Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 279 - Chương 279: Tàng Hình

Chương 279: Tàng hình

Bị Lâm Bắc Thần vuốt vuốt, Quang Tương đột nhiên xuất hiện trở lại một cách thần kỳ.

Điểm khác biệt duy nhất là bộ lông màu xám nguyên bản của nó đã chuyển thành màu trắng nhạt, như bị phai màu nhưng vẫn cực kỳ mịn, sờ như gấm lụa, cảm giác cực thích.

Khí chất thăng hoa rồi.

Đã thay đổi từ một con chuột chũi biến thành một con chuột chũi cao quý, cũng đáng yêu hơn. Có một chút khác biệt so với Quỷ Thử tộc không đuôi.

Gulugulu!

Một âm thanh lạ lùng vang lên trong bụng của Quang Tương.

Nó đột ngột mở mắt, cơ thể khôi phục lại khả năng vận động, bật dậy, lấy hai tay che bụng rồi kêu chi chi chi.

Không đợi Lâm Bắc Thần nói gì, nó nhanh như chớp chạy ra ngoài, vọt vào nhà vệ sinh trong viện.

“Hả?” Lâm Bắc Thần có chút trầm ngâm nói: “Hoá ra không phải chết mà là bị tiêu chảy, chẳng lẽ là ngộ độc thức ăn sao?”

Lâm Bắc Thần cầm nửa cọng cỏ còn lại quan sát.

Tên của loại cỏ này là Tiểu Thiên Tinh Tích Lộ Thảo. Trong cửa hàng tạp hóa Kiếm Tuyết Vô Danh trên Kinh Đông, chỉ có hai từ nhận xét nó... Thần Thảo.

Về phần thần pháp như nào, công hiệu ra sao thì không nói rõ.

Kiếm Tuyết Vô Danh này đúng là nữ thần thực tập lừa bịp.

Lâm Bắc Thần cảm khái một câu.

Hắn gửi tin trên WeChat mấy ngày để hỏi về tác dụng của Tiểu Thiên Tích Lộ Thảo, nhưng Kiếm Tuyết Vô Danh vẫn luôn giả chết, không trả lời tin nhắn.

“Chẳng lẽ sau khi ăn loại cỏ này thì có thể trở tàn hình?” Lâm Bắc Thần nhớ về những thay đổi trước đó của Quang Tương, đây là một tính năng rất hay nhưng tác dụng phụ quá lớn.

Lâm Bắc Thần suy nghĩ một lúc, tạm thời dập tắt kế hoạch ăn thử một miếng.

Sau một lúc lâu, hắn đột nhiên cảm thấy trong phòng có chút kỳ quái. Tinh thần lực quét qua.

“Quang Tương!” Lâm Bắc Thần giận dữ hét lên.

Nhìn thấy dáng vẻ lấm la lấm lét của con sóc thảo nguyên bên cạnh giường, trong tay cầm một con dao găm bằng xương chuột, đang lén lút đến gần ngón chân của Lâm Bắc Thần, trông giống như đang đang ám sát.

“Chi?”

Đồng tử của Quang Tương đột nhiên co rút, vẻ mặt ngẩn ngơ như này

っД)っ?

Nó nhìn Lâm Bắc Thần rồi lại nhìn chính mình, nhìn con dao găm trên tay... Nháy mắt lông chuột khắp người dựng đứng.

Bị phát hiện rồi?

Không xong rồi, ta tiêu rồi, tên ác ma này nhất định sẽ giết chết ta.

Quang Tương bàng hoàng, trước tiên ném con dao găm chuột đi, sau đó hai móng vuốt nâng má, bày ra vẻ mặt nịnh nọt về phía Lâm Bắc Thần.

Ba!

Lâm Bắc Thần không chút khách khí trực tiếp tát một cái, đánh bay con chuột chũi này dính vào tường.

“Đồ chó nhà ngươi, to gan lớn mật đấy, dám ám sát ta?” Lâm Bắc Thần rất tức giận.

“Chi chi chi!”

Con sóc thảo ngươi từ từ trượt khỏi tường, sau đó lao tới, quỳ xuống dưới chân Lâm Bắc Thần, vừa dập đầu vừa bày ra biểu cảm ‘ngươi nghe ta giải thích’.

Lâm Bắc Thần không hết giận, nắm lấy nó, lại một trận đánh điên cuồng. Một lúc sau, cả hai mắt của Quang Tương đều biến thành mắt gấu trúc. “Chi chi, chi chi chi...”

