Chương 80: Quấn nhau trong không gian yên lặng
"Em cảm thấy là vì sao?" Tần Ý Nùng khẽ cười, giọng điệu khẽ khàng hỏi ngược lại vấn đề.
Biểu cảm trêи mặt Đường Nhược Dao trống rỗng giây lát, rất nhanh điều chỉnh lại, giả vờ trấn tĩnh nói: "Em không biết vì sao, cho nên mới đến hỏi cô, sau này nếu còn gặp phải những vẫn đề đại loại như thế này cũng có kinh nghiệm."
Câu trả lời rất quy củ, cũng không để lộ ra mục đích của bản thân.
Nhưng Đường Nhược Dao nghĩ chỉ sợ cô đã lộ ra sơ hở.
Tần Ý Nùng vẫn giữ tư thế nghiêng về phía trước, khoảng cách của hai người không xa không gần, bốn mắt nhìn nhau.
Tần Ý Nùng nhìn thấy sự thấp thỏm thấp thoáng đưới đáy mắt cô, ý cười trêи khóe miệng càng sâu: "Vậy tại sao người quản lí của em lại phải vội vàng làm sáng tỏ cho em? Còn để công ty ra thông báo?"
Đường Nhược Dao nghẹn lời.
Nhưng nếu Đường Nhược Dao có tin đồn đồng tính với một người nào đó, Mục Thanh Ngô sẽ không khẩn trương như thế, đa phần đám cư dân mạng sẽ không cho là thật, cùng lắm chỉ hóng hớt chút thôi. Nhưng Tần Ý Nùng lại khác, những người trêи là tên tuổi gạo cội, dưới diễn viên nhí "không tha một ai" có quan hệ với cô ấy đa phần đều bị lấy ra làm trò đùa, nhưng cũng có mấy người "long trời lở đất", giống như những người ngồi vững ở vị trí Hoàng hậu và Quý phi trong danh sách chọn Phi, nhiệt độ "tình yêu" cũng không hề kém những cặp tình nhân bình thường trong giới. Tần Ý Nùng có hình tượng phong lưu lẳng lơ như thế, người muốn tạo tin đồn hẹn hò với cô ấy lợi bất cập hại.
Chuyện này không ảnh hưởng mấy đến những người đã đứng vững chân trong giới giải trí chìm nổi, nhưng đối với nữ nghệ sĩ trẻ tuổi đang trong thời kì trỗi dậy như Đường Nhược Dao mà nói, trực tiếp ảnh hưởng đến hình tượng, danh tiếng bị liên lụy, cực đoan hơn một chút sẽ ảnh hưởng đến giá trị thương mại, đại diện nhãn hàng, quảng cáo bị rút lại, đãi ngộ giảm sút. Tình huống như vậy không phải không có, nếu không năm đó Tần Ý Nùng mười tám tuổi ra mắt đang trong thời kì nóng bỏng tay, cũng không đến nỗi không nhận được một đại diện nhãn hàng ra hồn.
Mục Thanh Ngô không thể để Đường Nhược Dao mạo hiểm.
Đường Nhược Dao chạy đến thăm dò Tần Ý Nùng, nhưng lại tiện miệng nhắc đến người quản lí khiến bản thân bị bại lộ.
Ánh mắt của cô tối đi, đột nhiên lại sáng lên.
Tại sao Tần Ý Nùng biết công ty cô ra thông báo? Chuyện này đã làm từ khi xuất hiện cơn sóng tin tức đầu tiên, cô ấy trăm công nghìn việc, sao có thể chú ý đến?
Cho nên... chị ấy vẫn luôn quan tâm đến mình sao?
Tần Ý Nùng nhận ra sắc mặt chuyển biến của cô, thầm tính toán xem bản thân nói sai chỗ nào, nhớ lại một lượt, vô thức thầm lắc đầu trong bụng. Thật là sơ suất, để bạn nhỏ bắt được điểm yếu trong lời của bản thân rồi.
