Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma

Chương 185



"Các cô nói xem Tô Thiếu rốt cuộc là có ý gì?"
Lúc này năm cô gái đều không lo được việc tranh giành tình nhân, đối với việc Tô Dạ Hiên gọi bọn họ đến nơi đây đều cảm thấy thắc mắc.
Tịch Nhược Hàm xoay động hai mắt, trong mắt xẹt qua một tia ám mang: "Chẳng lẽ Tô Thiếu muốn cả năm chúng ta cùng NP?"
Nghe nói như thế, sắc mặt của mọi người đều không hề tốt đẹp gì.
Các cô mặc dù làm tình nhân cho người khác nhưng là các cô trẻ tuổi mỹ mạo.

Tự nhiên có rất nhiều người nguyện ra tay hào phóng bảo dưỡng các cô.
Chơi np? Lại còn là năm người?
Thật xin lỗi, các cô thực sự không tiếp thụ nổi.

Lựa chọn Tô Dạ Hiên, chẳng qua là bởi vì hắn có tiền lại có giá trị nhan sắc.
Thế nhưng hành động này của Tô Dạ Hiên hiện khiến các cô không tiếp thụ nổi.
Các cô cũng không phải tìm không được kim chủ khác.
Cô gái tiến vào cuối cùng thấp giọng nói:
"Khả năng không lớn đi."
Tịch Nhược Hàm cong cong khóe miệng, cau mày lo lắng nói:
"Trước đây mấy ngày tôi trông thấy Tô thiếu đi cùng với ba cô gái cùng tiến vào khách sạn.

Chẳng qua là bốn bóng lưng có vẻ vội vàng, nên tôi cũng không biết quan hệ của bọn họ là như thế nào?"
Những người khác nghe thấy thế, sắc mặt càng là khó nhìn.
Cô gái đầu tiên trang chấp với Tịch Nhược Hàm đứng lên, cầm lấy túi xách hàng hiệu, vẩy vẩy tóc, nhếch miệng:
"Đã như vậy thì tôi liền không tham dự thảo luận của các người nữa, tôi cũng không phải không phải một mình Tô thiếu thì không thể."
Cô gái này cũng là thẳng tính, nói chuyện không có tâm nhãn gì.

Cũng dễ dàng tin tưởng Tịch Nhược Hàm.
Sau đó dáng vẻ thướt tha mềm mại đi ra ngoài.
Những người còn lại hai mặt dò xét, đều là im lặng.

Cuối cùng hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu quay sang chỗ khác.
Làm nghề này, chính là vì tiền, trừ tiền các cô cái gì cũng không cần!

Đàn ông là ai, không quan trọng.

Quan trọng chính là bọn hắn có tiền, liền đủ!
Trong đó một người cũng đứng lên, đi ra ngoài:
"Tô Thiếu các cô cứ tranh thủ đi, tôi còn có việc, đi trước."
Còn lại ba người, trong lúc nhất thời không khí có chút ngưng kết, đã không còn gì để nói.

Nhao nhao đi ra ngoài.
Độc lưu Tịch Nhược Hàm ngồi tại trong bao sương, nhếch miệng lên một vòng ngoan lệ cười.
Chắc hẳn, qua hôm nay.

Trên mạng liền sẽ có truyền ngôn, Tô thiếu có sở thích chơi np đi.
——
Nhiễm Bạch xuyên thấu qua màn hình giả lập của Phong Lạc nhìn thấy năm cô gái kia, một cặp mắt đào hoa híp lại hình trăng khuyết, nhìn đáng yêu mười phần:
"A, tốt bao nhiêu."
Nhiễm Bạch giở trò cũ, nhắn tin cho những người khác, về phần những người kia gom lại cùng một chỗ có biểu tình gì, liền không liên quan đến cô.
Xoá bỏ hết thảy vết tích trong máy tính của Tô Dạ Hiên, Nhiễm Bạch khép máy tính lại, nhếch miệng cười, thuận tay ôm lấy Phong Lạc, đi ra bên ngoài biệt thự.
Đi vào công ty Hứa thị, Nhiễm Bạch trực tiếp đi về phía phòng tài vụ, cong cong khoé miệng.
Ừm...!Làm gì sao?
Cô phát hiện gần đây trong vô hình, Tô thị giảm bớt đi rất nhiều tài chính.

Để cô đoán xem là ai làm nào?
A, anh trai, có phải anh hay không.
Ha ha ha!
Thật vui, lại muốn kiếm chuyện rồi.
Đây chính là độc thoại nội tâm của Nhiễm Bạch
Quán lý phòng tài vụ nhìn thấy Nhiễm Bạch đi vào, liền nhanh chân bước qua, không có nịnh nọt lấy lòng, chỉ có tôn kính:
"Tô tiểu thư, xin hỏi ngài có chuyện gì không?"
Nhiễm Bạch khẽ nâng mắt, ngọt ngào cười:
"Tôi muốn nhìn giấy tờ của công ty một chút, có thể chứ?"
Nghe giọng nói của Nhiễm Bạch mềm mềm nhu nhu, quản lý âm thầm nghĩ:
Luận nhân khí, đại tiểu thư hoàn toàn nhiều hơn so với đại thiếu gia.
Luận thực lực, từ nhỏ đại tiểu thư chính là thiên tài, thế nhưng cô không thích quản lý công ty, mà đại thiếu gia từ nhỏ cũng không kém, quản lý công ty rất là tinh thông,
Cũng không biết, cuối cùng huynh muội này, sẽ bởi vì công ty mà trở nên như thế nào đây?
Nhìn thấy đại tiểu thư cái như thế này, cũng không giống là không muốn quản lý công ty.
Nói không chừng, đại tiểu thư cùng đại thiếu gia đang âm thầm đọ sức đây..


Bình Luận (0)
Comment