Editor: Thiên Vân
Beta: Vương Gia
——————
Thi xong ba môn
《 Lý luận cơ học 》《 Cơ học đàn hồi 》《 Tài liệu cơ học 》phiền toái nhất, còn lại liền thoải mái rồi, Vệ Thư Tuân cảm thấy đầu tỉnh táo không ít, cuối cùng mới nhớ ra hình cô gái ngày đó lên thời sự chính là cái cô mấy ngày hôm trước tìm đến y. Tra trên Weibo, phát hiện tên viên chức Lâm kia đã bị bắt do tội tham nhũng.
Xem ra Chu gia hình như lại nhân cơ hội thắng một ván.
Nhưng cũng chả liên quan đến Vệ Thư Tuân, y đóng máy tính, tiếp tục chuẩn bị cuộc thi ngày mai.
Chờ thi xong
《 Vẽ kỹ thuật 》và《
Đại cương thiết kế máy móc》, sinh viên trong trường cơ bản đều đã rời đi, Vệ Thư Tuân tránh được giờ đông nhất trong kỳ nghỉ hè, nhẹ nhàng mang theo quà cho cha mẹ về nhà, ngay cả quần áo cũng lười mang theo
Trước khi lên xe Thư Tuân đã gọi điện với người nhà, chờ khi toàn thân mệt mỏi đến trạm, Cha Vệ đã lái xe đón y ở ngoài nhà ga.
Lúc trở lại tiểu khu, Cha Vệ cố ý đậu xe ngoài cổng một lát, một bảo vệ ló ra, chào hỏi tiếp đón: “Anh Vệ, đã trở lại?”
“Đúng vậy!” Cha Vệ ha ha cười to: “Đi đón thằng nhóc nhà tôi, nó mới từ Đại học A nghỉ về.”
“…” Đối với chuyện cha mẹ thích lấy y ra khoe, Vệ Thư Tuân đã quen, ai kêu 17 năm đầu đời y không có gì tốt để cha mẹ tự hào chứ. Làm Vệ Thư Tuân kinh ngạc là vẻ mặt của bảo vệ, ông ta từ ngoài cửa sổ xe nhìn vào Vệ Thư Tuân, trên mặt không còn vẻ khinh bỉ kín đáo trong quá khứ, ngược lại cười ha hả nói: “Khó trách khó trách, Đại học A nghỉ trễ hơn mấy đại học khác, mấy đứa nhỏ nhà khác đều đã trở lại.”
“Đại học A mà, đương nhiên học tương đối nhiều rồi.” Cha Vệ nói.
“Đúng vậy… Đại học A nha…” Bảo vệ không tự chủ được lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
Vệ Thư Tuân thừa dịp Cha Vệ dừng xe hỏi: “Chú bảo vệ kia làm sao vậy?”
“Không có gì, hâm mộ con là sinh viên Đại học A đó!”
“Sao giờ mới hâm mộ cũng trễ quá…” học kỳ sau y đã lên năm ba.
“Ha ha, cha không biết…”
Cha Vệ tuy nói như vậy, trên mặt rõ ràng mang theo vẻ đắc ý.
Vệ Thư Tuân lắc đầu, đi theo sau cha vào chung cư. Ngoài thang máy đụng tới vài người cùng chung cư, mọi người gật đầu chào hỏi nhau xong lại có người nhìn về phía Vệ Thư Tuân, cười hỏi: “Vệ Thư Tuân, con nghỉ đấy à?”
“Vâng.” Vệ Thư Tuân gật đầu.
“Đúng rồi, vừa đón nó về, Đại học A nghỉ trễ, hôm nay nó mới về.”
“Khó trách, Đại học A mà…”
Vệ Thư Tuân lại thấy được hâm mộ che dấu không được trong mắt những người này.
Thẳng đến khi vào nhà, nhìn thấy tấm ảnh to đùng đối diện cửa kia, Vệ Thư Tuân mới nhớ tới.
