Kim Cương Khế Ước

Chương 31


Edit: Nhã Nhược
Beta: Tiểu Ngọc nhi
Mặc Thiên Trần trong lòng chấn động,Tiểu Kiều sơ gả…” Chu Công Cẩn chính là Chu Du, Chu Du cùng Tiểu Kiều quan hệ mọi người đều biết là vợ chồng? Mặc Thiên Trần trong nháy mắt hĩu rõ, Chu Tiểu Kiều là ám chỉ cô: Chu Tiểu Kiều cùng Cúc Ác Du có quan hệ?
Mặc Thiên Trần viền mắt ẩm ướt, cô cũng làm mẹ, tự nhiên bị chia lìa cốt nhục, cô nghĩ tới con gái của mình, hôm qua là ngày sinh nhật của bé con năm tuổi rốt cuộc ở nơi nào? Nghĩ đến lệ tuôn ra, sau đó quay mặt về phía ngoài cửa sổ.
Tất cả mọi chuyện diễn ra sau ăn điểm tâm cô không nói cho Cúc Như Khanh, liền trốn ở trong phòng, cầm cài áo kim cương xem, đây là quà cô mua cho con gái, lại không thể tận tay đeo cho con.
**¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Cúc thị trên danh nghĩ là sản nghiệp ám dạ.

Cúc Như Khanh ít nhất hai ngày một tuần sẽ đến nơi này đi làm, dù là thời gian nghỉ, anh vẫn tới đây.
“Cúc tiên sinh, ngài đã tới!” Khang Hạo ở nơi làm việc.”Về nguyên nhân cái chết của nhị lão gia, chúng ta đã có một ít manh mối mới .”
Cúc Như Khanh đến bây giờ cũng không tin phụ thân Cúc Thiên Kỳ đột ngột tử vong, anh ở vị trí Cúc thị ngồi mười lăm năm, mới lấy được một ít dấu vết, tột cùng chuyện này có thể dính dáng bao nhiêu người, lại có rất nhiều bí mật ở bên trong.
“nói!” Cúc Như Khanh môi lạnh bạc hé mở.
Khang Hạo lấy ra một tờ sao chép ngân hàng gửi, “Số tiền này là lần gửi ngân hàng cuối cùng của nhị lão gia nhưng ta điều tra ngân hàng lại không nhập rõ số lượng, mà ngân hàng phương kinh lại có người ký tên.”
Cúc Như Khanh cầm lấy nhìn, là ngân hàng Hoa Kỳ! nói cách khác Chu Truyền Mậu cha của chu Tiểu Kiều có liên quan . Anh nắm ở lòng bàn tay, một khoản cũng không lớn, chỉ có một trăm ngàn, chẳng lẽ đây là nguyên nhân cha chết sao?
“Tiếp tục điều tra, nhớ kỹ: không nên kinh động bất luận kẻ nào, cũng không được nói với ai, có bất kỳ tiến triển trước tiên đều phải gặp tôi báo cáo.” Cúc Như Khanh trầm giọng hạ lệnh.
“Vâng Cúc tiên sinh.” Khang Hạo lập tức lĩnh mệnh.

Buổi tối, Cúc Như Khanh hết bận một ngày làm việc sau khi trở về, nhìn thấy Mặc Thiên Trần vẻ mặt lệ ngân nằm trên ghế sa lon đang ngủ, trên tay còn cầm một cài áo tinh xảo.
Anh hơi ngớ ngẩn, cuối cùng trở lại phòng tắm tắm rửa, có thể do thanh âm của nước chảy đã thức tỉnh cô, lúc Cúc Như Khanh đi ra, cô đã ngồi dậy.
“Cúc tiên sinh, anh có thì giờ rảnh không? Tôi muốn cùng anh nói chuyện một chút.” Mặc Thiên Trần đứng lên đi tới trước mặt anh, cô đã đi bác sĩ, yết hầu cũng khá hơn.
“nói!” anh lời ít mà ý nhiều.
Mặc Thiên Trần cắn cắn môi: “Tôi cảm thấy, một nhà ba người hẳn là hạnh phúc sinh hoạt chung một chỗ, anh cảm thấy thế nào?”
Cúc Như Khanh con ngươi từ từ chặt lại, ngữ khí của anh cũng càng thêm lãnh ngạnh: “Có gì nói rõ!”
“Ác Du là anh cùng Chu tiểu thư sinh ra nó, chẳng lẽ anh không nên cho Ác Du một gia đình hoàn chỉnh sao?” Mặc Thiên Trần vừa khóc vừa nói.
Cúc Như Khanh nhớ tới hôm nay cô ở trên xe chuyển hướng ngoài cửa xe khóc, anh cắn răng trách mắng: “Ai nói cho cô biết Ác Du là con của tôi cùng cô ta sinh ra?”
Mặc Thiên Trần bị biểu tình băng lãnh của anh làm sợ đến lui một bước: “《 niệm nô kiều Xích Bích hoài cổ 》 lý, du kiều chính là người một nhà…”
thì ra là Chu Tiểu Kiều đang làm trò quỷ! Cúc Như Khanh lập tức hiểu rõ, anh một tay kéo cô, đem cô đặt ở trên bàn sách, cầm một cây bút viết ở trên trán cô một chữ.

Bình Luận (0)
Comment