Lâm Bắc Thần chính trực nói: “Con người không thể có lòng tham không đáy được, các vị xin hãy biết rằng trong thần chú của Kiếm Chi Chủ Quân đã nói rõ ràng, chỉ có thể tu luyện trong năm ngày, không được bớt đi một ngày, cũng không được thêm một ngày, bằng không sẽ không còn hiệu quả nữa.”
Lắm chuyện.
Hiệu quả của nhiệm vụ Keep biến mất cho dù ngươi ngày nào cũng nâng cao chân một ngàn cái, gập bụng một ngàn cái thì cũng không có kết quả gì đâu. Tiếp tục tu luyện thêm mấy ngày vậy không phải sẽ mắc sai lầm à?
“Sư phụ, người cảm thấy thế nào?” Lâm Bắc Thần liếc nhìn Đinh Tam Thạch. Bây giờ vị này mới là quan trọng.
Đinh Tam Thạch tỉ mỉ cảm ứng lực lượng sôi trào trong cơ thể, trên gương mặt ông ta nở nụ cười tự tin, nói: “Tu luyện trong hai ngày tu vi tăng mạnh, dường như có dấu hiệu đột phá rồi, khoảng cách từ đây đến cảnh giới võ đạo tông sư cấp bảy không còn xa nữa, cùng lắm là thêm dăm ba ngày liền có thể đột phá, trực tiếp tiến vào cảnh giới cấp bảy.”
Xung quanh lập tức vang lên tiếng reo hò.
Cảnh giới võ đạo tông sư cấp bảy mới chính là phạm vi cường giả chân chính.
Đến đây đã có thể coi như là đại tông sư.
Cơ mà trong lòng Lâm Bắc Thần lại có chút đau xót.
Sư phụ ơi.
Ngài đang hố đồ đệ mà.
Thêm dăm ba ngày nữa, có khi hoa cải vàng cũng đã lạnh.
Nhiệm vụ gia tốc ngẫu nhiên sẽ thất bại đó.
Nhưng mà hắn cũng không thể phàn nàn gì hết.
Mấy ngày nay sư phụ luôn dốc sức tu luyện, chưa từng chậm trễ tý nào.
Việc tu luyện này cũng không thể gấp gáp được, bằng không sẽ dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma.
“Sư phụ chỉ cần tập trung tu luyện là ổn rồi, chiến đấu trên biển vào năm ngày sau nhất định có thể đột phá thành công.” Lâm Bắc Thần mỉm cười nói.
Đinh Tam Thạch cũng gật đầu, trong lòng tràn ngập sự tự tin.
Thật ra trong mấy ngày này ông ta hoàn toàn có thể đột phá đến cảnh giới võ đạo tông sư cấp 7.
Chỉ là bởi vì lập ra kế hoạch tu luyện dành riêng cho Lâm Bắc Thần, tìm kiếm bí tịch tu luyện, vậy nên đã lãng phí chút ít thời gian, bằng không thì chỉ sợ bản thân đã là võ đạo tông sư cấp 7.
“Thiếu gia, cơm tối chuẩn bị xong rồi.” Vương Trung không bỏ lỡ thời cơ xuất hiện.
Mọi người tự mình đi tắm rửa.
Lâm Bắc Thần tìm đến Phan Nguy Mẫn và Lưu Khải Hải, hắn nói: “Chuyện đan phương nghiên cứu đến đâu rồi?”
“Ngươi không hỏi thì chúng ta cũng quên mất.” Lưu Khải Hải vui mừng nói: “Thần quả đó thật sự đúng là tuyệt vời, chỉ cần phối với ngũ vị dược làm dẫn, không cần luyện chế thành đan, chỉ mỗi dùng mật ong hoang dã chế thành các viên là có thể phát huy hiệu quả của nó đến mức lớn nhất, tất cả mọi thứ đã thành công, chúng ta lấy tên phương thuốc này là Thần Quyến Hoàn.”
Hai mắt Lâm Bắc Thần sáng lên: “Thật sao? Hiệu quả thế nào?”
Phan Nguy Mẫn nói: “Rất tốt, còn có hiệu quả với cả võ đạo tông sư.”
“Sao cơ?” Đôi mắt Lâm Bắc Thần sáng lên.
