Ký Chủ Thân Thân! Dậy Ngay Đi!

Chương 27


"Để cảnh sát thúc thúc, a di đưa em về nhà.

Tránh tình trạng lại gặp mấy người xấu giống khi nãy.

Được hay không?" Thanh Hoà nghiêm túc mà dặn dò thêm: "Lần sau bị lạc thì hãy đi đến đồn cảnh sát, kiếm cảnh sát thúc thúc dẫn em về nhà, em nghe chứ?"
Khuôn mặt nhỏ tràn đầy nghiêm túc mà gật đầu: "Ừm! Em nhớ rồi ạ."
Sau đó có chút do dự hắn nhéo nhéo góc áo của chính mình, bổ sung nói: “Ca ca có sinh khí không? Bởi vì ta không có để ca ca đưa về nhà.”
“Không, đương nhiên không có.” Thanh Hoà sửng sốt một chút, nhịn không được cười nói: “Tương phản như thế, ta thật cao hứng, bởi vì ngươi biết như thế nào để bảo vệ bản thân, đối mỗi người đều đề cao cảnh giác là rất cần thiết sự tình.

Cho nên sau này chuyện như khi nãy không cần phát sinh lần hai nha."
Nói xong câu cuối Thanh Hoà wink một chút đối với hài tử, hắn đứng lên đưa tay với đứa trẻ mà nói: "Đi thôi, ca ca dắt em đi tới đồn cảnh sát."

"Ân." Đứa trẻ đưa tay đáp lên bàn tay Thanh Hoà mà trả lời.
[Thanh Hoà: A thống mở bản đồ đi đồn cảnh sát gần nhất đi, chạy loạn nãy giờ ta cũng không chắc bản thân nhớ đúng vị trí hay không.]
Hệ thống ngay lập tức trả lời.
[Hệ thống: Đây lạp, ký chủ thân thân.]
Thanh Hoà vừa đi theo bản đồ, vừa giao tiếp cùng hệ thống tại não nội.
[Thanh Hoà: A thống, ngươi ghi lại tư liệu về tên huyết tộc kia chứ?]
[Hệ thống: Có lạp ký chủ thân thân, Hệ thống là số liệu sinh mệnh thể nên là chỉ khi hệ thống hủy đi toàn bộ dữ liệu thì mới không còn lạp.]
[Hệ thống: Hệ thống sẽ mãi mãi ghi nhớ toàn bộ lạp, sẽ đồng hành với ký chủ thân thân đến khi ngài mất lạp.]
Hệ thống lại lần nữa nhấn mạnh.
[Hệ thống: Hệ thống sẽ mãi mãi ghi nhớ ký chủ thân thân lạp!]
Thanh Hoà nghe thế bất ngờ mà nở nụ cười nhẹ nhàng, nói: [Ân, thế thì trông cậy vào A thống đáng yêu rồi.]
[Thanh Hoà: A thống, ngươi ghi chép lại thông tin tên huyết tộc kia đi, rồi chúng ta đi điều tra thân phận của hắn sau.]
[Hệ thống: Hảo lạp, ký chủ thân thân.]
Thanh Hoà dắt tay đứa trẻ đi đến gần đồn cảnh sát thì hắn dừng lại, chỉ chỉ vào đồn cảnh sát mà nói: "Đến nơi rồi, em tự đi qua được chứ."
Đứa trẻ nghe hắn nói thế thì gật đầu trả lời: "Ân, em có thể đi, mà ca ca..."
Thanh Hoà nghe đứa trẻ ngập ngừng hỏi: "Sao thế?"
"...!Ca ca tên gì thế ạ?" Đứa trẻ ngượng ngùng mà hỏi.
Thanh Hoà bất ngờ, nhẹ nhàng cười rồi wink với đứa trẻ mà nói: "Ca ca tên là Thanh Hoà nha, còn em thì sao?"
"Em là Tiêu Thần, ca ca có thể gọi em là Tiểu Thần."
"Hảo, nhanh chóng đi vào đồn cảnh sát đi, để cảnh sát thúc thúc đưa em về, hiện tại cũng đã trễ rồi.


Ba mẹ em sẽ lo lắng lắm đấy." Thanh Hoà thúc dục nói.
"Vâng ạ." Tiểu Thần nhanh chóng chạy đến đồn cảnh sát, chạy giữa chừng thì Tiểu Thần quay đầu lại dùng sức vẫy vẫy tay với Thanh Hoà la lớn: "Tạm biệt Thanh Hoà ca ca, cảm ơn ca ca."
Thanh Hoà hướng đối phương vẫy vẫy tay lại đáp: "Hảo."
Hắn trả lời xong, thấy Tiểu Thần cũng an toàn mà đi đến đồn cảnh sát, hắn xoay người sang chỗ khác, bước đi rời đi, đi hướng về nhà.
Khi đứa trẻ quay sang nhìn nơi Thanh Hoà đứng thì chỉ thấy.

Tại trong tiếng gió ban đêm, màu quầng sáng của đèn nê ông dừng ở đối phương trên người, đi theo hắn đi lại mà sáng lên.
Sau khi xoay người đi chậm dần đến bãi đỗ xe, nơi khi hắn đến đây đã đậu chiếc xa lại.
Lúc đầu hắn cũng dự định bắt taxi mà đi, nhưng nghĩ lại, tối khuya rất ít xe ngay khu vắng người như thế.
Nên hôm trước hắn có xin ông Diệp mua xe máy, dù sao thì bản thân hắn cũng phải biết lái xe chứ, chỉ là nguyên chủ còn chưa có bằng lái xe thôi, nhưng lái không bị bắt kiểm tra giấy tờ thì tạm thời cũng không sao.
Hắn có thể để vài hôm nữa hắn sẽ đi thi bằng lái luôn.
Đi đến bãi đỗ xe, thẳng tiến chiếc xe moto BMW S1000RR màu bạc kim loại, hắn cũng không cần cải tạo gì nhiều.

Mặc dù cũng muốn, nhưng nghĩ lại trình độ lái xe của hắn cũng không bằng những chuyên gia đua xe được.


Chỉ để căng gió căng gió thì được thôi.
Nam giới dù cho ở độ tuổi nào cũng không thể kháng cự những chiếc xe thể thao phân khối lớn rồi.
Khi lên xe đội nón, hệ thống cũng nằm trên xe.

Khi khởi động máy đột nhiên hắn cảm thấy bản thân quên cái gì đó, nhưng ngồi nghĩ mãi không ra.
Hệ thống thấy hắn chậm chạp không chạy xe về nhà thì hỏi.
[Hệ thống: Làm sao vậy lạp? Ký chủ thân thân, sao ngài không lái xe đi về ngủ lạp?]
Thanh Hoà nghe hệ thống hỏi nên cũng nói ra hoang mang: "A thống, ngươi có thấy chúng ta quên mất cái gì không? Ta suy nghĩ nãy giờ không ra."
Hệ thống tập trung điều tra tên huyết tộc xuất hiện ở đêm nay, theo bản năng mà trả lời vấn đề của Thanh Hoà..

Bình Luận (0)
Comment