Kinh Khủng Tu Tiên Lộ (Dịch)

Chương 174 - Chương 174. Quân Cờ Đắc Thế, Xử Lý Thu Hoạch

Chương 174. Quân cờ đắc thế, xử lý thu hoạch Chương 174. Quân cờ đắc thế, xử lý thu hoạch

"Phật môn ở Tây thuỳ, nơi đó vẫn luôn luôn cằn cỗi."

"Mặc dù có không ít người, nhưng giới hạn trong đất đai, vẫn sẽ rất khó cung cấp đủ tinh khí cho bọn họ."

"Bọn họ vẫn luôn muốn nhập chủ Trung Nguyên, nhưng trước sau vẫn không tìm được cửa vào."

"Dù sao ngăn trước mặt bọn họ chính là Vĩnh Dạ đạo nhân, một trong Đạo Môn Tam tông."

"Phật môn đã làm vô số trận với bọn họ, mỗi một lần đều là đại bại."

"Cho nên họ đưa ánh mắt đến địa bàn Bắc Châu phức tạp nhất, Nho Môn cùng Chư Tử bách gia."

"Bởi vì nơi này ở hơi xa xôi, là địa khu hỗn loạn nhất, cũng là nơi có khả năng bị Phật môn bọn họ chen chân nhất."

"Chẳng qua, không nghĩ tới bọn họ lại đánh chủ ý lên đầu chúng ta."

"Phỏng chừng là nhìn trúng Thái Hà chúng ta quán thông hai phương Nam Bắc, muốn lấy nơi này làm cứ điểm, phát triển hướng Trung Nguyên nội địa."

"Khống chế sông chẳng khác nào khống chế con đường mạch máu, âm thầm gieo rắc rối Đạo môn, trừ phi Đạo Môn muốn giết chóc quy mô lớn, nếu không thật đúng là sẽ bị bọn hắn chui ra một lỗ hổng."

"Con lừa trọc Phật môn, ai cũng đa mưu túc trí, thật sự là không phải con người."

Ánh mắt Thái Hà Long Vương lạnh như băng, đây rõ ràng xem mình như quả hồng mềm.

"Phật môn đã muốn dùng Thái Hà ta làm cầu nối, ta cũng không ngại cho bọn chúng một bài học."

"Ta nhớ ở bên ngoài Long Đạo thành, dọc theo Bồ Giang và Thái Hà có mấy chùa miếu."

"Đương kim Khôn Thái Đế vì để khống chế Đạo môn, bồi dưỡng một ít nhánh Phật môn bên trong Trung Nguyên cảnh nội."

"Mặc dù những nhánh Phật môn này xuất từ phía tây, nhưng đã trải qua thay đổi to lớn, đã không còn khát máu Man Hoang như Phật môn nguyên thủy nữa."

"Tuy chỉ là tiểu môn, nhưng cũng chỉ truyền bá tín ngưỡng trong giới phàm nhân, không truyền thụ bất cứ pháp môn nào, vì vậy rất nhiều đạo thống không xử lý bọn họ."

"Nhưng lừa được người khác thì cũng không lừa được ta."

"Bọn họ tuy rằng truyền bá tín ngưỡng, nhưng kì thực là đang chờ cơ hội."

"Nếu dám tính kế Thái Hà ta, vậy đừng trách ta phá kế hoạch của bọn chúng."

"Chuyện này giao cho ngươi, ngươi sử dụng quân cờ của chúng ta ở thế giới loài người."

"Từ trên mặt quang minh chính đại diệt trừ bọn họ."

"Chúng ta không ra tay, miễn khiến đám đạo thống chú ý."

"Yêu tộc không được trực tiếp can thiệp vào việc của Nhân tộc."

Thái tử Ngao Đông khẽ gật đầu, "Ta hiểu phụ vương."

"Lui xuống đi!"

"Vâng!"

Ngao Đông đi ra đại điện, Ngao Minh vẫn như cũ lẳng lặng chờ đợi ở chỗ này.

Ánh mắt Ngao Đông rơi vào trên người hắn, "Làm không tệ."

"Có thu hoạch gì không?"

Ngao Minh vội vàng nói, "Hồi phụ vương, nhi thần chỉ thấy được một quyển sách《 Thuỷ Thi Pháp 》quyển đầu của Vô Lượng Quang Ám Kỷ."

"Còn được một trăm bộ Bạch Kim Thần Giáp."

"Trừ chuyện đó ra thì không có thu hoạch gì đặc biệt cả."

Nghe Ngao Minh nói vậy, Ngao Đông lắc đầu: "Đều là một đống đồng nát, không có giá trị gì."

"Truyền mệnh lệnh của ta. Từ hôm nay trở đi, ngươi có thể khai Phủ lập Nha."

"Bãi Bạch Long sẽ giao cho ngươi quản lý, mau chóng khôi phục lại bình thường."

"Vật tư cần tự mình đến nhà kho nhận."

Nói xong tiện tay ném cho hắn một lệnh bài.

Trong lòng Ngao Minh giật mình, vội vàng tiếp nhận lệnh bài, vẻ mặt cung kính nói: "Đa tạ phụ thân!"

Ngao Đông khẽ gật đầu, quay người rời khỏi nơi này.

Tâm tình Ngao Minh thì kích động, nhanh chóng rời Long Vương Cung, tìm đến cá chép đại vương rồi đi về hướng nhà kho.