Thời gian trước y bị thi cử làm choáng váng mặt mày, quên luôn chuyện chụp ảnh chung với phi hành gia, xem ra hiệu quả thật không tồi. Nhưng Vệ Thư Tuân còn tưởng đám hàng xóm thấy y chụp chung với phi hành gia, nhiều lắm thì không nói y côn đồ học Đại học A cũng không có tương lại, hâm mộ lại là chuyện gì?
Nhìn ra nghi vấn của con trai, Cha Vệ che miệng lại ho khan vài tiếng: “Khụ khụ, Thư Tuân, còn có tấm này.”
Vệ Thư Tuân quay đầu, liền nhìn thấy bên kia tường, tấm ảnh to mà cha Vệ với một người đàn ông trung niên bắt tay nhau.
Người đàn ông trung niên kia nhìn hơi quen mắt, nhưng Vệ Thư Tuân đầu tiên chú ý tới chính là phía sau ông ta… Chu Tuyền?
Nhìn lại, người đàn ông trung niên này quả nhiên rất quen, là một lãnh đạo quốc gia thường xuyên nhìn thấy trong thời sự báo chí, cư nhiên bắt tay chụp ảnh với Cha Vệ?
“Cha, đây là chuyện gì?”
Thì ra thời gian trước lãnh đạo này đến thị sát Thành phố Du, chắc là Chu Tuyền nói gì đó, liền thị sát tới phố buôn bán gần công ty trang trí của cha Vệ. Lúc ấy Vệ Thư Tuân đúng lúc gửi hình về, Cha Vệ phóng to treo ngay trên cổng công ty, rất bắt mắt.
Chụp ảnh chung với phi hành gia, đối với người thường mà nói cũng tương đương theo đuổi thần tượng ấy, nhưng trong mắt người hiểu biết thì đại diện cho việc Vệ Thư Tuân đã được
Trung tâm Khống chế phi hành tán thành, đây là “
Người một nhà” tương lai đó! Vì thế vị lãnh đạo hiền lành này cố ý vào công ty cha Vệ cùng uống trà, nghe ông tâm sự chuyện con mình, còn cổ vũ Vệ Thư Tuân vài câu, lúc sau còn hào phóng đồng ý chụp ảnh với Cha Vệ ngay trước công ty.
Không bao lâu sau, cha Vệ liền nhận được một đơn đặt hàng trang trí đến từ một tòa cao tầng văn phòng mới xây của đơn vị nào đó.
Vệ Thư Tuân được chiêu sinh đặc biệt vào Đại học A, đối với người vẫn coi y là côn đồ trong tiểu khu mà nói, mặc kệ là hâm mộ hay khinh bỉ, đều cho rằng y không có khả năng có thành tựu gì, côn đồ làm sao học hành ra gì được!
Hơn nữa đám bạn quá khứ của Vệ Thư Tuân cứ luôn lăn lộn giang hồ càng lăn lại càng đen, cũng làm mọi người vui vẻ mà gom chung Vệ Thư Tuân với bọn họ. Vốn chung một loại người mà, Vệ Thư Tuân có khả năng tốt được đến đâu?
Chụp ảnh với phi hành gia chỉ có thể làm họ tạm thời câm miệng, nhưng chụp với lãnh đạo quốc gia, không thể không làm mọi người hâm mộ.
Bọn họ cuối cùng hoảng hốt hiểu được, Vệ Thư Tuân thi vào Đại học A quan trọng nhất không phải kiếm ra được cái bằng, mà là tích góp từng tí quan hệ xã hội mới là thứ chính. Không biết có bao nhiêu con cái quan lớn ở Đại học A, cũng không biết có bao nhiêu sinh viên Đại học A tương lai có thể vào Trung Ương, nếu ra sức mà kết giao, nói không chừng thật có thể quen biết được con ông cháu cha đó!
Nhìn thanh niên phía sau lãnh đạo coi, không phải từng tới nhà Vệ Thư Tuân mấy lần sao? Nếu nói lãnh đạo đi thăm công ty Cha Vệ là ngẫu nhiên, mọi người không ai tin. Đây là cái quan trọng của quan hệ, nhìn xem Vệ Thư Tuân, mới vào Đại học A hai năm mà đã được con ông cháu cha giúp đỡ, y lại ở đủ bốn năm, không biết có thể nịnh bợ được bao nhiêu người nữa!
