Kỷ Nguyên Máu

Chương 53

_Vậy tôi bắt đầu!

Bàn tay Trần Phong áp lên cổ tay của Dũng. Hắn nhắm mắt lại, cảm nhận dòng khí xám đang chảy trong cơ thể mình, sau đó dùng ý thức điều khiển nó đi dọc cánh tay xuống bàn tay. Tinh thần Trần Phong lúc này hết sức tập trung, hắn điều khiển một lượng nhỏ khí xám chui khỏi lớp da của bản thân, nhẹ nhàng thẩm thấu qua cổ tay của Dũng. 

_Tôi cảm thấy có chút hơi ấm ở cổ tay.

Dũng xách Trần Phong nhảy qua một cái xe ô tô, vội vàng nói. Cái xe này ngay sau đó bị một gậy của vật chủ đập bẹp dúm dưới đất làm cậu ta không khỏi run sợ. Vừa rồi chỉ suýt soát một chút là không né được rồi.

Trần Phong nghe vậy liền tăng lượng khí xám lên một chút. Khí xám lúc này giống như một dòng nước nhỏ, lấy một tốc độ không nhanh không chậm tiến vào cánh tay của Dũng làm cậu ta không khỏi giật mình.

“Trần Phong đang làm gì? Tại sao cánh tay mình chợt có cảm giác ấm áp như thế? Các cơ bắp đang nhức mỏi ở tay giống như được ngâm trong nước nóng làm chúng hồi phục rất nhanh.”

_Cảm giác này thật thoải mải.

Dũng không nhịn được mà tò mò nói ra. Trần Phong không đáp lại, hắn phải tập trung điều khiển dòng khí xám di chuyển đúng hướng. Khí xám này không biết bao nhiêu lần đã cứu mạng Trần Phong, cũng chính là thứ tạo nên thực lực của hắn. Trần Phong có một niềm tin cực lớn vào nó.

Hắn điều khiển dòng khí xám dần dần di chuyển xuống chân của Dũng. Đầu tiên là bắp đùi, sau đó xuống đến bắp chân, rồi sau đó là đến cả những ngón chân. Cho đến khí toàn bộ hai chân của Dũng đều đã được khí xám bao phủ Trần Phong liền mở mắt ra.

Dũng ngẩng đầu hú lên một tiếng. Đôi chân cậu ta lúc này cảm thấy tràn trề sức lực hơn bao giờ hết. Thậm chí Dũng còn có ảo giác hai chân của mình còn mạnh mẽ hơn cả lúc bình thường. Tốc độ của Dũng bắt đầu được đề thăng, khoảng cách giữa hai người và cá thể mẹ cũng kéo giãn ra.

Đúng vào lúc này, khu vực phía trước mặt hai người cách đó tầm trăm mét chợt xuất hiện một thứ gì đó. Thứ kì quái này giống như một đống bùn màu đen kịt nằm thù lù trên mặt đất. Kích cỡ của nó khá to, gần bằng một chiếc ô tô nhỏ. Dũng đưa mắt nhìn, cậu ta không biết nó là gì, thế nhưng giác quan của dã thú báo cho cậu ta biết đống bùn đen kia đem lại cảm giác cực kì nguy hiểm.

“Con quái vật này rất lạ? Chưa từng xuất hiện trong giấc mơ của mình.”

Trần Phong thầm hỏi. Hắn là người hiểu rõ nhất, thứ đang nằm trước mặt kia chính là một con quái vật. Kế hoạch điên rồ của hắn chính là dẫn dụ cá thể mẹ tiến vào khu vực lãnh thổ của một con quái vật khác để chúng đánh giết lẫn nhau. Đám quái vật này có ý thức lãnh thổ rất cao, nếu thực sự cá thể mẹ đuổi theo hai người bọn họ thì nhất định kế hoạch này sẽ thành công. Kết quả đã đúng như Trần Phong dự tính. Một cú nhảy hồi nãy của vật chủ đã vượt qua ranh giới lãnh thổ của con quái vật kia.

Đống bùn đen kia vừa xuất hiện phương xa làm cá thể mẹ hơi sững lại một chút, thế nhưng sau đó nó lại tiếp tục di chuyển. Đồng thời vật chủ há to miệng rống lên một tiếng cực lớn, giống như có ý uy hiếp con quái vật kia không được tranh con mồi đã đến miệng của mình.

Đống bùn đen bắt đầu cử động. Nó vươn lên cao mấy mét, lấy một tốc độ rất nhanh biến hóa thành một hình dáng khác. Chỉ vài cái chớp mắt. Một con quái vật lực lưỡng hình người to đến bốn năm mét đã xuất hiện. Trần Phong thầm nuốt nước bọt, con quái vật này có hình dáng giống hệt như quái vật Venom trong một bộ phim mà hắn đã từng xem qua.