Tần Ý Nùng ngắt mạch suy nghĩ của cô, nhàn nhạt lên tiếng: "Chuyện này không có quan hệ gì với em, đổi lại là ai cũng đều như thế."
"Vâng?" Đường Nhược Dao phát ra một tiếng nghi vấn bằng âm mũi theo thói quen, lập tức chỉnh sửa, cung kính nghe lời dạy bảo, nói, "Là sao ạ?"
Tần Ý Nùng ngồi ngay ngắn, chầm chậm mở miệng: "Bởi vì có người hết lần này đến lần này đè đầu cưỡi cổ tôi, nếu tôi không phản kháng, cô ta sẽ được đằng chân lân đằng đầu." Tần Ý Nùng tiết lộ một nửa che giấu một nửa, dẫn dắt Đường Nhược Dao theo tiết tấu của mình, "Nhớ ngày vừa vào đoàn phim trong phòng tôi đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ kì quái không?"
Đường Nhược Dao quả nhiên đi theo tư duy của cô ấy, gật đầu.
Đương nhiên cô nhớ rõ, tối đó Tần Ý Nùng còn gửi lì xì cho cô vì tâm trạng không tốt. Băng ghi hình bị lộ, lần đầu tiên cũng là hôm đó, cho nên Đường Nhược Dao đoán hai chuyện này có khả năng do cùng một người làm ra.
Lời nói của Tần Ý Nùng chứng thực suy đoán của cô: "Là do cô ta đưa đến."
Đường Nhược Dao cẩn thận hỏi: "Em có thể mạo muội hỏi, người đứng phía sau sai khiến là ai không ạ? Em đảm bảo sẽ không truyền ra ngoài."
Tần Ý Nùng tự nhiên tiết lộ: "Hách Mỹ Hoa."
Đường Nhược Dao suýt nữa lỡ miệng, đây không phải một trong những "xã hội chủ nghĩa tình chị em" của chị hay sao? Đúng thế, Hách Mỹ Hoa ít nhất hai lần hãm hại Tần Ý Nùng, hiện tại đang lỗi lạc liệt vào hàng Hiền phi trong hậu cung của Tần Ý Nùng, địa vị thân phận còn cao hơn không biết bao nhiêu phần so với Đường Tài nhân.
Trời sinh Du sao còn sinh Lượng, yêu nhau lắm cắn nhau đau, cảm giác hình tượng, cộng thêm biểu hiện "chị em nhựa dẻo" bên ngoài giữa các đại hoa trước giờ đều không lộ ra chút sơ hở, trong lần chọn Phi thứ nhất, Hách Mỹ Hoa giành được một vị trí trong "Tứ Phi" với số phiếu cao, từ đó địa vị vững chắc, có một năm suýt chút nữa đã thăng lên vị trí Hậu, cuối cùng gặp chút bất lợi nhỏ nên bại dưới tay Hoàng hậu.
Cô ta hiền hay không Đường Nhược Dao không biết, nhưng nhìn biểu hiện rất ghét bỏ cô ta của Tần Ý Nùng, nếu cô thật sự quyết định được vị trí của người này chắc chắn sẽ đày Hách Mỹ Hoa vào lãnh cung.
Cuộc đấu trí đấu dũng giữa các đại hoa quả nhiên khủng khϊế͙p͙ hơn nhiều, không thể chỉ nhìn tình bạn ngoài mặt.
Đường Nhược Dao thầm cảm thán một câu.
Nhưng cô vẫn chưa quên chính sự: "Cho nên cô mới quyết định làm sáng tỏ sao ạ?"
Cô nghĩ: Logic này rất nhiều lỗ hổng, không nhắc đến chuyện làm sáng tỏ, đoàn phim cũng náo động lớn như thế, đáng để hao binh tổn tướng sao?
Tần Ý Nùng gật đầu.