Những lời này là Mẹ Vệ nghe tám được, mặc kệ họ bẻ cong quan hệ của Vệ gia và Chu Tuyền thế nào, nhưng họ không âm thầm cười nhạo con mình là côn đồ, ngược lại khi nhắc tới nó liền đầy mặt hâm mộ, Cha Vệ Mẹ Vệ đã thực thỏa mãn.
Vệ Thư Tuân ở nhà không nghỉ ngơi được mấy ngày, em họ Tề Tiểu Vũ lại ôm sách tới chơi.
Tề Tiểu Vũ sang năm phải lên 12, điểm số của cậu trong lớp chỉ tính ở giữa, không nắm chắc học lên được, nhưng lại không muốn học thêm, vì thế lại nghĩ tới anh Thư Tuân siêu cấp lợi hại đây.
“Cái kia, anh Thư Tuân, mẹ em nói, muốn em đưa tiền học thêm cho anh.” Thuyết minh ngọn nguồn, Tề Tiểu Vũ liền tính lấy tiền ra, bị Mẹ Vệ cắt ngang: “Thật là, người trong nhà tiền bạc cái gì. Dù sao anh con cả ngày ở nhà không ngủ thì chơi game, phụ dạy thêm cho con là được rồi. Thư Tuân, con dạy Tiểu Vũ cho đàng hoàng đó!”
“…” Vệ Thư Tuân còn có thể nói gì?
May mà y trải qua ôn tập các môn cả hai ngành, mấy môn như Toán cao cấp, Vật Lý vân vân hoàn toàn không thành vấn đề, chỉ dạy không thua kém gì giáo viên, nhưng mà Ngữ Văn, Hóa Học thì khó rồi. Nhưng chuyện này liên quan đến tương lai của em họ, Vệ Thư Tuân cũng không dám có lệ, đành gọi điện thoại cầu cứu Trương Linh.
Trương Linh tới rất nhanh, trong tay mang theo túi, vừa vào cửa liền kiểm tra sổ dạy học của Vệ Thư Tuân trước, vừa lòng gật gật đầu: “Không ngờ là Thư Tuân sau khi tốt nghiệp, vậy mà càng vững kiến thức cấp 3 đấy, tớ lại sắp quên rồi.”
Nói như vậy, Trương Linh từ trong túi lấy ra hơn mười quyển vở: “Đây là vở ôn tập của tớ lớp 11 đến 12, giờ tớ không cần nữa, đều cho cậu đó! Kỳ thực quyển tốt nhất là Hàn Chi Tân giữ, nhưng giờ cậu ấy ở Thành phố A làm thêm, sau này cậu tìm cậu ta đòi đi!”
“Trương Linh, cậu muốn dạy thêm không, dạy là em họ tớ, có lương đó.” Vệ Thư Tuân ghé vào lưng ghế dựa, có ý lười biếng.
“Không, tớ cũng có viêc làm thêm.” Trương Linh đứng dậy: “Giờ tớ đang làm tiếp thị đồ trang điểm, làm cũng vui, tạm thời không tính đổi nghề, cậu nỗ lực lên, tớ rất thích thấy dáng vẻ ngồi học của cậu đó, ha ha ha!”
“Chậc…” Vệ Thư Tuân đáng tiếc thở dài, tuy không ghét dạy em họ, nhưng nghỉ hè còn học thật sự quá đáng thương. Hơn nữa ngẫm lại, y bây giờ đã năm ba, còn xòe tay xin tiền cha mẹ, ngay cả Hàn Chi Tân và Trương Linh cũng làm thêm, y có nên cũng nghĩ cách kiếm chút phí sinh hoạt không?
“Anh…” Tề Tiểu Vũ nhìn người anh họ trầm tư, lộ vẻ mất mác: “Anh không muốn dạy em hả?”
“Không không.” Vệ Thư Tuân vội lắc đầu, không đành lòng làm tổn thương trái tim thằng em nhỏ: “Anh chỉ sợ mình dạy không tốt, tóm lại anh sẽ cố gắng hết sức, nếu em nghe không hiểu nhất định phải nói ra!”
