Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 478

Lúc này Cảnh Thiên đang quay cảnh thứ hai với Lăng Tư Kỳ, không có thời gian để xem Weibo.
Quý Hoạch đứng một bên, nh3ìn tổ tông đang quay phim ở phía xa, lại nhìn Vân Tiêu như không có chuyện gì xảy
ra và cả chị Thanh – hội trưởng fanclub Cả1nh Thiên toàn cầu luôn xúi bẩy Vân Tiêu gây chuyện này nữa.
“Ừm, chị Thanh, chị có thời gian không? Chúng ta nói chu9yện một lát được không?” Tạ Thanh Nghiên nhìn quản
lý thật lòng đối tốt với Cảnh Thiên thì thái độ cũng rất tốt: “Được thôi.3”
“Chị Thanh, em có thể nhìn ra được chị thực sự rất thích Cảnh Thiên nhà chúng em…” “Đúng vậy đấy!” Tạ Thanh
Nghi8ện nhanh chóng tỏ rõ thành tâm: “Tôi nói cho cô biết, có chuyện gì thì cô có thể nói thẳng với tôi, tôi tuyệt đối
nghiêng về phía Thiên Thiên.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Quý Hoạch cười nói: “Chị Thanh, chị và Ảnh để Vân, hai người… không phải là quan hệ
ông chủ và trợ lý đúng không?”
“Ừ, cậu ấy là con trai nhà người bạn đã qua lại nhiều đời của tôi.”
Trước mặt con gái ruột, gì cũng có thể không phải là ruột hết. (2) “Chẳng trách.” Quy Hoạch gật đầu, vẻ mặt bợ đỡ:
“Vừa nhìn là biết chị là người khí chất xuất chúng, không giống với mọi người, em nói mà, nhìn thế nào thì chị
cũng không giống trợ lý của Vân Tiêu.” “Ừ ừ.” Tạ Thanh Nghiên gật đầu: “Thực ra tôi đến theo đuổi thần tượng,
hâm mộ Thiên Thiên nhà chúng ta.” Quy Hoạch vui vẻ cười ha hả, sau đó nắm tay Tạ Thanh Nghiên và nói: “Một
nhà, chúng ta là người một nhà!” “Chị em!!!” Tạ Thanh Nghiên cũng nắm tay Quý Hoạch. “Nhưng chị Thanh này,
có chuyện em muốn nhờ chị.”
“Cô nói đi.” Tạ Thanh Nghiên vỗ ngực: “Chỉ cần tốt cho Thiên Thiên nhà chúng ta, chuyện gì tôi cũng giúp cô.”
Quý Hoạch vội vàng đi vào chủ đề chính: “Là thế này, thông thường thì hội trưởng fanclub Cảnh Thiên toàn cầu
nên do công ty quản lý của nghệ sĩ nắm giữ. Nhưng chị cũng biết đấy, cho đến tận bây giờ, Thiên
Thiên chỉ có một tác phẩm mà thôi, hơn nữa tác phẩm đó còn quay khi ở Trung Trạch, Trung Trạch không triển
khai cho cô ấy, cho nên cô ấy luôn không có đội ngũ tiếp viện.”
“Thế thì sao?” Ánh mắt Tạ Thanh Nghiên lập tức trở nên không lương thiện nữa: “Cô muốn hủy bỏ chức hội
trưởng của tôi à? Cô cho rằng tốc độ của đội quan hệ công chúng của công ty cô có thể nhanh hơn tôi à? Người của
công ty cô có thể hết lòng hết dạ như tôi à?”
“Không phải, em không có ý đó. Ý em là, công ty chúng em rất biết ơn chị Thanh vì đã hy sinh cho Thiên Thiên
nhiều như vậy. Nhưng… suy cho cùng, chị cũng là người bên phía Vân Tiêu, chị làm gì bọn em cũng không tiện


kiểm soát. Chị xem, lúc trước chị tặng xe cho Cảnh Thiên, rất nhiều người cho rằng là do Vân Tiêu tặng. Bây giờ còn
có rất nhiều người hiểu lầm quan hệ của Thiên Thiên và Vân Tiêu không bình thường.”
“Vốn dĩ là không bình thường. Có Vân Tiêu mở đầu cho Thiên Thiên, đánh trận đầu, làm công tác bảo vệ, lẽ nào
không tốt à?”
Quý Hoạch đau đầu.
“Không phải là không tốt…” Nhưng nghệ sĩ nhà cô ta là người đã có chồng!
“Vậy thì có gì không tốt hả? Vân Tiêu còn không sợ xào nấu với Thiên Thiên, những người đó muốn đoán thì cứ để
cho họ đoán đi.”
“Nhưng công ty chúng em cảm thấy Cảnh Thiên là một nghệ sĩ rất có triển vọng, cô ấy có thể dựa vào tác phẩm để
lên tiếng.”


Sao Tạ Thanh Nghiên có thể không biết Quý Hoạch có ý gì?
Là một người mę, bà còn tức giận ấy chứ.
Một cây cải trắng bằng ngọc đáng yêu nhà bà bị người ta mang đi biển thành cải trắng dại thì thôi đi, lại còn bị lợn dũi.
May là cải trắng nhà họ được làm từ bạch ngọc, lợn lại không có răng, thể nên mới giữ được nguyên vẹn. Không thì… bà đã tìm người
làm nổ tung chuồng lợn từ lâu rồi. D

Bình Luận (0)
Comment