"Chủ yếu là tôi không ngờ được dưới mắt tôi lại có kẻ ăn gan hùm mật sói." Tần Ý Nùng biểu hiện ra một tia tức giận vừa thích hợp, "Bộ phim này vốn đã có đề tài mẫn cảm, đoàn phim lại xuất hiện sự cố như thế, tôi không muốn tiếp tục xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa."
Đường Nhược Dao ngẩn ra.
Cô đột nhiên nghĩ ra, bộ phim này do Tần Ý Nùng đầu tư. Khi Hàn Ngọc Bình và Tần Ý Nùng nói chuyện phiếm, còn nhắc tới công ty truyền thông mới thành lập của Tần Ý Nùng, muốn mượn bộ phim này giành giải để lấy may cho công ty.
Ý nghĩa của "Bản Sắc" với cô ấy chỉ nghĩ thôi cũng hiểu.
Lỗ hổng mà cô vừa bắt được giống như đã được điền vào.
Đường Nhược Dao mơ màng.
Cho nên lại là cô nghĩ nhiều, chuyện này cô chỉ là bị động cuốn vào, bị lợi dụng, bản chất vốn không liên quan tới cô?
Đường Nhược Dao bị đánh đuổi rời đi.
Hai tay Tần Ý Nùng bưng ấm nước trêи bàn trà nhấp một ngụm, lộ ra biểu cảm như trút được gánh nặng.
Quan Hạm liếc cánh cửa vừa bị Đường Nhược Dao mở ra rồi đóng lại, trong lòng thở dài một tiếng.
Gừng càng già càng cay, cô Dao vẫn còn non nớt quá.
...
Đoàn phim dừng quay, Tần Ý Nùng buồn bực xử lí công việc trong phòng nghỉ, Đường Nhược Dao không có việc gì làm đi qua đi lại trêи phim trường. Gần phim trường có mấy người mặc quần áo nhàn nhã nhưng vừa nhìn tư thế đứng cùng ánh mắt liền biết không phải nhân viên bình thường, là người do Tần Ý Nùng thuê về để xử lí đám phóng viên ở xung quanh. Quan hệ của phóng viên và minh tinh rất vi diệu, ngoài mặt nhìn giống như đối thủ sống còn, thực thế dựa vào nhau để sinh tồn, chỉ cần không quá đáng quá mức, minh tinh sẽ không làm căng với phóng viên, bị chụp trộm chỉ nhắm một mắt mở một mắt cho qua, nhưng lần này Tần Ý Nùng để phóng viên theo đuôi, bao gồm cả đám ăn chực nằm chờ ở trong khách sạn đối diện chờ thời cơ, đều bị thủ đoạn mạnh mẽ xử lí sạch sẽ, dẫn đến cuộc náo loạn trong giới phóng viên. Nhưng chỉ là những cuộc thảo luận nhỏ trong giới, không có gì ảnh hưởng.
Sau đó là việc bác bỏ tin đồn trêи mạng, cuối cùng đã bắt đầu.
Tài khoản Weibo chính thức cửa "Bản Sắc" dưới sự hướng dẫn của bộ phận quan hệ công chúng chuyên nghiệp đăng tải một thông báo công khai. Thông báo cho biết, Tần Ý Nùng và Đường Nhược Dao, hai người đều là những diễn viên vô cùng tận tâm chuyên nghiệp, đoạn video bị phát tán trêи mạng quả thật là đang diễn tập, xin cộng đồng dân mạng đừng bịa đặt lan truyền tin đồn, tôn trọng hai vị diễn viên.
Thông báo từ tài khoản tuyên truyền phim có chút ảnh hưởng, dưới góc phải còn có con dấu.
Người hâm mộ của Đường Nhược Dao không muốn có bất kì quan hệ với Tần Ý Nùng bôn ba khắp nơi, mang theo thông báo này, làm sáng tỏ cho Đường Nhược Dao ở mọi chủ đề liên quan thêm lần nữa.
