Lạc Mất Một Người Thương

Chương 3

Thịnh Khải Luân cong môi lên nở một nụ cười yêu mị “ Nhảy với anh thêm điệu nữa…em nhìn xem xung quanh em có biết bao thiên kim tiểu thư đang chờ được khiêu vũ cùng anh, em là người may mắn được nhảy cùng anh tới hai điệu nhạc khác nhau vậy tại sao vẻ mặt lại khó coi tới như vậy”.

Diệp Mộ Tây thở dài tỏ vẻ không tình nguyện “Phải nói là tôi quá xui xẻo đến nỗi gặp anh tới hai lần trong đời thì đúng hơn đó”.

Hạ Chí Xuyên thấy vẻ mặt của Diệp Mộ Tây không vui nên anh cũng ra sân khiêu vũ cùng một cô gái khác đến lúc xoay người đổi bạn nhảy, Hạ Chí Xuyên đã khéo léo đẩy cô gái kia vào vòng tay của Thịnh Khải Luân rồi nắm lấy tay của Diệp Mộ Tây kéo về phía mình, cả ba người kia hợp tác quá ăn ý nên Thịnh Khải Luân không kịp trở tay.

Sắc mặt của Thịnh Khải Luân trở nên âm trầm vô cùng khó coi, ánh mắt anh nhìn Hạ Chí Xuyên trở nên sắc lạnh như muốn giết người, trong lòng thầm mắng: Đúng là càng rỡ, lại dám ngang nhiên cướp người trong tay anh...

Vẻ mặt của Hạ Chí Xuyên rất dịu dàng khi nhìn Diệp Mộ Tây anh lên tiếng quan tâm cô “ Em ổn chứ Mộ Tây?! anh thấy hình như em không vui thì phải?!”.

Diệp Mộ Tây nở một nụ cười yếu ớt với Hạ Chí Xuyên “Thật ra thì em không quen khiêu vũ cho lắm…chân cảm thấy hơi đau…”

Hạ Chí Xuyên để lộ vẻ áy náy trên gương mặt tuấn tú của mình“ Xin lỗi nha Mộ Tây…sau này anh sẽ không để em phải khổ sở như vầy nữa, chúng ta về nha”.

“ Về sớm như vậy không ảnh hưởng đến việc ngoại giao của anh chứ”.

“ Không sao đâu rượu chúc mừng với Thịnh tam thiếu cũng uống rồi mà, chúng ta đi thôi”.

Diệp Mộ Tây gật đầu rồi đi theo Hạ Chí Xuyên ra ngoài, Thịnh Khải Luân nhìn thấy Diệp Mộ Tây và Hạ Chí Xuyên nói chuyện thân thiết với nhau như vậy liền cảm thấy khó chịu trong lòng, chính bản thân của anh cũng không biết tại sao vừa gặp lại Diệp Mộ Tây thì cảm xúc lại rối loạn lên đến như vậy.

Thịnh Khải Luân cũng liền đuổi theo Diệp Mộ Tây nhưng anh vừa ra đến cửa thì đã bị Thịnh Nhất Phi chặn đường trừng mắt hỏi “ Hôm nay là lễ kỉ niệm thành lập công ty mà anh lại tính đi đâu, CEO gì mà vô trách nhiệm quá vậy hả???”.

“ Anh có chút việc riêng hơn nữa việc tiếp khách đã có Nại Quân và Hoài Du lo rồi mà…”.

Thịnh Nhất Phi liền phùng mang trợn mắt lên “ Chuyện gì mà quan trọng vậy??? lại chạy đi tìm cô gái tên Hạ Mạt kia chứ gì…anh đúng là không có chút tiền đồ gì hết mà”.

Thịnh Nhất Phi là ngũ tiểu thư của Thịnh gia vốn nổi tiếng ngang ngược lém lĩnh lại được ông nội yêu thương hết mực nên người làm anh như Thịnh Khải Luân cũng phải nể vài phần hơn nữa Thịnh Khải Luân lại là anh trai ruột của Thịnh Nhất Phi nên không thể nổi cáu với cô được, thế là đành nói thật “ Anh phải đuổi theo Diệp Mộ Tây em làm ơn tránh đường giùm anh đi”.

Ánh mắt của Thịnh Nhất Phi sáng rỡ lên kèm theo sự ngạc nhiên “ Anh nói cái gì…chị Mộ Tây đã ở đây sao??”.

Thịnh Khải Luân liền gật đầu” Đúng, bây giờ anh phải đuổi theo cô ấy…”.

