Hình ảnh ở trang chủ thật sự quá đẹp đẽ.
Đáy biển sâu âm u ma mị.
Thủy tinh cung lấp lánh lên ánh sáng ngũ sắc.
Mái tóc dài lượn sóng sắc xanh tuyệt đẹp.
Sống lưng xinh đẹp mịn màng trắng nõn lấp lánh ánh sáng nhạt nhòa, mỗi một tia đường cong cơ bắp đều trắng đến chói mắt, duyên dáng làm cho người ta say mê.
“A, lưng đẹp như vậy mà không giác hơi đúng là đáng tiếc.” Lâm Bắc Thần không khỏi nghĩ tới đây
“Ngươi muốn hiểu ý nghĩa của cuộc sống hay không? Muốn sống một cách chân chính không?”
Ngũ Hải Chi Chủ lại gửi tới một tin nhắn.
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, rồi nói: “Tại sao nàng lại hại ta?”
Đối phương im lặng trong chốc lát.
“Sao ta lại làm hại ngươi được?”
Ngũ Hải Chi Chủ tiếp tục gửi tin nhắn tới.
Lâm Bắc Thần nở nụ cười hèn mọn, trả lời tin nhắn: “Hại ta thích nàng.”
Đối phương lại im lặng.
Một lát sau, bên kia trả lời tin nhắn, nói: “Quản cho tốt cái miệng của ngươi.”
Lâm Bắc Thần vừa nhìn, ôi chao, đây là đối thủ kỳ phùng sẽ gặp được lương tài đó.
Đối phương vậy mà cũng sẽ thả thính tán tỉnh nhau ư?
Lâm Bắc Thần quyết định trả lời để thể hiện sự khôn ngoan và thông minh cơ trí của mình, nói: “Quản miệng của ta? Là vì nàng muốn hôn sao?”
Đối phương lại một lần nữa rơi vào trầm mặc.
Thoạt nhìn thì khoảng cách giữa vị Ngũ Hải Chi Chủ này và mình rất xa.
Bằng không văn tự truyền tống tin nhắn cũng không đến mức sẽ cần thời gian dài như vậy.
Lâm Bắc Thần nghĩ đi tính lại, trong lòng càng yên tâm hơn.
Ha ha ha.
Hắn tiếp tục dùng nhữ câu từ trêu ghẹo với đối phương.
Dù sao cách đường mạng mà, có bản lĩnh ngươi lần theo mạng lưới tới đánh ta đi.
“Ngươi có biết chữ chết viết như thế nào không?”
Ngũ Hải Chi Chủ lại gửi tin nhắn tới.
Lâm Bắc Thần suy nghĩ chốc lát, phát hiện câu tiếp theo của chuỗi câu thả thính sến súa này bản thân không biết nên tiếp ra sao.
Nhưng loại tình huống này đối với hắn mà nói không hề khó khăn.
“Nàng có mệt không?” Lâm Bắc Thần hỏi ngược lại.
Ngũ Hải Chi Chủ lại rơi vào trầm mặc.
Lâm Bắc Thần không cho cô thời gian suy nghĩ, đã vội nói: “Chạy cả ngày trong đầu ta đây có mệt không vậy?”
Ngũ Hải Chi Chủ tiếp tục nhập vai im lặng.
Lâm Bắc Thần liên tục đặt câu hỏi…
“Ta cảm thấy hôm nay nàng có chút kỳ lạ... lạ chính là đáng yêu.”
“Nàng biết ta thích ăn gì không? Ha ha, ta thích ngây ngốc nhìn nàng. ”
“Nàng gắp thú có phải vô cùng lợi hay không? Vậy màn gắp chặt lấy trái tim ta đến vậy?”
“Trong cuộc sống nàng có một thiếu sót vô cùng lớn… đó chính là thiếu ta.”
Những lời tán tỉnh sến súa vô liêm sỉ cứ thể đập vào mặt Ngũ Hải Chi Chủ.
Lâm Bắc Thần nói xong những thứ này, Ngũ Hải Chi Chủ vẫn chìm trong im lặng như cũ.
Lâm Bắc Thần cười ha ha.
Cứ từ từ tiêu hóa đi.
Dù sao hắn cũng chỉ tùy tiện tiêu khiển một chút mà thôi.
Chứ không thật sự muốn trêu chọc ai trên App này, hoặc là một cuộc yêu đương vượt thời không, xuyên không gian.
Đúng lúc hắn muốn tắt App…
Tinh tinh.
Một tin nhắn khác được truyền đến.
“Lâm Bắc Thần đúng không?”
"Nhân tộc, ngươi đã thành công thu hút sự chú ý của ta rồi.”