Fan của Tần Ý Nùng cũng không muốn yếu thế, tuy những tin đồn thế này nhìn mãi thành quen với người hâm mộ, nhưng gần đây fan hai nhà chiến đấu căng thẳng, thù mới nợ cũ, ước gì có thể càng sạch càng tốt.
Nhưng, quan hệ của fan thế nào, chẳng hề liên quan một xu đến chính chủ.
Dù vậy đám cư dân mạng không dễ lừa bịp như thế, một bản thông báo mà thôi, đấy nói gì tôi phải tin sao? Vậy tôi còn hóng hớt làm gì?
Người qua đường hóng chuyện chia làm hai luồng, một phía tin tưởng đoàn làm phim, cũng tin tưởng nhân cách của Đường Nhược Dao, trước giờ sạch sẽ giữ mình, sẽ không lăn lộn với người thanh danh bại hoại như Tần Ý Nùng, nếu đoàn làm phim đã làm sáng tỏ, còn náo loạn cũng vô nghĩa, dần dần lắng xuống, những người trung lập cũng đứng về phía này; còn một phía hoàn toàn không tin, thông báo vừa ra không lâu, liền có tài khoản marketing lũ lượt đưa tin, Tần Ý Nùng là nhà sản xuất của đoàn phim, cô ta to nhất, ở phim trường một tay che trời, thông báo của đoàn làm phim chỉ là một tờ giấy cô ta tùy tiện đăng lên mà thôi, tám tờ hay mười tờ chẳng phải chỉ cần cô ta vui là được sao? Cũng vì cô ta chuyên quyền, Đường Nhược Dao cũng chỉ là một diễn viên bình thường, rơi vào bàn tay năm ngón của cô ta liệu núi còn có đường dời đi?
Cách nói này vừa xuất hiện, Đường Nhược Dao lại bất ngờ nổi lên một tia đồng tình.
Mà điều này cũng khiến Đường Nhược Dao xác nhận, người này thật không phải nhằm vào mình, cô ta chỉ muốn đối phó với một mình Tần Ý Nùng, ước gì có thể đổ càng nhiều tội lên đầu cô ấy càng tốt, không phải, bắt nạt người mới, cả tội danh ép gái nhà lành làm kĩ nữ cũng đổ vấy cho cô ấy.
Tài khoản marketing này không nói cũng biết là do đoàn đội Hách Mỹ Hoa sắp xếp, đoàn đội của Tần Ý Nùng lập tức dẫn dắt tiết tấu theo chiều hướng ngược lại, hơn nữa còn chớp thời cơ, giành lời của đối phương. Phong cách làm việc của Tần Ý Nùng lẽ nào người đó còn không biết, tin tức rợp trời thì thế nào? Có lúc nào cô ấy để ý trêи mạng nói gì, chỉ là đoàn loàm phim đứng ra làm sáng tỏ, rõ ràng là cách làm tương phản, có thể chứng minh vốn dĩ đoàn làm phim không phải do mình cô ấy nói là xong.
Đoàn đội của Hách Mỹ Hoa cũng không phải ăn chay, quả nhiên cắn chặt bốn chữ "đối xử đặc biệt", tiếp tục chứng thực tin đồn này, An Linh sớm đã liệu được chuyện này, tiếp tục phản kϊƈɦ theo kế hoạch.
Cư dân mạng liếc trái tin phải, hóng chuyện đến nỗi đầu óc đều sắp bay mất.
Thần tiên hai bên đánh nhau, Mục Thanh Ngô vừa xuống máy bay liền thẫn thờ.
Hình như cô ấy còn chưa ra tay, tại sao chuyện này lại diễn biến thành như vậy?
Không thích hợp dẫn theo người ngoài đến phim trường, Đường Nhược Dao để cô ấy đến khách sạn, kể lại tình hình đại khái nghe được từ chỗ Tần Ý Nùng. Mục Thanh Ngô vừa nghe cuộc tranh đấu của đại hoa, Đường Nhược Dao cá con mắc lưới, lập tức nhíu mày thở dài: "Đây là chuyện gì thế."