Khai phủ lập nha, đây là ưu đãi mà Long Tử Long Tôn thật sự có thực quyền trong long cung mới có.

Mỗi long tử long tôn khai phủ lập nha đều có một địa bàn của riêng mình.

Tất cả vật tư sản xuất trên địa bàn, ba mươi phần trăm nộp lên, bảy mươi phần trăm thuộc về bọn họ.

Cho nên mỗi Long Tử Long Tôn vì khai phủ lập nha, đều sẽ tận hết sức lực.

...

Lý Thanh trên đường trở về thành đã nhận được tin tức, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

"Xem ra hạ xuống nước cờ Ngao Minh này, lực lượng này trong tương lai sẽ có tác dụng rất lớn."

Trước khi màn đêm buông xuống, Lý Thanh lặng yên không một tiếng động đi tới bên ngoài thành Long Đạo.

Một người giấy cầm một tấm Diệt Tà Phù, lặng lẽ không một tiếng động dán lên trên đống mảnh vỡ của quan tài hoàng kim và thủ vệ hoàng kim.

Một luồng hào quang màu vàng nhạt bao trùm toàn bộ quan tài hoàng kim và cơ quan hoàng kim.

Ánh sáng vàng kim không phát hiện bất cứ thứ gì khác thường, mảnh vỡ hoàng kim và cơ quan thiêu đốt cũng không lưu lại khí tức dị thường nào.

Sau khi xác định mấy thứ này không có bất cứ khí tức gì dị thường, Lý Thanh lấy ra một túi càn khôn, để cho người giấy Bách Ảnh cất những mảnh vỡ và những hài cốt này vào trong đó.

Sau vài lần lóe lên, hắn im lặng về tới Long Đạo thành.

Trong lòng yên lặng suy tư tính toán, "Lần này thu hoạch không tệ, hai trăm bộ bạch kim thần giáp, còn có dầu thắp thần bí, cơ quan hoàng kim tổn hại, còn có rất nhiều mảnh vỡ của quan tài hoàng kim."

"Ngoại trừ mảnh vỡ của quan tài hoàng kim, còn lại đều có thể chuyển hóa thành tài nguyên."

"Cơ quan hoàng kim nếu như có thể chữa trị thì giá trị sẽ càng lớn hơn."

"Cần một khoảng thời gian để tiêu hóa."

"Người giấy trong Tắc Hạ học cung ta lưu lại không phát hiện có người đang quan sát ta, cũng không có ai tiến vào phòng của ta, xem ra vẫn chưa có ai nghi ngờ trên người ta."

"Về chuyện vô thượng đạo cơ."

"Tạm thời còn có thể ỷ lại thân phận Thiên Hạ Tuần Hành, còn hơn ba mươi ngày nữa là ba tháng, năm trăm Tinh Khí Thạch thứ hai cũng không phải số lượng nhỏ."

"Những mảnh vỡ quan tài hoàng kim này có thể hòa tan nó, biến thành vàng, thu phục mấy bang phái, để cho bọn họ phát triển càng nhiều điểm mấu chốt, kiến tạo một ít sản nghiệp."

"Muốn bố trí thiên hạ thì phải bắt đầu từ Long Đạo thành, tuyệt đối không thể lười biếng."

"Còn có hạt giống huyết nhục, cũng muốn tìm một địa phương thích hợp ẩn núp chôn xuống."

"Ngàn đầu vạn vật, từng bước một đi."

Lý Thanh có chút suy tư về tương lai, phòng ngừa chu đáo, hắn cần làm rất nhiều chuyện.

Trong Tắc Hạ Học Cung, ban đêm hết sức yên tĩnh, chỉ có một số lão sư và học trò ở trong học cung.

Lý Thanh khoan thai trở lại phòng, giơ tay bố trí một cấm chế, trực tiếp phong tỏa gian phòng của mình.

Sau đó lấy ra một cơ quan hoàng kim, bắt đầu tỉ mỉ kiểm tra.

Không ngừng tìm đọc các loại tin tức về cơ quan Khôi Lỗi, luyện khí trong thiên hạ, trong "Bách Khoa Toàn Thư" có rất nhiều tin tức liên quan tới cơ quan Khôi Lỗi.

Sau khi kiểm tra, phân tích cẩn thận, rất nhanh Lý Thanh đã thăm dò rõ ràng tình huống đại khái.

Hắn thả bốn cơ quan nhân ra, sau khi kiểm tra tổng thể, xác định trong đó chỉ có hai cái có thể chữa trị, còn lại hai cái cơ quan nhân thì linh kiện triệt để hư hao.

Một đêm này Lý Thanh rất bận rộn, hắn trực tiếp dỡ cơ quan nhân bị phá hỏng xuống.

Sau đó tháo mở hai cơ quan nhân khác, nhanh chóng thay đổi linh kiện bị hư.

Từng linh kiện cơ quan nhân liên quan đến đều đạt đến hơn ba trăm cái, không tính là phức tạp, nhưng cũng không tính là đơn giản.

Thậm chí hắn còn đem những linh kiện này dùng bản vẽ vẽ lại, làm ra một bản vẽ cơ quan nhân hoàng kim.

Trên miếng ngọc còn xuất hiện phương pháp chế tác hoàn toàn mới của cơ quan nhân.

Sáng sớm, Lý Thanh đã sửa xong hai cơ quan nhân, đang định nghỉ ngơi một lát, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến âm thanh huyên náo.

"Chết người rồi!"

Bình Luận (0)
Comment