Ký Chủ Tà Ác, Mọi Người Mau Tránh Ra!

Chương 57



Thiên Y khẽ dịch người thoát khỏi vòng tay của Tử Lam, sau khi giải quyết những khúc mắc trong lòng, tinh thần hắn dường như cũng rơi vào trạng thái mệt mỏi, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ. Cô nghiêng người kéo chăn phủ lên cơ thể đang run lên nhè nhẹ của hắn, khuôn mặt Tử Lam nhíu chặt, dường như đang ở trong một cơn ác mộng.


"Ta biết ngươi vẫn đang online, Hệ Thống."


[Ký chủ thân mến, thân là Hệ Thống xuất sắc nhất vũ trụ này, ta biết ký chủ muốn cái gì.] Thanh âm không cảm xúc của Hệ Thống trong đầu Thiên Y đều đều vang lên, sau đó một nguồn thông tin xa lạ đột nhiên tràn vào trong tâm trí cô.


[Ta đã điều tra về tên Tử Lam này, thặc thú zị, trong tư liệu sơ bộ của nhân loại, bao gồm tư liệu từ các tổ chức ngầm, hoàn toàn không có thông tin của người này.]


"Vậy nghĩa là không phải tá thi hoàn hồn, lại càng không có chuyện trọng sinh."


Thiên Y xem đi xem lại thông tin vừa nhận được vừa lẩm bẩm, quả nhiên cô hạn chế cùng che giấu sức mạnh của tên này là đúng, ai mà biết được cái siêu năng lực không thuộc về thế giới này còn có thể gây nên cái gì sóng gió.


Nhỡ đâu một ngày đẹp trời tên này bắt chước tiểu thuyết biến hình thành Tang Thi vương hay cái gì gì như vậy thì cô có nhảy xuống sông Mê Kông xong đổ ra biển Đông cũng rửa không hết tội đồng lõa, thế thì kế hoạch cứu vớt thế giới của cô đúng là vứt cho chó gặm.


Mặc dù giữ hắn cạnh mình giống như lúc nào cũng có một con dao kề ngay cổ, nhưng thà vậy còn hơn để tên này đi lông nhông, không khéo lại ảnh hưởng đến suy tính của cô.


[Khúc mắc của ta rốt cuộc được giải đáp, nguồn linh khí kia là từ người này mà ra, chứng tỏ hắn là người từ dị giới đến.] Hệ Thống suy nghĩ một lúc, sau đó lại nói [Linh hồn của kẻ này không hoàn thiện, vậy mà sức mạnh vẫn có thể đưa một thế giới vốn bình thường đến rìa sụp đổ, thân phận của hắn nhất định không tầm thường, ký chủ tốt nhất tránh hắn ra, đừng tự rước lấy phiền phức.]


Những nhân vật tai to mặt lớn của dị giới đều rất đáng sợ, mặc dù tinh thần lực rất thích hợp làm nhiệm vụ, nhưng rất khó khống chế. Linh khí là nguồn năng lượng cao cấp nhất trong bảng phân chia năng lượng hình thành nên các thế giới, cho nên đôi khi việc chính hệ thống bị ký chủ có nguồn năng lượng này khống chế lại vẫn xảy ra. Hiệp Hội Hệ Thống vì thế đã hạn chế việc kết giao với ký chủ thuộc dị giới, cho nên việc nó muốn có một ký chủ sắp phi thăng là điều không thể thực hiện.


Thiên Y gật đầu tỏ ý đã hiểu, cô cúi người nhìn khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của chàng trai đang say ngủ, ngón trỏ nhẹ vuốt lên hàng mày đang nhíu chặt của hắn, gương mặt hắn dần giãn ra, vẻ đau đớn trên mặt hắn dần dịu lại. Cơ thể Tử Lam vô ý thức nhích gần về phía cô, Thiên Y nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc mềm của hắn, ánh mắt cô điềm tĩnh mà lạnh lẽo như mặt hồ đã đóng băng, không hề giao động.


"Tôi cũng....chẳng tốt đẹp như anh tưởng."