Mục Thanh Ngô lấy được phương thức liên lạc của An Linh, dự định đánh tiếng với bên đó, xem xem có cần bên mình phối hợp hay không. Dù sao người ta là lực lượng nòng cốt, bọn họ chỉ là con tôm con tép dưới đáy ao mà thôi.
Trước khi ấn điện thoại, Mục Thanh Ngô nhớ tới lần trước tự ý thanh minh không thông báo với An Linh, trái tim thấp thỏm, sợ là đối phương ghi hận. Nào biết sau khi gọi điện thoại, đối phương giống như đang rất vội, giọng điệu gấp gáp: "Cô là?"
Mục Thanh Ngô biết chắc chắn An Linh bận tới sứt đầu mẻ trán, vội vàng nói rõ tên họ, dùng ngôn từ đơn giản nhất biểu thị ý định của bản thân.
An Linh chỉ suy nghĩ mấy giây, nói: "Cô làm sáng tỏ của các cô, tranh thủ đồng cảm cũng được, không cần kiêng kị chúng tôi."
Nói xong liền cúp điện thoại.
Mục Thanh Ngô: "???"
Câu trước rất dễ hiểu, nhưng tranh thủ đồng cảm là ý gì? Để bọn họ men theo tiết tấu gái nhà lành bị ép làm kĩ nữ của Đường Nhược Dao trêи mạng hiện tại để tranh thủ sự đồng cảm sao? Không phải châm dầu vào lửa sao? Vậy thì tranh thủ sự đồng cảm thế nào?
Mục Thanh Ngô đánh giá Đường Nhược Dao đứng trước mặt cô ấy một lượt, khuôn mặt lạnh lùng, rất có vẻ lừa gạt.
Mục Thanh Ngô híp mắt lại.
Tối đó, phía Đường Nhược dường như bị chĩa mũi dùi trong cả ba làn sóng tin tức bại lộ, cuối cùng trong sự mỏi mắt mong chờ cũng đã có động tĩnh. Mục Thanh Ngô dứt khoát nhanh gọn hơn nhiều, trực tiếp tung ra đoạn băng ghi hình hành lang khách sạn đêm đó, bản hoàn chỉnh, mà không phải chỉ là đoạn cắt như trêи mạng.
Trong băng ghi hình hiển thị, hai người sau khi ôm xong thì ai về phòng nấy, không có bất kì hành động vượt qua giới hạn nào khác.
Chứng cứ rõ rành rành, phía Đường Nhược Dao biểu thị, Đường Nhược Dao vẫn luôn là nghệ sĩ tận tụy, miệt mài nghiên cứu biểu diễn chuyên nghiệp, tôn trọng tiền bối, tôn trọng ngành nghề... vân vân, duyên người qua đường trước giờ của Đường Nhược Dao vẫn không tệ, lại là một nữ diễn viên vô cùng có tiền đồ trong thế hệ diễn viên hiện tại, chứng cứ cùng thông báo đã ra, lập tức có một lượng lớn người biểu thị, tin tưởng Đường Nhược Dao.
Trong đó vẫn có một lượng nhỏ lực chú ý vẫn nghiêng ngả.
[Chỉ có một mình tôi cảm thấy cảnh tượng trong video rất đẹp sao? Camera giám sát cũng không ngăn được sự đẹp đẽ này, quả nhiên là mấy chị gái xinh đẹp đứng cùng nhau đúng là được rửa mắt]
[Là diễn tập sao, tuy không có âm thanh, nhưng động tác, bối cảnh đều cảm giác rất ra gì, đột nhiên sinh ra hứng thú với bộ phim này, làm sao đây?]
[Bình luận trêи đừng nghĩ nữa, Đại Lục không cho lên sóng phim đồng tính đâu]
[Muốn xem +1, tôi muốn chèo thuyền, hoa hồng đỏ hoa hồng trắng vợ tôi a a a]
Mục Thanh Ngô lại âm thầm mua tin tức, xây dựng kiên cố hình tượng không dính khói lửa nhân gian cho Đường Nhược Dao, thủy quân khống chế tiết tấu phía trước, khiến cô bắn đại bác cũng không có quan hệ với Tần Ý Nùng.
