Bách Bộ Phách Thần Chưởng bị phá?
Đúng lúc này, một cơn đau như kim đâm từ trong tâm phế truyền đến.
Không xong rồi, lúc trước uống phải nước có độc, áp chế không được nên giờ bắt đầu phát tác.
Tệ hơn nữa chính là Đại minh chủ đột nhiên cảm thấy Huyền khí trong cơ thể bắt đầu cạn kiệt dần.
Nghịch Huyết Hành Khí Cuồng Chiến Thuật cùng Bách Bộ Phách Thần Chưởng đều thuộc những kỹ năng chiến đấu tam Tinh tiêu tốn Huyền khí nhất, đặc biệt là đối phó với tên kia, chẳng những tiêu hao Huyền khí, còn tiêu hao cả huyết khí.
Thời gian thi triển liên tục, cuối cùng cũng làm cho cơ thể xuất hiện thiếu hụt. Cái này biến mất thì cái kia xuất hiện.
Lâm Bắc Thần tinh ý bắt được thời cơ chiến đấu.
Vân Trung Phi Vũ.
Rất nhanh tiếp cận.
Thâu Hương Thiết Ngọc Bộ.
Cấp tốc xâm nhập.
Kiếm thuật cơ bản cận thân tam liên.
Không nói gì mà trực tiếp tiến đến trước mặt Đại minh chủ trong vòng hai mét.
“Vô địch làm sao, cô đơn cỡ nào...” Âm thanh BGM chợt vang lên.
“Ác Long Bào Hao, grao!” Lâm Bắc Thần mở miệng, toàn bộ tinh thần lực trong một đòn này điên cuồng tuôn ra.
Đây là một trong những lá bài chưa lật của hắn, trong mấy trận đánh trước, Lâm Bắc Thần vẫn chưa sử dụng tinh thần lực.
Điều này làm Đại minh chủ ảo tưởng rằng Lâm Bắc Thần chưa bao giờ tu luyện tinh thần lực.
Đang lơ là, một con rồng nước màu xanh dữ tợn hung ác đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt, giương nanh múa vuốt, rống giận gầm lên, giải phóng sức mạnh vô tận, tiến về phía Đại minh chủ cắn nuốt.
Hiệu ứng công kích độc nhất vô nhị của tinh thần lực làm cho Đại minh chủ trong nháy mắt cảm thấy sợ hãi, thân thể cứng đờ, phản ứng cũng chậm hơn rất nhiều.
“Nghịch Thuỷ Hàn!” Lâm Bắc Thần chém ra một kiếm.
Trong số tất cả các kiếm kĩ mà hắn hiện đang nắm giữ, đây là chiêu phù hợp với thuộc tính Huyền khí của hắn nhất, cũng là sát chiêu sinh ra kiếm kĩ cấp Tinh cao nhất.
Thích hợp một kích mạnh nhất.
Ảo ảnh âm thanh của sóng nước càng giúp tăng tinh thần lực cho hình dáng thuỷ long.
Đại minh chủ dựng tóc gáy, sự nguy hiểm khôn tả khiến hắn rùng mình.
“Ahhhhh...” Hắn điên cuồng hét lên, mạnh mẽ nghịch chuyển Huyền khí, không ngại bất cứ giá nào phá vỡ nỗi sợ hãi tinh thần lực.
Tuy nhiên vẫn chậm hơn một bước, song chưởng của hắn mới thu lại về trước ngực, một kiếm Lâm Bắc Thần đã đâm trúng ngực của hắn.
Ầm!
Hai cánh tay bị đứt bay lên không trung.
“Phụt...” Đại minh chủ hộc máu tươi, bay ngược ra ngoài hơn mười mét, đập vào ghế đá trên bậc thang, cả người đầy máu, co quắp ngồi trên đó, tay chân run rẩy.
Phạch phạch.
Âm thanh vỗ cánh của phi điểu.
Lâm Bắc Thần thi triển thân pháp Vân Trung Phi Vũ, nhanh chóng tới gần, lần nữa chém ra một kiếm.
Vẫn là sát chiêu Chư Thuỷ Kiếm Pháp Nghịch Thuỷ Hàn.