Chính Phan Nguy Mẫn bây giờ cũng được coi là võ đạo tông sư, vì vậy nên có quyền phát ngôn.
“Nhanh lên, chuẩn bị cho lão Đinh mấy viên... hoàn gì ấy nhỉ?” Lâm Bắc Thần vội vàng nói.
“Thần Quyến Hoàn.” Lưu Khải Hải nói.
“Cái tên này không hay cho lắm...” Lâm Bắc Thần sờ cằm, hắn suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Vừa nãy không phải ngươi nó cần tăng thêm thần quả, tổng cộng sáu mùi dược nhỉ? Thế này đi, cứ gọi là Lục Vị Thần Hoàng Đan, càng có phong cách hơn.”
“Được.” Ánh mắt của hai người Lưu Khải Hải và Phan Nguy Mẫn đồng thời sáng lên, bọn hắn đều cảm thấy cái tên này rất đặc sắc.
“Nếu như có số lượng lớn thần quả thì tốt, bằng không thiếu mất chủ dược, hiệu quả sẽ không có đâu.” Lưu Khải Hải lại nói.
“Việc này để ta nghĩ cách.” Lâm Bắc Thần trả lời.
Cùng lắm thì lại đi tìm Kiếm Tuyết Vô Danh mua Xích Chu Quả là xong.
Dù sao chỉ cần lượng tiêu thụ Lục Vị Thần Hoàng Hoàn đủ tốt, thì sẽ có nguồn tiền vàng liên tục.
Lâm Bắc Thần lấy bình đầu tiên của Lục Vị Thần Hoàng Hoàn đặt ở vị trí của hai chủ nhiệm, lúc ăn cơm tối giao cho Đinh Tam Thạch, sau khi giới thiệu công dụng trong đó rồi mới uyển chuyển nói: “Sư phụ, mấy hôm nay mí mắt ta cứ giật giật, hình như xảy ra chuyện rồi thì phải, người nhanh chóng tiến vào cảnh giới võ đạo tông sư cấp 7 mới được, nếu không một khi xuất hiện phiền phức, không có võ đạo đại tông sư chống đỡ thì rất dễ xảy ra vấn đề.”
Đinh Tam Thạch nhận bình dược kia, hắn gật nói: “Cũng được, ta sẽ cố gắng đột phá.”
Lâm Bắc Thần nói: “Tốt nhất là có thể đột phá trước đêm nay đi.”
Đinh Tam Thạch hơi kinh ngạc nhìn hắn, dường như có điều suy tư, ông ta gật đầu trả lời: “Ta sẽ tranh thủ.”
Sau giờ cơm tối, những người khác rời khỏi nơi này.
Lâm Bắc Thần đang tính kéo Tiêu Bính Cam tiếp tục tu luyện Vô Tương Kiếm Cốt thì lại có khách không mời mà đến viếng thăm.
“Là ngươi?” Lâm Bắc Thần kinh ngạc liếc nhìn Giang Tự Lưu không mời mà đến: “Ngươi tới đây làm gì?”
Tay trái Giang Tự Lưu cầm một vò rượu, tay phải xách ít thức ăn, hắn cười híp mắt nói: “Đến bàn chút chuyện rất quan trọng với bạn học Lâm, không biết có tiện không nhỉ?”
Lâm Bắc Thần hơi suy tư, hắn vui mừng nói: “Cuối cùng ngươi cũng nghĩ thông rồi hả? Bằng lòng làm kiếm nhân của ta?”
Trên trán Giang Tự Lưu hiện lên đầy sọc đen: “Không phải.”
Lâm Bắc Thần chặn cửa nói: “Vậy không có gì để nói hết, mời ngươi quay về cho.”
“Là có chuyện quan trọng khác, ngươi nhất định sẽ có hứng thú.” Giang Tự Lưu mỉm cười nói.
“Thật sao?” Lâm Bắc Thần nghĩ lại, sau đó mở cửa, hậm hực nói: “Được rồi, mời vào... cơ mà nói trước nhé, người như ta rất chính trực, mềm cứng không ăn, phú quý không thể vấy bẩn, là chính nhân quân tử không chịu sự khuất phục của vũ lực, ngươi đừng mơ dùng chút rượu nhắm này gây nhiễu ta.”