Bên Đường Nhược Dao tiến triển rất thuận lợi, vì Tần Ý Nùng thu hút đa phần sức nóng, đặc biệt là hai bên quyết chiến, khi mây mù bao phủ chân tướng, một vị lão làng lừng lẫy lên sóng.
Hàn Ngọc Bình.
Hàn Ngọc Bình chia sẻ thông báo từ Weibo chính thức của "Bản Sắc", lạnh lùng không thêm một chữ - ông lười, việc chia sẻ này đều là bị Tần Ý Nùng thúc giục, nhưng đa số cư dân mạng đều hoang tưởng ra một câu chuyện khác.
Hàn Ngọc Bình là ai? Ông là đạo diễn của đoàn làm phim "Bản Sắc", là người nắm quyền sinh quyền sát trong đoàn làm phim. Nhưng đồng thời, ông còn một thân phận khác, là đối tượng hẹn hò tin đồn của Tần Ý Nùng.
Bắt đầu từ bộ phim điện ảnh đầu tiên của Tần Ý Nùng, liền có bóng dáng của vị đạo diễn Hàn Ngọc Bình. Đến nay đã mười năm, Hàn Ngọc Bình vẫn chưa rời khỏi trung tâm câu chuyện, hai người từng nhắc tới đối phương, không hề che giấu sự thán phục với đôi bên. Trong bảng chọn Phi phía nam giới, Hàn Ngọc Bình mới là hàng thật giá thật chiếm vị trí Hậu, nam Hoàng hậu sét đánh bất động, ai cũng không thể làm dao động vị trí của ông, dù chỉ là một li một phân.
Nếu không phải Hàn Ngọc Bình đã sáu mươi, đã có gia đình, vẻ ngoài cũng bình thường, bây giờ fan CP của Tần Ý Nùng và Hàn Ngọc Bình đã rợp trời. Nhưng thời khắc quan trọng, tuổi tác và vẻ bề ngoài không phải là vấn đề, động thái của Hàn Ngọc Bình, cuối cũng cũng khiến dư luận hoàn toàn nghiêng theo một chiều hướng khác.
"Mọi người đều biết", Hàn Ngọc Bình có quan hệ bất chính với Tần Ý Nùng, vậy động thái chia sẻ Weibo của ông ấy đại diện cho điều gì? Vị tiền bối nào đó có cho phép nhân tình của mình thông đồng với người khác ngay dưới mí mắt của mình hay không? Hàn Ngọc Bình đang tuyên bố chủ quyền của bản thân, thái độ mạnh mẽ, Tần Ý Nùng là của ông ấy, không có chút quan hệ nào với Đường Nhược Dao Lý Nhược Dao gì đó, cho dù là tin đồn cũng không cho phép.
Điều này cũng có thể giải thích vì sao đoàn làm phim lại phá lệ làm sáng tỏ cho Tần Ý Nùng. Hàn Ngọc Bình và Tần Ý Nùng? Địa vị cao thấp, quyền thế lớn bé của hai người phàm là người sáng mắt đều có thể nhận định.
Ngày hôm sau, Phòng làm việc Tần Ý Nùng khiêm nhường chia sẻ bài chia sẻ của Hàn Ngọc Bình, nội dung chia sẻ cũng không có lấy một chữ, ngay cả biểu cảm cũng không có.
Lộ ra một tia yếu ớt cùng thỏa hiệp.
Ồ, thì ra Tần Ý Nùng với Hàn Ngọc Bình mới là thật, nhưng mọi người đều biết rồi.
Đám cư dân mạng hóng hớt hai ngày, đến cuối cùng sự thật lại là một câu chuyện chẳng hề mới mẻ, lũ lượt mất hứng tan hội.
