đi làm, tạm thời không thể giữ các ngươi ở bên cạnh được."
Lâm Bắc Thần nói: "Các ngươi đã đi tới Thần giới, trong thời gian ngắn không thể trở về được... Cho nên, các ngươi suy nghĩ thật kỹ kế hoạch tiếp theo rồi chứ?"
Năm người râu quai nón cung cung kính kính quỳ trên mặt đất, dập đầu xuống đất, nói: "Xin miện hạ thương hại."
Những ngày này đi vào Thần giới, bọn hắn miễn cưỡng đã hiểu được một chút ngôn ngữ của Thần giới, cũng biết các loại quy củ và pháp tắc sinh tồn tàn khốc của Thần giới.
Nếu như không có đại nhân vật che chở, cho dù bọn hắn không bị Liệt Diễm Thần Tộc bắt lấy nghiền xương thành tro, cũng sẽ gặp phải các loại tai nạn khác, sớm muộn gì cũng sẽ chết không có chỗ chôn.
"Như vậy đi..."
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta sẽ phái người đưa các ngươi đi gặp Vũ Tiễn Chi Thần miện hạ, các ngươi là tín đồ của miện hạ, tin rằng nàng sẽ giữ các ngươi ở bên cạnh, có được che chở."
"A... Vậy thì tốt quá."
"Đa tạ miện hạ."
"Nếu như có thể gặp được Vũ Tiễn miện hạ, chết cũng cam lòng."
Mấy người râu quai nón mừng rỡ như điên.
Là tín đồ của Vũ Tiễn Chi Thần, nếu như có thể gặp được người sống, Vũ Tiễn Chi Thần sống sờ sờ, thì quả thực là chuyện may mắn nhất, hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Thế là Lâm Bắc Thần thông qua tinh thể siêu dẫn Kỳ Lân thế hệ thứ ba, liên hệ với Tiềm Long.
Rất nhanh, Tiềm Long đã sắp xếp người tới tiếp ứng.
Chính là 'Người quen biết cũ' Tiêu Bác cùng Vương Chiến.
Hai người nhìn thấy Lâm Bắc Thần, vô cùng cung kính, trên mặt mang vẻ kính sợ.
"Công tử đang làm việc cho đại nhân, lệnh hai người chúng ta tới tiếp ứng trước."
Tiêu Bác hành lễ nói.
Lâm Bắc Thần gật đầu: "Vất vả cho hai người các ngươi rồi."
"Có thể làm việc cho đại nhân là vinh hạnh lớn nhất của huynh đệ chúng ta."
Vương Chiến với vẻ mặt nịnh hót nói.
Năm người râu quai nón nhìn thấy bộ giáp trụ hoa lệ tôn quý trên người hai người này, dao động thần lực rất không tầm thường, liền biết tuyệt đối không phải là tay sai bình thường, chỉ e cũng là thần chiến sĩ quyến tộc rất có thân phận địa vị, nhưng chỉ chính hai kẻ như vậy, lại đối với Lâm Bắc Thần tôn kính như gặp thần, ngay lập tức càng thêm kính sợ đối với Lâm Bắc Thần.
"Miện hạ, tiểu nhân tên là Trần Siêu, ân của miện hạ, vĩnh viễn không dám quên, sau này nếu như miện hạ có chỗ cần dùng đến chút sức mọn của năm người chúng ta, thì cho dù chúng ta có thịt nát xương tan, cũng tuyệt đối không dám chối từ."
Năm người râu quai nón thiên ân vạn tạ, lúc này mới đi theo Tiêu Bác cùng Vương Chiến rời đi.
Lâm Bắc Thần đưa mắt nhìn mấy người biến mất trên con đường phía xa, lúc này mới hóa thành lưu quang phóng lên trời, trở về dinh thự Tiểu Phù Sơn.
Hắn muốn bế quan tu luyện, tranh thủ thời gian, lại nghĩ cách bật mấy phần mềm hack, nâng cao chiến lực, bảo đảm trận chung kết có thể thắng được.
Không ngờ rằng, ở chỗ cổng của Tiểu Phù Sơn, đã có người chờ hắn.
Là Thần Linh Minh Nhược.