Khát vọng sống sót mãnh liệt làm nó quỳ xuống chân Lâm Bắc Thần, hai tay múa mấy để giải thích điều gì đó, rồi lấy một tay ấn vào tim, một tay chỉ lên trời, như thể đang thề độc.

Ánh mắt Lâm Bắc Thần lấp loé không yên.

Sóc thảo nguyên này bị mình ép làm nô lệ, xem ra vẫn không cam lòng, lúc nào cũng sẵn sàng trở mình trở thành chủ nhân, một con thú cưng như vậy giữ ở bên người sớm muộn cũng gặp tai hoạ.

Không được, nó còn vừa mới học được phép tàng hình đã muốn đến giết chết mình rồi, về sau còn xảy ra chuyện gì nữa chứ?

Tốt hơn hết là trói con này lại, đưa cho chủ nhiệm Phan Nguy Mẫn, để làm thịt kho tàu, hầm hoặc làm một nồi, chắc là sẽ rất ngon.

Đang suy nghĩ thì Quang Tương đột ngột đứng dậy, ôm bụng chi chi, sau đó lại nhanh như chớp chạy vào nhà vệ sinh...

Lúc này, di động cuối cùng cũng phát ra âm thanh tin nhắn WeChat.

“Tiểu đệ thối, đừng có lúc nào cũng gửi tin nhắn nữa, nữ thần tỷ tỷ ta trả lời tin nhắn cũng sẽ tiêu hao giá trị tín ngưỡng đấy...”

Lâm Bắc Thần còn chưa đọc xong dòng chữ phía sau, đột nhiên tin nhắn bị thu hồi.

Hả? Lâm Bắc Thần ngẩn ra.

Tại sao lại thu hồi?

Lúc này, Kiếm Tuyết Vô Danh chỉnh tin nhắn mới rồi gửi qua lại, nói: “Tiểu Thiên Tinh Tích Lộ Thảo nhất định là thần thảo, điều này rất đáng tin, nhưng mà bình thường nó dùng để nuôi thú cưng ở Thần giới, thú cưng ăn có thể thoát thai hoán cốt, tinh lọc huyết mạch, vừa rồi ngươi nói cỏ bị một con chuột ăn à? Vậy lúc này hẳn nó đã biến thành một thi thể rồi, chúc mừng ngươi, tiểu đệ thối, nhận được một thi thể chuột cực độc.”

Lâm Bắc Thần cạn lời, quả nhiên là gian thương, một thú thảo Thần giới mà lừa ta năm trăm tiền vàng.

“Bây giờ con chuột kia chẳng những không chết mà còn học được cách tàng hình, còn muốn giết ta, ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?” Lâm Bắc Thần hỏi.

“Ngươi và thú cưng của mình có quan hệ kém như vậy sao?” Kiếm Tuyết Vô Danh kinh ngạc trả lời tin nhắn, nói: “Không chết à? Theo lý thuyết, điều này là không thể, trừ khi... Ngươi dùng Huyền khí của mình cứu nó?”

“Đúng." Lâm Bắc Thần nghiến răng nghiến lợi nói: “Làm sao bây giờ?”

“Vậy thì đừng lo lắng.” Kiếm Tuyết Vô Danh nói một cách chắc chắn: “Vì nó đã được ngươi cứu bằng Huyền khí của mình, nên khả năng tàng hình của nó là không có hiệu quả đối với ngươi, chỉ cần nó đến gần ngươi thì sẽ bị ngươi phát hiện.”

Ồ? Là như vậy sao? Lâm Bắc Thần suy nghĩ một lát, dường như đúng là như thế thật.

Lúc nãy khi Quang Tương tới gần căn phòng, rõ ràng không hề gây ra tiếng động nào, nhưng nó lại bị trực giác của mình, tinh thần lực quét qua, nên xác định được vị trí.

“Tiểu đệ thối, nhìn hiệu quả của Tiểu Thiên Tinh Tích Lộ Thảo đi, còn có nhiều bất ngờ hơn nữa đấy, ngươi phải tìm cách kiếm nhiều tiền hơn. Chỉ cần có đủ tiền vàng, nơi nữ thần tỷ tỷ ta còn có nhiều hàng tốt hơn nữa.” Kiếm Tuyết Vô Danh gửi tin nhắn qua.

“Lần trước ta hỏi ngươi phương pháp chữa khỏi huỷ dung, ngươi đã tìm được chưa?” Lâm Bấc Thần hỏi.

Bình Luận (0)
Comment