Con quái vật mới xuất hiện có một đôi mắt cháy phừng phừng như hai đốm lửa. Đôi mắt này chiếm hầu hết khoảng trống trên khuôn mặt nó. Phía dưới tồn tại một cái khe giống như miệng đang khép lại, kéo dài đến tận mang tai. Quái vật giống Venom này có một cơ thể rất lớn với các cơ thịt cuồn cuộn. Nửa thân trên của nó tràn trề lực lượng, bắp thịt căng phồng như quả bóng được bơm căng. Nó nhìn về phía vật chủ đang lao tới, há to miệng, phía bên trong chi chít những răng nhọn trắng ởn.

“U… u.... U…”

m thanh rít gào ầm ĩ vang lên, giống như nó đang cực kì tức giận. Giác quan thứ sáu đột nhiên xuất hiện, cảm giác áp bách cực kì nguy hiểm bao phủ lấy Trần Phong làm lông tóc trên người hắn dựng đứng. Hắn vội vã hét lớn.

_Mau tránh ra.

Trực giác dã thú của Dũng mặc dù chậm hơn Trần Phong một nhịp, thế nhưng cậu ta từ đầu đã cẩn thận chú ý đến con quái vật trước mặt nên khi Trần Phong cảnh báo Dũng vẫn kịp thời làm ra phản ứng.

Đôi chân người sói của Dũng đạp mạnh trên mặt đất. Cả thân thể to lớn xách theo Trần Phong nhảy lên cao đến mấy mét. Cánh tay phải lông lá vươn ra, năm móng vuốt sắc nhọn bắt chặt vào cây cột điện bên cạnh.

Không khí dường như có gì đó thay đổi. Từ miệng con quái vật giống Venom kia bỗng xuất hiện một đốm lửa nhỏ. Đốm lửa này chỉ trong nháy mắt ngưng tụ cực nhanh, chỉ chưa đến khoảnh khắc sau đã thành một quả cầu lửa lớn. Quả cầu lửa cháy hừng hực, giống như đạn pháo được bắn ra ngoài. Vừa tiếp xúc với không khí kích cỡ của nó liền lập tức nhân lên gấp mấy lần.

Dũng nuốt nước bọt, đôi mắt sói không khỏi lộ vẻ sợ hãi. vừa rồi mà hắn phản ứng chậm mất một giây thì chắc giờ này đã thành sói thui. Quả cầu lửa kia phải to đến mấy mét, nếu để nó bắn trúng thì không biết hậu quả sẽ thế nào.

Cá thể mẹ đối mặt với quái vật Venom dường như không quá sợ hãi. Chỉ thấy nó điều khiển vật chủ nhảy lên không trung né tránh quả cầu lửa, sau đó thuận đà cầm cây cột gỗ vụt mạnh xuống.

Quái vật Venom cũng to lớn không thua kém gì vật chủ. Hai cánh tay cơ bắp của nó đưa lên cao, bắt lấy cây cột gỗ kia. Dũng lần nữa cảm nhận được sự đáng sợ của đám quái vật này. Vừa nãy mới chỉ chịu vài đập của vật chủ mà xương cốt hắn đã cảm thấy như long hết cả ra, vậy mà con quái vật Venom này đỡ lấy đòn đánh kia như không có gì.

Hai tay quái vật Venom bắt chặt lấy cây cột gỗ kéo mạnh về phía sau. Đồng thời miệng của nó mở to, để lộ ra một cái lưỡi dài ngoằng lởm chởm gai. Đầu lưỡi của nó lấy một tốc độ cực nhanh bắn tới trán của vật chủ.

Vật chủ cũng đồng thời biến hóa, cánh tay trái của nó hóa thành một cái miệng quái vật khổng lồ, to gấp mấy lần đám cá thể con biến ra. Cái miệng quái vật này biến hóa quỉ dị, giống như là sinh vật có sinh mệnh, trườn xung quanh cây cột gỗ mà táp tới chỗ quái vật Venom. 

Chưa hết, cằm của vật chủ đồng thời tách đôi, lại một cái miệng quái vật nữa xuất hiện, cắn mạnh tới chỗ đầu lưỡi của quái vật Venom.

Trần Phong và Dũng âm thầm nhìn nhau. Lúc này không chạy đi thì còn đợi lúc nào. Hắn ra hiệu cho Dũng để mình trèo lên lưng, sau đó Dũng im lặng không một tiếng động, âm thầm trèo xuống.
Bình Luận (0)
Comment