Đứng trên thuyền là ba người Đông Phương Chiến, Mộ Vũ Thôn và Trịnh Thạc. Không phải oan gia không gặp gỡ.
Đông Phương Chiến bật cười, giống như khám phá ra một đại lục mới, nhìn Lâm Bắc Thần nói: "Thật là khiến người ta kinh ngạc. Bạn học Lâm ở trong nước anh minh thần võ như vậy. Trận chiến đoạt cờ ngày mai, e là chắc chắn thắng lợi rồi."
Lâm Bắc Thần bò dậy muốn mắng, đột nhiên cảm thấy buồn nôn, cũng không quan tâm đến những chuyện khác, vịn vào boong tàu mà nôn không ngừng, đem nước biển mà mình đã uống vào, vắt ra từng chút một...
Đám người Đông Phương Chiến lái thuyền đi xa, cũng không dừng lại quá lâu. Khi Lâm Bắc Thần muốn mắng lại thì đã không còn cơ hội nữa rồi.
Thật là nhục nhã.
Một giờ sau, mọi người đã thử nhiều phương pháp khác nhau, vừa động viên vừa truyền thụ kỹ năng nhưng vẫn không thể khiến Lâm Bắc Thần vượt qua nỗi sợ hãi biển sâu...
"Hay là để ta tự mình thử xem."
Lâm Bắc Thần yếu ớt nói: "Chủ nhiệm Hải, các vị giáo viên, các ông rời đi trước đi. Có các ông ở đây, trong lòng ta cảm thấy áp lực, sợ các ông lại đá ta xuống biển..."
Hải lão nhân và những người khác không còn cách nào khác đành phải rời bỏ chiếc thuyền nhỏ mà đi.
Lâm Bắc Thần ngồi trên boong tàu, trong lòng tràn đầy xấu hổ.
Thanh danh cả một đời của ta, coi như đã kết thúc rồi.
"Mọi người nghỉ ngơi trước đi, ta có một chuyện rất quan trọng."
Lâm Bắc Thần quyết định nhanh chóng chuyển chủ đề, lặng lẽ bật chức năng điểm phát WIFI di động.
Tìm kiếm một lượt.
Danh sách tín hiệu đã nhanh chóng xuất hiện.
Giá trị tín hiệu của Nhạc Hồng Hương là giá trị tuyệt đối năm vạch.
Hàn Bất Phụ cũng giống vậy.
Mễ Như Yên cũng là năm vạch.
Điều này khiến Lâm Bắc Thần có hơi ngạc nhiên.
Tiểu cô nương này chỉ mới quen biết chưa đầy hai ngày lại có thể tin tưởng mình như vậy sao?
Điều khiến Lâm Bắc Thần càng ngạc nhiên hơn là vạch tín hiệu của Loli ngực lớn Bạch Khâm Vân chỉ là ba vạch ...
Ồ? Tên này vậy mà lại đề phòng mình sao?
Lâm Bắc Thần liếc Loli ngực lớn một cái, thầm nói trong lòng, không lẽ là chuyện mình đã lừa nàng ta 1.400 tiền vàng để trả phí huấn luyện cho Hải lão nhân, đã bị nàng ta phát hiện rồi sao?
"Tiếp theo đây, ta muốn nói một chuyện rất quan trọng, mọi người hãy nghe ta nói xong trước."
Lâm Bắc Thần quyết định tìm một cái cớ để lấp liếm trước khi kết nối với tín hiệu WIFI. Đây cũng là lý do tại sao hắn đuổi Hải lão nhân và các giáo viên khác đi- người già lúc nào cũng khó lừa hơn trẻ nhỏ.
"Chờ đã, ta có thể chen miệng vào trước được không?"
Bạch Khâm Vân giơ tay nói.
"Không được." Lâm Bắc Thần trực tiếp từ chối, nói: "Chỉ cần nghe lời đội trưởng ta là được rồi."
Còn một câu nữa, Lâm Bắc Thần không nói.
Ngươi cũng không có cái quyền đó à?