Còn về Đường Nhược Dao, ngoài đoạn đầu có chút cảm giác tồn tại, phía sau hoàn toàn bị bỏ mặc. Đám cư dân mạng phản ứng ra quay đầu lại, liên tục cảm thán Đường Nhược Dao đúng là nằm yên cũng trúng đạn, tại sao lại bị cuốn vào giữa hai người kia.
Thảm nhất vẫn là Đường Nhược Dao.
Mọi người đạt được ý kiến
chung.
Từ đó, việc náo loạn trong đoàn phim cũng kết thúc triệt để. Tính toán đâu ra đó của Hách Mỹ Hoa bỗng công cốc, quan hệ bất chính như ván đã đóng thuyền của Tần Ý Nùng và Hàn Ngọc Bình lại nhiều thêm một chứng chứ không đau không ngứa khác, duy chỉ có Đường Nhược Dao là trong sạch, kiếm được sự đồng cảm và yêu quý của mọi người.
Tảng đá trong lòng Mục Thanh Ngô cuối cùng đã được gỡ xuống.
"Vượt qua trắc trở lại bình an." Cô ấy cười nói.
Đường Nhược Dao cúi mắt nhìn về cốc cà phê trước mặt, như có suy nghĩ.
Mục Thanh Ngô: "Em sao thế?" Bác bỏ được tin đồn rồi còn không vui vẻ?
Đường Nhược Dao nâng mí mắt, hỏi: "Chị Mục, chị không cảm thấy quá thuận lợi sao?"
Mục Thanh Ngô đang cầm dĩa cắt bánh tiramisu trêи đĩa, ung dung nói: "Không phải em nói Tần Ý Nùng và Hách Mỹ Hoa đang đấu đá sao? Em chỉ là tôm tép, không ai quan tâm đến em, thuận lợi có gì không đúng đâu?"
Cô ấy bận rộn hai ngày, cũng coi có thời gian thả lỏng rồi, dựa lưng vào ghế, nhướng mày nhìn sang cô, nói: "Lẽ nào em còn muốn đại chiến ba trăm hiệp với đoàn đội người ta sao?"
"Không phải." Lông mày Đường Nhược Dao khẽ nhíu lại, "Em chỉ đang nghĩ..."
"Nghĩ cái gì?"
"Không có gì ạ." Đường Nhược Dao lắc đầu.
Mục Thanh Ngô có thành kiến với Tần Ý Nùng, nói ra cô ấy cũng không nhất định có thể hiểu.
"Có chuyện gì giấu tôi hả?" Mục Thanh Ngô thư thái hiếm thấy, gạn hỏi một câu.
Đường Nhược Dao gật đầu.
"Không tiện nói?"
Đường Nhược Dao chần chừ: "Cũng không phải ạ."
"Vậy thì nói đi, em có gì không tiện nói với tôi sao?"
"Không phải không tiện, là... là..." Đường Nhược Dao cắn răng, nhìn thẳng vào mắt cô ấy, nói, "Nếu em nói, Tần Ý Nùng và đạo diễn Hàn không có quan hệ kia, chị có tin không?"
Mục Thanh Ngô "ờ" một tiếng, giống như đang suy nghĩ, mấy giây sau, nói: "Tin."
Đường Nhược Dao có chút ngạc nhiên.
Mục Thanh Ngô cười nói: "Em nói thì tôi tin." Tóm lại cũng không tổn hại gì đến cô ấy, thật ra Mục Thanh Ngô bán tín bán nghi. Thân là người trong giới, thật thật giả giả không dễ bị nhìn thấy như thế, đạo lí này cô ấy sớm đã hiểu.
Khuyên nhủ Đường Nhược Dao tránh xa Tần Ý Nùng, chẳng qua cũng vì cô ấy muốn tránh tổn hại cho Đường Nhược Dao, đưa ra lựa chọn hợp lí nhất, không muốn để cô gặp nguy hiểm.