Thiên Y bỏ dở câu nói, bàn tay theo luật động đều đều vuốt mái tóc của Tử Lam, ấn ký màu đỏ trên tay như ẩn như hiện, chiếc đèn tích điện dường như đã dùng cạn năng lượng, chập chờn vài tia sáng rồi tắt hẳn.


Căn phòng rơi vào bóng đêm vô tận.


------------------


Ở một nơi nào đó khác, trong căn phòng tối đen như mực tràn ngập những âm thanh dâm mỹ.


Sau một hồi vận động kịch liệt, thân thể mềm mại như rắn nước của người phụ nữ nằm lên bờ ngực tinh tráng của người đàn ông, nàng ta như có như không vẽ vòng tròn trên ngực nam nhân, giọng nói mềm mại giống như có thể vắt ra nước thủ thỉ, đủ để khiến bất cứ người đàn ông nào tâm phiền ý loạn.


"Nghe nói anh mới nhận thêm hai tên dân thường, chẳng giống phong cách làm việc của anh chút nào."


Quân Dực nắm lấy bàn tay đang nghịch loạn trên ngực mình, hắn không trả lời, thay vào đó đột nhiên chuyển chủ đề.


"Nghe nói em còn có một người em gái."


Thân thể mềm mại trong lòng hắn đột nhiên cứng lại, sau đó giọng nói mềm như bông của người phụ nữ ngắt quãng vang lên "S-sao anh lại đột nhiên... nói đến việc này?"


Quân Dực nhớ lại lời nhờ vả của cô gái kia, hắn dựa vào phản ứng của Tô Lam, xem ra hai người có khả năng rất cao là chị em.


"Không có gì, chỉ là tò mò thôi. Em gái em tên gì?"


Tô Lam giả nghe Quân Dực hỏi liền bất động, tay cô ta lạnh toát, sao đột nhiên anh ấy lại nhắc đến mình?


Không, Tô Thanh đã chết rồi, mình bây giờ là Tô Lam, là người phụ nữ của Quân Dực, mình đã không còn là Tô Thanh tầm thường vô dụng trước kia nữa!


Nghĩ đến đây, Tô Lam dần bình tĩnh lại, bàn tay lại không yên phận trơn mớn lên cơ thể của Quân Dực.


"T-tô Thanh... là em gái cùng cha khác mẹ của em. Em ấy không được may mắn như em và cha, sớm đã chết trong bầy Zombie rồi."


Quân Dực gật đầu "Vậy nếu em gái em còn sống thì chắc em vui lắm."


"...Chắc rồi."


Tô Lam cười yêu mị, cơ thể rắn nước lại bò lên người Quân Dực, ý đồ dập tắt cuộc nói chuyện vô nghĩa này.


Linh hồn của Tô Thanh ở đây, thân thể của Tô Lam cũng ở đây, nếu thực sự em gái "Tô Thanh" đó còn sống, vậy thì hẳn là một con quỷ đi.


Ánh mắt mê ly của Tô Lam rơi trên khuôn mặt tuấn tú của Quân Dực, một lần trọng sinh, người đàn ông này rốt cuộc thuộc về cô. "Tô Lam" cướp không được, những người phụ nữ tầm thường ngu dốt khác cũng đừng hòng cướp được!


Đừng tưởng cô không biết mấy ả dân thường trong căn cứ cũng mơ tưởng bò lên giường của hắn, hừ, lũ yếu đuối đó xứng sao!


Vậy nên lũ đàn bà trong khu này, ngoại trừ trở thành công cụ phát tiết cho lũ thuộc cấp, thì cũng có thể lựa chọn trở thành thức ăn cho sức mạnh mới của cô. Thứ sức mạnh không những có thể biến cô thành Tô Lam chân chính, mà còn có thể đưa cô lên đến đỉnh cao của nhân loại!


Tô Lam nhếch môi, ôm lấy cổ Quân Dực rên rỉ, một dấu ấn kí màu đỏ ẩn hiện trên cổ tay rồi rất nhanh biến mất.

Bình Luận (0)
Comment