Một tháng trôi qua, nàng gầy nhiều.
Cảm nhận bàn tay nàng nhẹ nhàng đặt lên lưng , thể Tiêu Uyên thoáng cứng . Hắn chăm chú khuôn mặt yêu kiều ngay mắt, dám chớp mắt.
Nàng đáp .
... Vậy khổ nhục kế của thành công ? Nàng đau lòng vì !
“Chúng đến phủ Vĩnh Ninh Hầu một chuyến .”
Thẩm An An đẩy , .
Tiêu Uyên gật đầu, lập tức sai Khánh An chuẩn xe ngựa.
“Ta về Ngô Đồng Viện tắm rửa, y phục . Chàng cũng nên chỉnh trang .”
Hắn khẽ quấn lấy ngón út nàng, buông: “Cùng .”
Một tháng gặp, ngày ngày đều mong nhớ, chỉ thể thấy nàng trong mộng, thể chịu dù chỉ một khắc chia xa?
Nghĩ đến giấc mộng lặp lặp , ánh mắt Tiêu Uyên trầm xuống.
Hắn sai ở , chỉ giấc mộng luôn tái diễn một nàng còn sức sống, một điên cuồng ôm chặt nàng, tìm kiếm một tia hy vọng trong vô vọng. Đêm nào cũng như , từng gián đoạn.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ngô Đồng Viện.
Mặc Nhiễm chuẩn sẵn nước ấm và y phục mới, Thẩm An An cứng rắn rút tay khỏi tay .
Ánh mắt Tiêu Uyên đượm vẻ ấm ức, nhưng gì, chỉ bình phong, im lặng dõi theo nàng.
Ánh mắt nóng bỏng như thể thực thể, khiến Thẩm An An chút khó chịu. Nàng tắm nhanh, chẳng bao lâu chỉnh tề bước ngoài.
Tiêu Uyên vẫn dõi theo nàng, trong mắt dày đặc màu đen sâu thẳm.
“Chàng định chỉnh trang ?”
“Nàng chê ?”
“…”
Thẩm An An , bình tĩnh đáp: “Chỉ là… khó coi.”
Tiêu Uyên lập tức nắm lấy cổ tay nàng, kéo nàng lòng, giọng trầm thấp: “Nàng dám một nữa ?”
“Ta đưa Trần Thiên về .”
Một câu khiến sắc mặt Tiêu Uyên lập tức trầm xuống.
“Đợi khi từ phủ Vĩnh Ninh Hầu trở về, …”
“Không gặp.”