Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 400 - Chương 400: Trận Chiến Đầu Tiên

Chương 400: Trận chiến đầu tiên

Sách được làm bởi Nhân

z, vipTruyenGG.com

--------------------------------------

Đại khu quan sát màn hình Huyền Tinh tạm thời xây dựng chỉ chứa được mười lắm nghìn người, dòng người đầy ắp, một tấm vé vào cửa chỉ có một đồng, chẳng khác gì đang miễn phí, hơn nửa số dân trong Vân Mộng thành đều đến đây chứng kiến cuộc thi nhiệt huyết nhất của thiếu niên.

Đây cũng là lý do vì sao Thiên Kiêu Tranh Bá lại hot như thế, chính là vì nó có tính phổ thông rất cao.

Trong mấy ngày nay, thông qua các ván cược lớn về Thiên Kiêu Tranh Bá, không chỉ khiến thành chủ có được lợi nhuận khổng lồ, mà cũng khiến trong thành sinh ra không ít phú hào mới.

Nhiệt độ của các tuyển thủ có thể sánh ngang với các ngôi sao có sức hấp dẫn nhất, đặc biệt là những tuyển thủ mũi nhọn, tính cách, thực lực, ưu thế và khuyết điểm của bọn họ đều bị rất nhiều người mê mẫn, tựa như cá độ bóng đá trên địa cầu vậy.

Trước khi chiến đấu các fans cuồng phân tích ưu và nhược của hai đội tham gia, trạng thái của cầu thủ, có thể nói là từ đầu đến chân, nước chảy mây trôi.

Vì thế mà phần lớn khán giả đối với động tác nhốn nháo của Lâm Bắc Thần có thể nói là không lấy làm lạ.

Lúc này, mười chiếc thuyền cao tốc loại nhỏ rẽ sóng dừng tại bến cảng.

Các thành viên của mười đại chiến đội bước lên thuyền cao tốc, chiếc thuyền xoay mũi, dưới sự chiếu rọi của ánh sáng phá vỡ mặt biển xanh thẳm, còn vẽ ra một vệt trắng cực lớn lao nhanh về phía chiến hạm cấp Thái Kim nơi xa.

Gió biển thổi vào mặt, Lâm Bắc Thần đứng trên thuyền, tâm trạng hắn rất tốt.

Trước đó hắn nhận được ba vụ hợp tác với thương hiệu, hai cái của thương hội Thiên Lý Hành và cửa hàng kiếm khí Phạm Đại Sư đã hoàn thành, hiện tại còn mỗi quảng cáo cuối cùng của Ngọc Khí Châu Bảo rực rỡ.

Hôm qua sau khi huấn luyện hải quân về, hắn bèn bảo Vương Trung suốt đêm đi liên hệ với ông chủ Trình của Ngọc Khí Chân Bảo rực rỡ, tạm thời tăng giá từ 500 tiền vàng phí quảng cáo ban đầu lên gấp năm lần.

Lúc đầu ông chủ Trình rất tức giận, nhưng vừa nghe đến tên của cửa hàng có thể trở thành tên gọi tạm thời của mười chiến hạm cấp bậc Thái Kim vào ngày mai liền liên lạc với tổng bộ, sau khi nhận được khen thưởng hắn lập tức đồng ý báo giá 2500 tiền vàng, đồng thời còn tự chủ trương tặng miễn phí cho Lâm Bắc Thần một bộ trang sức mới nhất với giá 100 tiền vàng.

Vừa kiếm được hai mươi sáu triệu sao tâm trạng Lâm Bắc Thần không vui cho được? Đêm qua hắn nằm mơ mấy lần đều bị cười khùng tỉnh dậy.

Thuyền cao tốc dừng lại trước chiến hạm cấp bậc Thái Kim.

Mấy người Lâm Bắc Thần tự mình thi triển thân pháp, bắt lấy sợi

dây thừng rủ xuống leo lên chiến hạm.

“To ghê.” Bạch Khâm Vân liếc mắt nhìn boong tàu rộng rãi, nhất

thời không khỏi phát ra tiếng cảm thán.

Lâm Bắc Thần liếc nhìn cũng thấy vô cùng chấn động.

Đại chiến hạm kim loại dài trăm mét có lực công kích vào thị giác, nó không hề kém những chiến hạm, chiến kỹ của kết tinh khoa học trên phim điện ảnh tại trái đất, làm cho hắn lần đầu tiên ý thức được lực lượng quân sự ở thế giới này, dưới sự thôi động của Võ Đạo, Luyện Kim, Huyền Văn, Văn Minh cũng đã bước tới một trình độ khiến người ta kinh ngạc.