"Tiếp theo đây, ta muốn nói về một bí mật kinh thiên động địa. Thực ra, cha ta Chiến Thiên Hầu Lâm Cận Nam, sở dĩ có thể bất khả chiến bại trên chiến trường, ngoài sức mạnh cá nhân mạnh mẽ và trí tuệ chiến đấu như vực sâu ra, còn có một lý do quan trọng khác là ông ấy đã nắm vững được một loại bí thuật gần như nghịch thiên, được gọi là ‘Giá Y Thần Công’, có thể chia sẻ một phần sức mạnh của mình với một số chiến hữu bên cạnh..."
Lâm Bắc Thần cố gắng tổ chức ngôn ngữ, tận lực khiến cho loại năng lực vô cùng kinh hoàng trong mắt hắn này, bịa đặt thành một chuyện có dáng có vẻ một chút.
"Ta biết cái này."
Mễ Như Yên không nhịn được xen vào nói: "Người ta đồn rằng trong quân đội của các đế quốc lớn có những bí thuật tương tự, tên gọi phong phú, một số được gọi là Thông Huyền thuật, một số được gọi là Liên Thằng bí thuật, còn có một số được gọi là Điền Du Đại Trận thuật. Có thể chia sẻ sức mạnh giữa nhiều người trong một khoảng thời gian ngắn, là một loại bí thuật kết hợp giữa trận pháp và chiến trận, nhưng nó đòi hỏi tu vi và mức độ hiểu biết ngầm cực cao của người thi triển thuật... "
Ờ ......
Lâm Bắc Thần:...
What the fuck?
Thế giới này thực sự có loại công pháp này sao?
Vậy ta còn hao tổn tâm sức giải thích làm gì chứ?
Liền nghe thấy Mễ Như Yên tiếp tục nói: "Nhưng mà, cái tên Giá Y Công Pháp này, ta chưa từng nghe qua."
Lâm Bắc Thần thầm nói, đây vốn dĩ chính là sáng tạo độc quyền của Cổ Long đại đại, ngươi nghe qua mới lạ đấy.
"Có thể là do gia phụ sáng tạo ra" Lâm Bắc Thần cười gượng gạo, nói: "Giá Y Thần Công đòi hỏi yêu cầu của người thi triển không cao như vậy. Vừa hay ta đã thành thạo một phần nhỏ, bây giờ thi triển ra một chút, các ngươi có thể cảm nhận xem sự biến hoá năng lượng của mình... "
Nói xong, hắn liền kết nối tín hiệu của cả bốn người với tín hiệu WIFI. Ngay tức khắc, cả bốn người đều rên rỉ một tiếng.
......
......
"Chuyện này, ba người chúng ta đã tận mắt chứng kiến, hoàn toàn chính xác."
Đông Phương Chiến thề thốt nói: "Lâm Bắc Thần suýt chút nữa đã chết đuối trên biển, uống rất nhiều nước biển, may mà được Nhạc Hồng Hương cứu lên."
Mộ Vũ Thôn cũng nói: "Bọn ta cũng đã âm thầm quay lén lại hình ảnh trong Lưu Ảnh thạch. Tào học trưởng xem qua một chút là biết thôi.”
Nói xong liền lấy ra một viên Lưu Ảnh thạch.
Trong đó chính là hình ảnh của Lâm Bắc Thần sau khi rơi xuống nước được cứu lên, nôn mửa giống như một con chó chết.
Tào Phá Thiên vốn dĩ nửa tin nửa ngờ, nhìn thấy cảnh này mới hoàn toàn tin tưởng.
"Không ngờ rằng, nhược điểm của Lâm Bắc Thần lại có thể là sợ nước biển."
Hắn có chút khó tin nói: "Thật sự là không ngờ mà... ha ha, coi như hắn xui xẻo, lại gặp phải hải chiến, ha ha ha, mạng không tốt, đừng có trách người khác."
Trịnh Thạc nói: "Tào học trưởng, chúng ta hoàn toàn có thể lợi dụng nhược điểm của hắn mà bố trí chiến thuật. Đến lúc đó, nhất định có thể khiến cho Lâm Bắc Thần thất bại thảm hại, hơn nữa thao tác tốt, còn có thể mượn đao giết người, triệt để loại bỏ cái gai trong mắt này."