Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 990 - Chương 990: Không Phải Thiến Thiến

Chương 990: Không phải Thiến Thiến

Lâm Bắc Thần nhìn thấy dòng trạng thái có mùi vị này, không khỏi rơi vào trầm tư.

Hắn không khỏi âm thầm rơi một giọt lệ đồng cảm với nữ thần Ngũ Hải Chi Chủ.

Lần trước thì bị cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh đánh lén, bị chém một nhát kiếm trên lưng, còn một mực nói rằng bản thân cố ý chịu một kiếm.

Lần này, tường sau cũng bị tên hàng xóm biến thái đào một cái lỗ chó... Gặp phải một tên hàng xóm biến thái như vậy, thực sự là quá xui xẻo. Ngay cả phân cũng trộm.

Cũng không biết cái tên biến thái này trộm phân để làm gì nhỉ?

Vỗ béo à?

Hay là nghiên cứu thói quen ăn uống và tình trạng tiêu hóa của Hải thần?

Thông cảm.

Lâm Bắc Thần thoát khỏi trang 'trạng thái cá nhân', lại mở tin nhắn cá nhân ra. "Ha ha, tiểu chó điên, gần đây bận cái gì sao?"

"Nhanh đến chơi với dì đi."

"Này, nghe lời cầu nguyện của những tín đồ của ta, ngươi đã dùng Hải Thần Chi Lệnh rồi sao?”

"Ha ha, lòng dạ đàn bà, lại có thể dùng theo cách này.”

"Hai con sói con lông xù của ngươi thật đáng yêu. Ta thưởng cho hai bọn chúng một ít cá khô và bạch tuộc khô. Nhớ nhận đấy.”

"A, thật nhàm chán."

"Công việc kinh doanh gần đây không được tốt lắm, hải sản của ta đã bị ứ đọng rồi..."

"Không biết cái tên khốn nào đã tung tin đồn nhảm nói trong hải sản của ta có chứa độc tố, cuộc sống của thần thật không dễ dàng..."

"Tại sao ngươi cứ không online vậy?"

"Một gã như ngươi, ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới, muốn tán được nữ thần, thực sự là nằm mơ."

Tất cả các tin nhắn riêng đều đến từ Hải thần Ngũ Hải Chi Chủ.

Lâm Bắc Thần đọc tin nhắn riêng tư, lại chìm vào im lặng.

Lần trước đã cảm thấy vị Hải Thần này có chút giống như bán hàng online. Lần này, sau khi đọc xong tin nhắn riêng tư, càng cảm thấy giống.

Hắn suy nghĩ một chút, trả lời một tin nhắn riêng tư: "Xin lỗi, gần đây ta bị người ta truy sát, không có thời gian online. Cảm ơn cá khô và bạch tuộc khô mà ngươi đã tặng, Tiểu Nhị Tiểu Tam bọn chúng rất thích... "

Không nói gì khác.

Bởi vì hắn cảm thấy vị Hải Thần này cũng giống như mình, là một kẻ thần kinh.

Đương nhiên, bệnh thần kinh của mình là vì phải nhập vai, bất đắc dĩ mới vậy.

Hải thần thì có thể là thật.

Lỡ như nói một câu không dễ nghe, kích thích tên này bộc phát, trực tiếp hạ lệnh cho Hải tộc điên cuồng truy sát mình, vậy thì phải làm sao?

Dù sao thì bây giờ cũng không giống như trước, mình đã không còn là một cô hồn dã quỷ nhàn vân dã hạc nữa mà đã mở ra gian hàng ở Triều Huy thành, có ràng buộc, nếu như bỏ chạy, tất cả công sức đều đổ sông đổ biển, còn nhiệm vụ gia tốc ngẫu nhiên của KEEP kia cũng có thời gian kỳ hạn.

(Nhàn vân dã hạc: nhàn tản như mây lững lờ trôi, hoang dã như hạc, nghĩa bóng chỉ cuộc sống an nhàn, thoát khỏi thế sự của những vị ẩn sĩ)

Lâm Bắc Thần suy đi nghĩ lại, quyết định xây dựng cho mình hình tượng nhân vật lạnh lùng trước mặt Hải thần.