Trên cột buồm cao cao, lá cờ ghi bảy chữ ‘Tiệm Ngọc Khí Chân Bảo rực rỡ’ đã được nâng lên.

Đám người Mễ Ngọc Yên và Nhạc Hồng Hương không khỏi che lấy mặt mũi.

Cái tên này... Còn không bằng những cái tên vớ vẩn trước kia. Quá xấu hổ.

Mà Lâm Bắc Thần cảm nhận sự vững vàng của con tàu sắt thép này, nỗi sợ trong lòng đối với biển cả cũng vơi đi.

Vẻ mặt hắn nghiêm nghị nói: “Ta phải trịnh trọng nhắc nhở một câu, bất kể trận chiến hôm nay xảy ra việc gì, các ngươi nhất định phải bảo vệ ta, không được để ta rơi xuống biển.”

Lời nói truyền đến bên bờ khiến hàng vạn dân chúng nháy mắt cười vang.

Câu đầu tiên sau khi tên phá gia chi tử lên tàu quá không có khí thế rồi nhỉ.

Trên mười màn hình Huyền Tinh đồng thời hiển thị các chiến đội trên mười chiến hạm cấp bậc Thái Kim, không chỉ truyền đi hình ảnh mà ngay cả âm thanh cũng có thể truyền tới.

So sánh với phát ngôn nhát cáy của Lâm Bắc Thần thì cách nhìn của các vị đội trưởng khác rõ ràng nhiệt huyết hơn nhiều.

“Mục tiêu của chúng ta chỉ có một, đó chính là quán quân.” Tào Phá Thiên đứng sừng sững trên đầu tàu, khí phách vô cùng.

“Bất kỳ trò chơi nào để cười đến cuối cùng nhất định là thần chiếu cố chúng ta.” Dạ Vị Ương dẫn theo bốn thành viên nữ của chiến đội Thần Ân, phấn chấn giơ quyền lên.

“Không sợ hãi, chiến đến cùng.” Thương Sơn Tuyết vẻ mặt lạnh lùng, giống y hệt Cửu Thiên Huyền Nữ, cánh buồm sau lưng nàng với lá cờ ghi tên ‘Chiến đội Phi Tuyết’ đang chậm rãi nâng lên.

Dạ Mộng Hàm liếc nhìn mặt biển rồi quay đầu nhìn bốn tùy tùng của mình, nàng nói: “Giết ra một vùng trời, dẫm nát những đồ đần tự cho là mình nắm chắc phần thắng dưới chân chiến đội ‘Quân Lâm Thiên Hạ’ chúng ta.”

Tô Tiểu Nghiên cùng bốn đồng bạn đứng thành một hàng, nét mặt tràn ngập ý chí chiến đấu sục sôi, ánh sáng bùng cháy như hỏa diễm thiêu đốt, cháy lên cả trong ánh mắt bọn họ, sau lưng là một cánh buồm khắc hoa văn hỏa lang sải cánh giương mình trong gió.

Chiến đội của Chu Khả Nhi lại lấy tên là ‘Lăng Vân Chí’, từ ngữ tuyên chiến của nàng cũng rất đơn giản súc tích: “Lăng Vân Chí, hôm nay mở, đạp biển cả mênh mông, bất bại thiên kiêu.”

Khí chất của Vương Hinh Dư tương đối nội liễm, bốn thành viên trong đội đứng sau lưng nàng đều là nam giới, trang phục được thống nhất, chiến đội có tên là ‘Chiến đội học viện Số 1’, tất cả năm thành viên đều là học viên của học viện Số 1.

“Chứng minh quang vinh của học viện Số 1.” Chiến từ của bọn họ cũng hoàn toàn khớp với tên chiến đội.

Chiến đội của Tả Khâu Vô Song lại lấy từ trong tên của hắn, gọi là ‘Chiến đội Vô Song’, thiếu niên khí phách bừng bừng nói ra hào ngôn tráng ngữ của bản thân: “Dùng kiếm và nhiệt huyết đúc thành vô song truyền kỳ.”

Cuối cùng là một thiếu niên tên Tiêu Bính Cam, bóng lưng quật khởi nơi tối không khiến ai chú ý, lấy ra cờ hiệu của chiến đội khiến tất cả mọi người tý thì rớt cả tròng mắt: Chiến đội đánh lộn Lâm Bắc Thần.

Thiếu niên đứng dưới cánh buồm chính, hai tay chống eo: “Lên với ta, đánh cho Lâm Bắc Thần ngay cả mẹ hắn cũng không nhận ra.”

Bình Luận (0)
Comment