“Đừng giết ta...” Đại minh chủ hô lên: “Ta có một bí mật lớn...”
Phốt!
Ánh kiếm lóe lên, đầu của Đại minh chủ trực tiếp bay ra ngoài.
Lâm Bắc Thần ngã ở trước ghế đá, thở hổn hển: “Thứ chó chết, sắp chết rồi còn muốn lừa bổn soái ca ta.”
Ai quan tâm đến việc ngươi là mèo lớn hay mèo nhỏ.
Nhân vật phản diện chết bởi vì nói quá nhiều.
Khi nhân vật chính bị hành thảm hại cũng thường là do nói nhiều. Lâm Bắc Thần sẽ không phạm sai lầm như vậy.
Nhìn Đại minh chủ không đầu trước mặt, Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, sau đó dùng kiếm đâm vào tim hắn một cái, thêm một đao là điều vĩnh viễn không được quên.
Bây giờ hắn mới thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi xoay người, nhìn về phía một nơi nào đó trong đại sảnh, nói: “Đừng giả chết nữa, ta phát hiện ra ngươi từ lâu rồi.”
Lời còn chưa dứt.
Một bóng người từ trong đống người chết nhảy lên, giống như một tia chớp, phóng ra ngoài đại điện.
Lâm Bắc Thần sửng sốt.
Mẹ nó?
Thực sự là có người giả chết.
Vừa rồi ta chỉ là cố ý đánh lừa hét lên một tiếng vậy thôi.
Nhưng người này rõ ràng là đã bị trúng độc, vừa chạy ra đến gần cổng thì bước chân đã trở nên loạng choạng.
Lâm Bắc Thần thi triển thân pháp Vân Trung Phi Vũ, rất nhanh chóng đuổi kịp hắn. Bụp!
Một cước đá ngã người này từ phía sau.
"Đừng giết ta......"
Người này xoay người lại, vô cùng hốt hoảng lớn tiếng nói: "Ta là tội phạm truy nã của thần điện, ta sẵn sàng quay về với ngươi và chấp nhận sự trừng phạt của thần điện..."
Xoẹt!
Ánh kiếm lóe lên.
Ngươi vẫn nên chấp nhận hình phạt của ta trước đi.
Đại diện của ‘đói rồi sao’ tiêu diệt ngươi.
Lâm Bắc Thần không khách sáo dùng Đức Kiếm chém đầu hắn.
Nhìn y phục và trang điểm của người này, chắc hẳn cũng là một vị cường giả cấp minh chủ.
Nếu như không phải trước đó đã trúng độc, e rằng hắn thật sự đã trốn thoát rồi. Sau khi làm tất cả những chuyện này, hắn lại bắt đầu ‘bổ đao’ trong đại điện. Sau khi ‘bổ đao’ kết thúc, Lâm Bắc Thần mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cuối cùng đều sống sót cả rồi.
Mặc dù suýt chút nữa đã bị lão già xảo quyệt đại minh chủ này tính kế. Nhưng may mà kết quả cuối cùng vẫn viên mãn.
Lần này cũng là vận khí tốt.
Trước tiên giết chết cái tên chơi độc Tứ minh chủ, lấy được một lượng lớn độc dược, mê dược, mới có thể 'mượn hoa cúng Phật', tiêu diệt hết toàn bộ đám ma lâu la trong ma hang này.
Nếu như lần đầu tiên gặp phải vị minh chủ chơi rắn, vậy thì mọi chuyện sẽ không thuận lợi như vậy.
Mặc dù Lâm Bắc Thần có kỳ thuật chữa bệnh nghịch thiên là Thuỷ Hoàn thuật, có thể liên tục chiến đấu giống như một động cơ vĩnh cửu, nhưng không thể chống lại nhiều người như vậy.
Dưới trạng thái toàn thịnh và không bị trúng độc, một mình Đại minh chủ đã có thể đối phó được với hắn.
Nếu như mấy đại minh chủ cùng nhau liên thủ, cho dù Lâm Bắc Thần có bùng nổ mười lần, cũng không phải là đối thủ của những người này.