Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 535

Bà ta đang giải thích thì nghe thấy đầu bên kia có người kinh ngạc hét lên: “Chủ tịch! Chủ tịch sao vậy? Chủ tịch…”
“Sao… sao3 vậy? Ông xã! Ông xã…”
“Alo, bà Cảnh, không hay rồi, chủ tịch đột nhiên bị ngất rồi, gọi cũng không tỉnh.”
“Mau đưa đế1n bệnh viện đi!” Trình Thục Ngọc sợ hãi hét lên.
Cảnh Lạc cũng sợ đến mức sắc mặt tái nhợt. Người luôn không chịu nhận thua, lúc9 này mới cảm thấy có thể mình
thực sự đã làm sai rồi. Bên phía Cảnh Học An, chuyện bên Cục bảo vệ môi trường, Cục thuế và nhà cung cấp đ3ột
nhiên thì thua lỗ còn hơn là tiếp tục hợp tác vẫn chưa được giải quyết, Cảnh Học An đột nhiên hôn mê và được đưa
vào bệnh viện.
Nhà họ Cảnh xảy ra chuyện lớn, bên phía Cảnh Thiên chắc chắn không biết.
Lúc này, sắc mặt cô ảm đạm, cô cúp điện thoại của bạn học tại học viện Sân khấu Điện ảnh rồi chặn số luôn.
Người bạn gọi điện cho Cảnh Thiên vốn là fan của Tần Dịch, giờ biết Tần Dịch đã hy sinh tình cảm một cách sai
lầm, còn bị Cảnh Thiên làm cho thảm hại như vậy, cô ta lập tức đăng Weibo.
“Hoa rơi V: Có lẽ tôi sẽ nhanh chóng bị Cảnh Thiên và những thể lực đằng sau cô ta phong sát, nhưng là một Ý Dĩ,
tôi thực sự không thể chịu đựng được. @Cảnh Thiên V, trước đây, hai người yêu nhau như vậy, là người yêu của
nhau như vậy, bây giờ cô có người chống lưng là muốn đẩy anh ấy vào chỗ chết. Tôi không biết tình cảm của một
số người rẻ mạt đến mức nào, nhưng… lời cầu xin đến từ một người bạn học, cũng là một lời cầu xin đến từ một Ý
Dĩ… Xin hãy buông tha. Cô đã có kim chủ rồi, xin cô hãy buông tha cho Tần Dịch.”.
Những cư dân mạng không biết Hoa rơi này là ai, nhưng chuyện liên quan đến Cảnh Thiên, ngay sau đó danh tính
của người tên là “Hoa rơi” này đã được đào lên.
Cô ta tên là Mục Lan Kỳ, là Á hậu hai trong cuộc thi Hoa hậu Châu Á khu vực thành phố H, đồng thời cũng là sinh
viên năm ba của trường học viện Sân khấu Điện ảnh thành phố H, là bạn cùng lớp với Cảnh Thiên.
Sau khi Cảnh Thiên được đạo diễn của bộ phim “Thanh Cung” phát hiện năm hai đại học, ngoài thi cuối kỳ ra thì
cô không về trường, nhưng dù sao thì cô ta cũng là bạn cùng lớp của Cảnh Thiên, cho nên mức
độ tin cậy trong lời nói của cô ta được phóng đại gấp đôi.
Tuy nhiên, trải qua một số vụ bạo lực mạng, giờ đây Cảnh Thiên cũng đã có một số fan hâm mộ. Không nói đến
những cái khác, trong số mười triệu fan cũng phải có một triệu fan hâm mộ thực thụ.
Vì vậy, sau khi Mục Lan Kỳ công khai chuyện của Cảnh Thiên, với tư cách là phi tần trong Cảnh Cung, tất cả đều


vào Weibo của Mục Lan Kỳ để sỉ vả.
“Cái đệch, cô cũng là một Ý Dĩ mà không biết trước đây Ý Dĩ sỉ vả chị Thiên thậm tệ như thế nào à? Sao lúc đó
không thấy cô đứng ra chủ trì công đạo nói hai người này là quan hệ yêu đương?”
“Chị Thiên và mặt còn chưa đủ mạnh mẽ à? Còn có thể sỉ nhục người khác không phân biệt trắng đen thật giả thể
này.”
“Luôn có điêu dân muốn hại trẫm, chị Thiên, đóng cửa thả chó đi chị.”
“Người sợ nổi danh, lợn sợ béo, có thể cô cũng muốn học theo người nào đó để nổi tiếng.” “Bạn bên trên, tai tiếng
cũng là tiếng. Nhìn fan của cô ta đi, nháy mắt đã tăng lên gần mười nghìn rồi, cô ta chạy đi thi hoa hậu cũng không
có nhiều fan như vậy.”


Mặc dù Mục Lan Kỳ đã tham gia cuộc thi hoa hậu và cũng đã chụp ảnh quảng cáo mấy lần, nhưng vẫn không được đoàn phim nào
lựa chọn cả. Thấy kỹ năng diễn xuất của Cảnh Thiên không bằng mình, rõ ràng là thích âm nhạc nhưng lại vì khuôn mặt đó nên được
đoàn làm phim “Thanh Cung” lựa chọn, sau này lại vì bộ phim “Mirror World” còn chưa được phát sóng mà đã vô cùng hot rồi, cô ta
vốn dĩ rất ghen tị. Bây giờ biết được mấy thứ không thể để cho người khác biết được của cô, sao có thể không nhân cơ hội này giẫm
đạp chứ?
Vốn dĩ cô ta cho rằng mọi người sẽ đứng về phía mình, không ngờ đều là fan của Cảnh Thiên, còn nói cô ta muốn nổi tiếng đến phát
điện rồi.


Điều khiển Mục Lan Kỳ phẫn nộ và tức giận hơn cả là không có blogger chuyên đăng thị chuyển tải Weibo của cô ta.
Những trang blog bình thường chỉ ngửi thấy một chút mùi tanh thôi là đã bắt đầu đăng lại, hôm nay lại im lặng không lên tiếng, ngay
cả một bình luận cũng không có.

Bình Luận (0)
Comment