Tuy cố gắng muốn giúp em họ, nhưng dạy nửa kỳ nghỉ hè, Vệ Thư Tuân cũng chịu không nổi. Y còn có mấy phần thưởng nhiệm vụ chưa lãnh trong máy học, trực tiếp dùng một cái, để máy học tập thay y đi ra giảng bài.
Trước kia y rất ghét bị máy học tập khống chế thân thể, nhưng mấy vụ học hành thi cử này, thật ra máy học tập cứ tùy ý, đáng tiếc nó cũng không chịu giúp y ăn gian. Tên này lúc trước khống chế y làm mấy chuyện quá đáng, còn uy hiếp y, cũng không thấy chính nghĩa miếng nào, nhưng với việc học lại không giúp y gian lận, hoàn toàn không hiểu được lập trường của nó là thẳng hay cong nữa.
Nhưng mà hỗ trợ giảng bài cũng không dính đến chuyện học hành của Vệ Thư Tuân, máy học tập cũng không phản đối, sau khi tiếp quản thân thể Vệ Thư Tuân, mặt không cảm xúc bắt đầu giảng bài.
Ngay từ đầu Tề Tiểu Vũ bị người anh họ đột nhiên trở nên lạnh như băng này làm hoảng sợ, còn tưởng y không thích dạy mình, sợ tới mức ngoan cực kỳ, sau đó phát hiện anh họ hễ cứ giảng bài là như vậy, rất rất là nghiêm túc, lại mặt vô cảm, cả giọng nói cũng không lên xuống luôn, có vẻ siêu ngầu á, nghe giảng bài lại càng hăng say.
Lớp 12 khai giảng sớm, Vệ Thư Tuân cuối cùng cũng tiễn bước Tề Tiểu Vũ lưu luyến không rời, nhàn nhã tự tại ngủ cả ngày.
Lúc sau liên hệ Ngũ Phong trên mạng, mượn tài khoản mãn cấp của game 《 Tiên Thành 》gần đây rất náo nhiệt của hắn để chơi. Ngũ Phong hào phóng cho mượn, nhưng cái tài khoản này của hắn lại có vợ, hai ba hồng nhan tri kỷ, vừa onl là một mảnh “Chồng ơi moa moa moa ~~~!” buồn nôn.
Vệ Thư Tuân bên này mới vừa giải thích là mượn tài khoản xong, chạy vào thành, một đường còn có mấy em gái inbox y, hỏi: “Anh Phong Hỏa, lần trước anh hứa mang em đi đánh đại BOSS Băng Nguyên mà, hôm nay đi được không anh?”
“Anh Phong Hỏa, lần trước anh hứa tặng em giày Liên Ảnh mà, khi nào đưa nha?”
Không biết Ngũ Phong có phải coi tiền như rác trong game không, mấy em đòi trang bị của hắn không ít, hơn nữa xem tình hình đều là tự hắn hứa với người ta.
Chờ Vệ Thư Tuân giải thích xong với đám chị em, đã không có hơi sức đâu mà chơi nữa.
Bởi vì dạy thêm cho em họ, Vệ Thư Tuân nghỉ hè gần như không ra cửa bao nhiêu lần, đến công ty cha Vệ ngồi một hồi, bị già trẻ lớn bé nhân viên của cha coi thành vật quý mà chiêm ngưỡng. Cũng không biết Cha Vệ ngồi nổ thế nào, cã đám đều nghĩ Vệ Thư Tuân là sinh viên tài cao, còn có người xin học hỏi phương pháp học của y, muốn đem về dạy con mình, Vệ Thư Tuân vội vàng bại lui.
Hỏi y học như thế nào, y nói không được, hỏi y chơi như thế nào y còn… hình như cũng nói không ra …
Vừa không học vừa không biết chơi, không biết như vậy có coi là thất bại cả đôi đường không nữa?
Ở nhà coi bộ phim tình yêu máu chó hơn mười ngày với mẹ Vệ, Vệ Thư Tuân thật sự chịu không nổi nữa, mắt thấy cách khai giảng còn một tuần, y dứt khoát về trường luôn.