Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 756 - Chương 756: Lân Hoa Phủ

Chương 756: Lân Hoa phủ

Phùng Luân choáng váng.

Hắn sững sờ nhìn Lâm Bắc Thần.

"Thế nào? Không hoan nghênh sao?"

Lâm Bắc Thần nhướng mày, bất lực nói: "Này, cho chút mặt mũi đi, tốt xấu gì thì ta cũng là Thiên Kiêu đứng đầu Vân Mộng thành... nhiều người nhìn như vậy."

Một cảm giác sung sướng khó tả đã ngay lập tức nhấn chìm Phùng Luân.

Hắn biết rằng, vào lúc này, Lâm Bắc Thần đã tha thứ cho những chuyện ngu ngốc mà mình đã làm trong quá khứ.

Tâm bệnh lớn nhất đã quấy nhiễu hắn trong suốt thời gian qua, cuối cùng đã hoàn toàn biến mất rồi.

"Được, hoan nghênh, hoan nghênh."

Phùng Luân liền nói: "Chúng ta đều nghe theo ngươi." Mặt mũi khí phách của người thiếu niên chỉ là như vậy.

Nếu như kéo mạnh, con rồng chín đầu quật cường cũng sẽ không kéo tới được, nhưng nếu như ngươi dành cho hắn một chút tôn trọng và công nhận, hắn sẽ ngay lập tức thể hiện ra sự nhiệt tình lớn nhất của mình.

Có chút nực cười.

Nhưng càng đáng quý.

Các học viên xung quanh cũng hoan hô.

Lâm Bắc Thần lại lấy ra mấy viên Cửu Chuyển Thần Hoàng hoàn, ném cho Phùng Luân, Cao Minh và những học viên bị thương khác, nói: "Ăn một chút đi, đừng gắng gượng..."

Mấy người đều vui mừng ra mặt.

Tiêu Bính Cam chảy nước miếng nói: "Ca ơi, ta cũng muốn ăn." "Ngươi ăn nhiều quá rồi, cẩn thận biến thành cặn thuốc."

Lâm Bắc Thần trực tiếp từ chối.

Bởi vì thuốc sắp hết rồi.

Không lâu sau, nghe nói Lâm Bắc Thần, huyền thoại của học viện đã trở lại, rất nhiều học viên đều phấn khích vội vàng chạy tới gia nhập vào đội ngũ biểu tình, trong nháy mắt đã tập hợp được bốn năm trăm người, đồng thời số người của đội ngũ vẫn đang tăng lên.

Một số giáo viên cũng gia nhập vào đó.

"Đừng đi, không được đi."

Cũng có giáo viên chạy đến ngăn cản: “Các ngươi làm như vậy không giải quyết được vấn đề... chi bằng chúng ta chọn ra một vài học viên đại diện, đến Ty Hành Chính để đưa ra các yêu cầu theo đúng thủ tục... ta với tư cách là hiệu trưởng lâm thời, ra lệnh cho các ngươi lập tức quay trở lại giảng đường lên lớp.”

Người nói là một vị lão giáo viên với mái tóc hoa râm. "Phi. Kẻ phản bội."

"Thối nát, không biết xấu hổ... Chúng ta không có giáo viên như ngươi."

"Cút nhanh, lão già, nếu không ta đánh chết ngươi."

Khí thế của các học viên đang tăng vọt, bị người ta dội cho gáo nước lạnh như vậy, ngay lập tức nghiến răng nghiến lợi căm hận, nếu không phải vì lão già này được Hải tộc bổ nhiệm quản lý trường học, thực sự đức cao vọng trọng. Trong khoảng thời gian này, cũng đã làm một số việc để bảo vệ các học viên, nói không chừng bọn họ đã xông lên đánh một trận tơi tả rồi.

Lão hiệu trưởng lâm thời với vẻ mặt áy náy cùng lo lắng, cuối cùng cũng không ngăn cản các học viên nữa.

Đám người hùng hổ lao ra khỏi khuôn viên trường, đi tới đường phố.

Các biểu ngữ và khẩu hiệu đã được chuẩn bị từ trước cũng được đưa ra và giơ cao. "Đả đảo chủ nghĩa đế quốc Hải tộc!"

"Giải phóng giáo viên yêu nước của trường chúng ta."

"Thà chết chứ không chịu làm dân mất nước..."

