“Nói đến Khương Trường An, người này chưa đến mười tám tuổi, đã có thể giống như cha và anh trai mình, đánh bại Xiang tộc, có lời đồn rằng, hắn đã học được Đao Pháp Khương Thị, đương nhiên, chỉ là lời đồn.
“Tuy nhiên, dù sao cũng là tuổi trẻ khí thịnh, mười ba năm trước, sau khi đánh cho Xiang tộc trọng thương, Khương Trường An mười tám tuổi hồi kinh, liên tiếp dâng tấu chương, đều là vì cha anh và cháu gái đòi hỏi ban thưởng, yêu cầu gia phong nhà họ Khương, gia phong tiểu thư nhà họ Khương, cầu cho nàng một đời vinh sủng...”
Bệ hạ nhân từ, tất cả đều đáp ứng.
Tuy nhiên, các quan viên trong triều không đồng ý, rất nhiều người bất mãn với việc nhà họ Khương danh tiếng lừng lẫy, bọn họ bắt đầu điều tra nhà họ Khương, quả nhiên tra ra được thứ.
“Khương Trường An kia mới mười tám tuổi, đã có thể lấy một địch vạn, đánh bại Xiang tộc, thực ra là cấu kết với Xiang tộc diễn trò, nhà bọn họ đời đời trấn thủ Biên Lương, quân lệnh không theo, sớm đã kết giao với người Xiang tộc.
“Xiang tộc căn bản không muốn xâm lược Đại Ngạn, Khương Trường Bình cũng không phải c.h.ế.t trên sa trường, Khương Trường An tham vọng, nóng vội, muốn vì cha anh đòi công lao nên mới sắp xếp như vậy!”
“Có tướng lĩnh trong quân tố cáo nhà họ Khương, bệ hạ nổi giận, hạ lệnh cho Hà thừa tướng điều tra kỹ lưỡng, ba ngày sau, chứng cứ xác thực, Khương Trường An thông đồng với địch, tham ô... tổng cộng bảy tội danh, bệ hạ giận dữ, tại chỗ hạ lệnh c.h.é.m đầu Khương Trường An, tịch thu gia sản nhà họ Khương.
“Nhưng dù sao cũng nhớ đến sự vinh quang của tổ tiên nhà họ Khương, nên đã tha mạng cho nữ quyến nhà họ Khương, đáng tiếc lúc đó nhà họ Khương chỉ còn một nữ nhi, không còn nam nhân nào nữa, danh hiệu Trấn Bắc đại tướng quân, không còn ai kế thừa...”
A Nhiễm cúi đầu, như thể đang chăm chú lắng nghe.
Lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước bàn A Nhiễm, ánh mắt phức tạp nhìn nàng.