Thịnh Nhất Phi lại dùng ánh mắt sắc bén dò xét Thịnh Khải Luân “ Để làm gì? anh tính bắt nạt làm chị ấy tổn thương nữa hả? em nói cho anh biết cứ đi mà lo cho Hạ Mạt của anh đi đừng làm khổ chị Mộ Tây nữa nếu không thì đừng bao giờ nói với người khác em là em gái của anh nữa”.

“ Anh và Hạ Mạt đã kết thúc từ nhiều năm trước rồi sao mà em cứ nói mãi…mau tránh ra để anh đuổi theo Diệp Mộ Tây nếu không sẽ không kịp mất”.

Thịnh Nhất Phi liền phất tay “ Còn đứng đấy làm gì mau đuổi theo đi chớ”.

Thịnh Khải Luân sụ mặt “ Cái con nhỏ này em hai mặt vừa thôi chứ”.

Thịnh Khải Luân vội chạy đi, Thịnh Nhất Phi đứng nhìn theo mỉm cười vui vẻ “ Cuối cùng anh cũng hiểu được tình cảm của mình dành cho ai nhiều hơn rồi hy vọng anh hai và chị Mộ Tây sớm tái hợp hihihi”.

Thịnh Nhất Phi nhìn đông nhìn tây rồi đi tới cặp cổ Thịnh Khải Tề “Nè sao không thấy anh dắt theo bạn gái vậy hả Khải Tề?”.

Thịnh Khải Tề cười khổ “ Sao em cứ thích chạm vào nỗi đau của người khác thế hả đã nói là anh ế truyền kiếp rồi mà”.

Thịnh Nhất Phi liền đánh vào vai của Thịnh Khải Tề một cái rồi ranh mãnh hỏi “ Ế thiệt không??? hay anh là gay nên không thích con gái”.

Thịnh Khải Tề đưa mắt lườm Thịnh Nhất Phi một cái “ Em vừa phải thôi…tại anh chưa muốn yêu chứ không phải gay, anh là con trai 100% đó nha”.

“ Ai mà biết được”.

Thịnh Khải Tề cười khổ “ Thôi tùy em, thích nghĩ sao cũng được”.

Thịnh Khải Tề bưng ly rượu lên nhấp môi rồi khẽ thở dài nói “ Nếu không đến được với người mình yêu anh thà cả đời cứ vậy mà đơn phương người ấy cũng không muốn ép bản thân mình đến một người khác đâu”.

Thịnh Nhất Phi cau mày “ Nè thật ra người con gái đó như thế nào mà làm cho anh bao nhiêu năm vẫn suy tâm vọng tưởng vậy hả?”.

Thịnh Khải Tề mỉm cười vẻ mặt vô cùng dịu dàng “ Cô ấy là một người con gái rất xinh đẹp lại hiền lành tử tế, nói không chừng em cũng gặp qua rồi lại còn rất yêu thích cô ấy nữa đó”.

Thịnh Nhất Phi lắc đầu ngoày ngoạy “Hoang đường…làm sao em có thể gặp mặt người con gái mà anh nói chứ…”.

Thịnh Khải Tề mỉm cười như có như không “ Nói vậy mà em cũng tin đúng là dễ bị lừa mà hahaha”.

Thịnh Nhất Phi nhăn nhó mặt mày rồi bảo “ Anh đúng là đáng ghét mà…à anh Khải Lăng đâu sao nãy giờ không thấy vậy?”.

Thịnh Khải Tề chỉ tay vào một góc đông người rồi nói “ Anh chị hai đang tiếp khách bàn chuyện làm ăn bên kia kìa”.

“Thế sao anh không đi bàn chuyện làm ăn luôn đi”.

Thịnh Khải Tề bưng ly rượu vang lên nhấp một ngụm tư thế nhàn nhã rồi nói “ Anh không thích kinh doanh anh thích trở thành họa sĩ nổi tiếng cơ”.

Thịnh Nhất Phi bĩu môi “ Đúng là không có tiền đồ mà”.

Thịnh Khải Tề nở một nụ cười rồi nói “ Đối với em ngoài Sở Nại Quân ra thì ai cũng không có tiền đồ hết anh biết mà hahaha”.

Sở Nại Quân từ đâu bước đến không báo trước “ Tứ thiếu gia và ngũ tiểu thư đang nói vấn đề gì mà có tôi nữa vậy hả không biết tôi có đắc tội gì với hai người không đây?”.

Thịnh Khải Tề mỉm cười nhìn qua Thịnh Nhất Phi rồi quay qua nói với Sở Nại Quân“ Em ấy nói nhớ anh đó mà hahaha…thôi hai người tự nhiên tâm sự nha tôi về trước đây ở đây chán quá” sau đó liền rời đi.
Bình Luận (0)
Comment