Sau khi trả lời tin nhắn, xem thử tài khoản cá nhân, quả nhiên là đã nhận được sáu con cá khô nhỏ và hai con bạch tuộc khô.

Lâm Bắc Thần trực tiếp thể hiện.

Kiềm chế dục vọng muốn cắn một miếng của mình, cất cá khô nhỏ và con bạch tuộc khô đi.

Lâm Bắc Thần tiếp tục tu luyện.

Ngoài việc tu luyện Huyền khí, Lâm Bắc Thần cũng đưa việc tu luyện tinh thần lực vào chương trình trong một ngày.

Hai thuật tu luyện tinh thần lực mà Tần chủ tế tặng cho hắn năm xưa đã không còn phù hợp với thuộc tính Huyền khí của hắn hiện tại, vì vậy bắt buộc phải tìm một bí thuật tu luyện tinh thần lực khác.

Chuyện này cũng không phải là khó khăn.

Chỉ cần đi tìm Lão Cao mà đòi là được rồi.

Đường đường là một cường giả cảnh giới thiên nhân, bí thuật tu luyện chắc chắn là rất nhiều.

Lâm Bắc Thần đang suy nghĩ như vậy thì đột nhiên mơ hồ cảm thấy sau lưng đang có người chậm rãi tiến lại gần.

Một mùi hương xử tử thoang thoảng truyền đến.

"Nào, bóp vai cho gia."

Lâm Bắc Thần cười khúc khích.

Là nha hoàn bạo lực Thiến Thiến, lặng lẽ đến đây để lấy lòng. Bổn thiếu gia đã nhìn thấu mọi chuyện rồi.

Quả nhiên, trong khoảnh khắc tiếp theo, một đôi tay ngọc ngà mảnh khảnh, trắng nõn và mềm mại đã nhẹ nhàng đặt lên vai Lâm đại thiếu, động tác nhẹ nhàng bóp vai cho hắn.

Lâm Bắc Thần phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn.

Nhưng qua vài nhịp thở, bàn tay nhỏ bé này dần dần trở nên lạnh lẽo.

"Ồ, Thiến Thiến, sao tay của ngươi lại có hơi lạnh vậy? Ngươi lạnh à? Không bị cảm đấy chứ?"

Lâm Bắc Thần không thể không hỏi.

Nhưng người sau lưng không nói gì, vẫn tiếp tục bóp.

"Này, Thiến Thiến, kỹ thuật xoa bóp của ngươi không thạo..."

Lâm Bắc Thần hoạt động cổ một chút, nói: "Ngươi nhìn xem, ta sớm đã nói rồi, nữ nhi đừng động một tí là đánh đánh giết giết, gần đây ngươi đã chìm đắm trong việc đánh nhau, bản lĩnh kiếm cơm này cũng tệ đi, như vậy không tốt, sau này làm sao mà gả đi... "

Người phía sau vẫn không nói gì.

Nhưng mà một đôi tay nhỏ bé lạnh lẽo lại thuận theo cổ áo của Lâm Bắc Thần, giống như một con rắn nhỏ trơn nhẵn chui vào trong y phục, nhẹ nhàng đè lên bả vai của Lâm Bắc Thần, da thịt thân mật, có một sự kiều diễm và mờ ám lưu chuyển.

Lâm Bắc Thần giật mình trong lòng.

Nha đầu chết tiệt này cuối cùng cũng không nhịn được nữa, muốn tấn công bổn thiếu gia sao?

Cầm thú.

Hắn đang định nói gì đó, nhưng chính lúc này, một sự lạnh lẽo khó dùng từ ngữ để hình dung, thấm sâu vào tận tứ chi xương tủy của hắn, cả người ngay lập tức trở nên lạnh cóng, thân thể bỗng nhiên mất đi khống chế.

Ngay cả Huyền khí kim tệ trong cơ thể cũng không thể nào chuyển vận. Không đúng.

Không phải Thiến Thiến.

Bình Luận (0)
Comment