Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 597

“Không hồi hộp không hồi hộp! Thiên Thiên là con gái của chúng ta, chắc chắn nó là một cô gái tốt! Hơn nữa em
cũng đã thân thiết với co3n bé như vậy rồi, chắc chắn nó sẽ không trách chúng ta đâu”
Nói thì nói vậy nhưng nghĩ đến việc sắp được gặp bé con nhà mình, 1Để Tịnh Hiên thấy tim mình lại bắt đầu khó
chịu vì căng thẳng, hít thở cũng gấp gáp hơn hẳn.
Ông thực sự rất hận cơ thể chết t9iệt này của mình.
Cảnh Thiên đến nơi mà chị Thanh nói với mình, Bạch Chinh ở cửa trông thấy cô chủ thực sự của nhà mình bèn vộ3i
vàng hành lễ một cách lịch sự.
Cảnh Thiên khẽ gật đầu với anh ta, tuy chỉ là một hành động rất nhỏ nhưng cô lại làm rất thàn8h thạo.
Bởi vì Bạch Chinh cũng là công tử nhà giàu, bây giờ anh ta đã khống chế được Bạch Đồ, tức là một tay kiểm soát
được cả nhà họ Bạch.
Những người phụ nữ muôn hình vạn trạng trong xã hội, nghèo túng, giàu sang, phóng khoáng, âm u, thoải mái,
nhỏ nhen, bạch liên hoa, tiểu thư đoan trang, trà xanh cực phẩm… có loại nào mà anh ta chưa từng gặp?
Nhưng chỉ một cái gật đầu thật khẽ, Bạch Chinh đã cảm nhận được cô chủ nhà anh ta không hề vô hại và ngốc
nghếch như vẻ bề ngoài.
“Thưa cô, ông chủ và bà chủ đã đến rồi, tôi đưa cô vào trong nhé”
Cảnh Thiên dừng lại trước cửa, gật đầu. Bạch Chinh kìm nén tâm trạng đang vô cùng xúc động, gõ cửa hai tiếng rồi
nói: “Ông chủ, bà chủ, cô ấy đã đến rồi”
Bạch Chinh vừa dứt lời, Tạ Thanh Nghiên đã như kiến bò chảo nóng, kéo phắt cửa ra.
Cảnh Thiên vừa đưa mắt đã trông thấy một nam một nữ đứng trước mặt mình.
Người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ, phong tình vận chủng, là kiểu người được chăm sóc rất tốt, nếu không nói tuổi
thì người ta còn tưởng bà mới chỉ tầm hơn 20.
Người đàn ông chín chắn khiêm nhường nhưng lại có phong thái người bề trên rất mạnh, ngoại hình rất giống Đế
Vân Hi, chẳng khác nào Để Vân Hi phiên bản ông chủ.
Sau khi phát hiện Vân Tiêu lấy được tóc của mình rồi vào bệnh viện, Cảnh Thiên cũng hành động cùng lúc.


Suốt một thời gian dài, cô đã điều tra rất rõ về tình hình đại khái của nhà họ Để rồi. Đương nhiên, cũng bao gồm cả
ngoại hình thực sự của Tạ Thanh Nghiên.
Dù ngoại hình của cô và Tạ Thanh Nghiên không quá giống nhau, nhưng nhìn kỹ thì vẫn có thể tìm được vài phần
tương tự.
Lúc này hai người kia đều nhìn cô một cách căng thẳng, không ai lên tiếng trước.
Tạ Thanh Nghiên không biết nên nói như thế nào, bà tưởng Cảnh Thiên sẽ vào hỏi sao chị Thanh không ở đây, sau
đó bà sẽ nói tiếp lời cô.
Nhưng Cảnh Thiên lại vừa cười vừa nhìn hai người, không nói gì cả.
Đế Tịnh Hiến phản ứng lại trước, ông lên tiếng một cách thăm dò và có phần hạ mình: “Thiên Thiên… con… có phải
con biết rồi không?”
Tạ Thanh Nghiên giật mình, lườm chồng mình một cái, không cần biết người này có phải là người thân yêu nhất
của bà hay không?
Ông hỏi như vậy, lỡ bé con sợ thì làm sao?
Ai dè Cảnh Thiên lại mỉm cười với Để Tịnh Hiên: “Vâng, đã biết rồi”
“Hả???”
Lúc này đến lượt Tạ Thanh Nghiên ngạc nhiên.
“Thiên Thiên, con… con… con biết rồi?” “Vâng.” Cảnh Thiên vẫn mỉm cười.


“Con biết cái gì?” Tạ Thanh Nghiên căng thăng.
“Em đã biết tất cả những gì em nên biết”
Câu nói của Cành Thiên chẳng khác nào bom hạng nặng rơi vào người Đề Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên.
Sợ hai người vẫn chưa rõ, Cảnh Thiên nói tiếp: “Từ khi Vân Tiêu tỏ thái độ rất tốt với em, còn dùng kẹp kịch bản để lấy tóc của em,
em đã biết rồi. Sau đó chị Thanh cố tình gây tai nạn giao thông để ăn vạ em, không những không lừa em mà còn cho em tiền, tặng em
xe. Sau đó nữa thì Đế Vân Hi xuất hiện, chỉ đâm vào xe Porsche của em mà đưa em một chiếc thẻ ngân hàng chứa sáu mưrơi triệu đô
la Mỹ chuyển đối từ một tấn vàng, còn tặng em mành đất trị giá mười tỷ. Còn chuyện bố mẹ nuôi của em bị đốt nhà, em trai em suýt
nữa là bị trùm bao tài đánh.”

Bình Luận (0)
Comment