"Thả người, thả giáo viên Đường Thiên và Thôi Minh Quỹ!"

Các học viên hét to khẩu hiệu, đi về phía công sở ở trung tâm thành.

Trên đường, rất nhiều thường dân của Vân Mộng thành cũng tham gia vào.

Giống như châm ngòi cho thùng thuốc nổ, một vụ nổ đáng sợ có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

"Đúng rồi, Lăng lão gia tử đã đi đâu rồi?"

Lâm Bắc Thần đi ở phía trước, vừa vui vẻ hô to khẩu hiệu, vừa quay đầu thấp giọng hỏi Sở Ngân.

Sở Ngân nói: "Cũng như ba người chúng ta, sớm đã bị giải trừ chức vụ trong trường. Lão hiệu trưởng dứt khoát vò đã mẻ không sợ rơi, sửa sang lại Lăng phủ cũ rồi đặt tên là Lân Hoa phủ, tự xưng là phủ chủ, cấm trúc trong phủ, thả mình trong bụi hoa rồi... "

Lân Hoa phủ?

Lâm Bắc Thần lau hắc tuyến trên trán.

Lão gia tử sống một cách công khai minh bạch như vậy sao?

Nhưng mà, dù sao cũng không phải là kẻ phản bội.

Tốt xấu gì thì danh tiếng trong thành cũng tốt hơn nhiều so với sư phụ Lão Đinh của ta.

Lão Đinh rốt cuộc là suy nghĩ thế nào vậy chứ?

Trong khi nói chuyện, đoàn biểu tình đã phát triển đến hàng nghìn người, trùng trùng điệp điệp đi tới trước Thành Chủ phủ mới.

Trên đường đi, Lâm Bắc Thần mới phát hiện ra rằng Vân Mộng thành bây giờ đã phát sinh những thay đổi to lớn so với ba tháng trước. Chỉ có một số ít các con đường năm xưa được bảo tồn. Trong thành, một số lượng lớn đường sông đã được mở ra, trực tiếp dẫn nước biển vào trong thành, khiến cho Vân Mộng thành biến thành một thành thị trên nước.

Còn Thành Chủ phủ mới thì được xây dựng trên một hòn đảo trong hồ.

Bốn cây cầu treo khổng lồ, từ bốn mặt đông nam tây bắc tính cả lục địa cùng với đảo trong hồ.

Khí tượng khắc nghiệt.

Nhìn từ xa, nó giống như một con rùa khổng lồ đang mang theo một tòa phủ đệ phóng ra hào quang bảy sắc.

Còn lúc này, tại cổng của Thành Chủ phủ đang tiến hành một cuộc hành hình phát sóng trực tiếp.

Thành Chủ phủ mới giống như một pháo đài nhỏ.

Phong cách kiến trúc Hải tộc điển hình.

Bên ngoài là một bức tường thành cao cao như đá ngầm bao bọc những toà tháp màu đen san sát nhau ở giữa, một kết giới pháp thuật khổng lồ hệ thuỷ thoắt ẩn thoắt hiện, bao phủ hòn đảo trong hồ khổng lồ, khiến cho bầu không khí bên trong đủ ẩm ướt, thích hợp nhất cho sự sinh tồn của Hải tộc.

Trên mặt nước quanh đường kính hình tròn mười mấy cây số, những con thuyền Hải tộc lớn nhỏ qua lại không ngớt.

Cũng có những con Hải thú khổng lồ, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện trong làn nước sâu.

Bốn cây cầu treo màu trắng dài hàng nghìn mét được luyện chế từ xương cốt của một số loài Hải thú khổng lồ hình Giao Xà không rõ nguồn gốc. Xương cột sống hình thành mặt cầu, các xương sườn ở hai bên giống như lan can, dày đặc nối liền đảo trong hồ với lục địa, trông thật rộng lớn và kinh dị.

Còn có những mảng lớn mây đen trong tầng trời thấp, lăn lộn phía trên mặt hồ, ngăn cản ánh sáng mặt trời, khiến cho tia sáng không trực tiếp chiếu vào mặt hồ và đảo trong hồ, vì vậy mà bầu trời có hơi âm u, thậm chí ban ngày cũng giống như trời đầy mây lúc hoàng hôn.

Tất cả mọi thứ đều được thiết kế theo hướng phù hợp với sự sinh tồn của người Hải tộc.

Bình Luận (0)
Comment