“Ha ha, Nhân tộc thuộc Đông Đạo Chân Châu ở Hạ giới? Ta nhớ kỹ dung mạo của ngươi rồi.”
“Trong sinh mệnh dài đằng đằng của ta, ngươi chính là Nhân tộc đầu tiên dám nói chuyện với ta như vậy, rất tốt, cực kỳ tốt...”
“Hy vọng khi các tín đồ của ta bắt được ngươi, lớp da của ngươi bị lột ra, hộp sọ được đặt trên tế đàn chứa đầy máu tươi của ngươi, ngươi còn có thể dùng loại giọng điệu này để nói chuyện với ta.”
Tin tức này của Ngũ Hải Chi Chủ trong từng câu chữ đều toát ra một loại dữ tợn nghiên răng nghiến lợi.
“Chơi không nổi có phải không?” Lâm Bắc Thần vừa nhìn thấy thế, cũng điên tiết lên.
Điều hắn sợ nhất chính là có người khác uy hiếp hắn.
“Do ngươi trêu chọc ta đầu tiên.”
Lâm Bắc Thần nổi giận: “Có biết câu kẻ khơi mào tranh chấp hay không, là do nói mình rất cô đơn, ta mới cố tình tỏ vẻ dí dỏm một chút tính muốn làm dịu bầu không khí. ”
“Ngươi nói ta thấp hèn ư?”
Ngũ Hải Chi Chủ trả lời tin nhắn trò chuyện riêng trong App, nàng nói: “Ha ha, tiểu Nhân tộc, ngươi thật sự khiến ta cảm thấy rất hứng thú đấy… Được lắm, ta quyết định rồi, sẽ không mượn tay tín đồ nữa, mà ta muốn tự tay giết ngươi.”
Lâm Bắc Thần vừa nghe đến đây lập tức yên tâm hơn phân nửa.
“Ha ha, vậy ngươi tới hạ giới đi.”
Lâm Bắc Thần nói: “Chẳng lẽ ngươi có thể giết ta cách thời không và không gian à?”
“Ngươi có thể tới thượng giới.” Ngũ Hải Chi Chủ chậm rãi nói.
Lâm Bắc Thần trả lời: “Ngươi nghĩ ta là đồ ngu hay sao? Ta sống ở chỗ này rất tốt tại sao lại phải tới thượng giới chứ?”
“Ta có thể giúp ngươi.” Ngũ Hải Chi Chủ nói.
“Hả?” Lâm Bắc Thần có chút không hiểu được mạch tư duy của nữ thần này.
“Cơ hội thành thần bày ra trước mặt ngươi đây, ngươi sẽ từ chối sao?”
“Mê hoặc của phi thăng ngươi có thể chống cự sao?”
“Ha ha, ta sẽ sáng tạo cho ngươi các loại cơ hội, khiến ngươi ở hạ giới một phát bay thẳng lên trời, làm cho người ta kinh ngạc không thôi, để ngươi trưởng thành, khiến ngươi một đường vô địch...”
“Ta sẽ cung cấp cho ngươi các loại tài nguyên và cơ hội, ta sẽ giúp ngươi xây dựng lòng tin võ đạo vô địch, cho ngươi sinh ra dã tâm để thành thần, để cho ngươi biết rõ trong thượng giới có ta chờ giết ngươi, cũng kìm lòng không được mà muốn thử một lần...”
“Giống như là gấp đôi độc dược mỹ vị nhất trên thế giới này, ngươi biết rõ uống sẽ chết nhưng vẫn không nhịn được mà muốn nếm thử hương vị suy mê đắm mình kia.”
“Ha ha, ta muốn cảm tạ ngươi khi trong sinh mệnh dài dằng dặc mà nhàm chán của ta, sự xuất hiện của ngươi đột nhiên mang đến một tia vui vẻ cho ta…”
Ngũ Hải Chi Chủ một lúc gửi tới hơn mười tin nhắn.
Nói đến cuối cùng cho dù Lâm Bắc Thần cách một cái màn hình, cũng có thể cảm nhận được sự hưng phấn của Ngũ Hải Chi Chủ.
Thật giống như một tiểu cô nương nhàm chán, cô đơn ngàn vạn năm, đột nhiên phát hiện ra một trò chơi khiến nàng mừng rỡ như điên, có thể xua đuổi sự nhàm chán, đúnng là nhịn không được muốn hoan hô.
Lâm Bắc Thần cũng ngây dại.
Nữ nhân này thực sự là...
Trong cái đầu kia còn có thể nói được cái gì đây?
Chỉ có một từ ...
Bái phục.
Chẳng lẽ các thần linh của Thần giới đều nhàm chán như vậy sao?