Có sự tin tưởng của Mục Thanh Ngô, những lời phía sau của Đường Nhược Dao cũng thuận lợi ra miệng: "Vậy tại sao cô ấy lại muốn dùng đạo diễn Hàn làm bình phong ạ?" Chị ấy gián tiếp làm sáng tỏ quan hệ với mình, nhưng trực tiếp hắt nước bẩn lên người bản thân.
Đường Nhược Dao tận mắt nhìn thấy hôm đó Tần Ý Nùng bảo Hàn Ngọc Bình chia sẻ trạng thái, cảm giác lại càng mãnh liệt.
Không cần thiết.
Lúc đó cô cảm thấy như thế, lại bị đôi câu bùa mê thuốc lú của Tần Ý Nùng làm mộng mị.
Bây giờ sự việc đã đi đến kết thúc, cô càng kiên định với suy nghĩ này, thật sự không cần thiết.
Thông tin của Mục Thanh Ngô và Đường Nhược Dao không giống nhau, như hòa thượng không sợ thấy tóc với nghi vấn này: "Làm bình phong là ý gì?"
Đường Nhược Dao đột nhiên ý thức được, cô không tiện giải thích với Mục Thanh Ngô liền qua loa dẫn dắt cho qua câu chuyện, biểu thị bản thân chỉ đang suy nghĩ, cô cũng không biết mình đang nói gì.
Mục Thanh Ngô: "..."
Đứa trẻ này gần đây tại sao lại không đáng tin thế chứ?
...
Hai ngày sau, dư luận trêи mạng ngừng lại, đoàn làm phim làm việc bình thường.
Hàn Ngọc Bình đang cãi nhau kịch liệt với Tần Ý Nùng trong phòng nghỉ.
Khi Hàn Ngọc Bình đồng ý chia sẻ Weibo, nào biết cô ấy lấy mình làm bia đỡ đạn, không biết chuyện này là nghe ai nói, đùng đùng nổi giận. Tần Ý Nùng giương khuôn mặt tươi cười, bị mắng không đáp trả, cô ấy sơm đã dự đoán Hàn Ngọc Bình biết chuyện sẽ mắng cô ấy, nhưng cô ấy bắt buộc phải tiền trảm hậu tấu. Nếu Hàn Ngọc Bình biết trước ý đồ của cô ấy, chắc chắn sẽ không làm theo ý cô ấy.
Không phải Hàn Ngọc Bình để ý đến danh tiếng của bản thân, ông đã là mầm non của nghĩa địa, lại là đạo diễn nổi tiếng, truyền thông tự do biên tập về ông ông cũng không quan tâm. Nhưng Tần Ý Nùng vẫn còn trẻ, không thể vì thân mình đẫm nước bẩn mà có thể tùy tiện hất tiếp, lại còn tự mình hất nước bẩn lên người mình?
Hàn Ngọc Bình nổi giận.
Khi thảo luận phương án với An Linh, cách làm đưa bản thân đến đầu sóng ngọn gió của Tần Ý Nùng đã bị An Linh mắng một trận. Nhưng đó quả thật là cách đơn giản nhanh gọn có hiệu quả nhất để đẩy Đường Nhược Dao ra. Không phải chỉ bị mắng thôi sao? Quen là được.
Tần Ý Nùng nghe vào tai trái ra tai phải, thái độ điều chỉnh tới mức vô cùng khiêm nhường, bảo trợ lí làm canh hạ hỏa cho Hàn Ngọc Bình.
Sắc mặt Hàn Ngọc Bình tím tái: "Không uống!"
Đường Nhược Dao đụng phải Hàn Ngọc Bình phất áo rời đi, mở miệng: "Đạo diễn Hàn..."
Hàn Ngọc Bình đi rất nhanh, không ban cho cô lấy một ánh mắt.
Một lần lạ lẫm hai lần thành quen, Đường Nhược Dao tiếp tục tiến về phía trước, đi đến trước cửa phòng nghỉ đang đóng hờ của Tần Ý Nùng.
Quan Hạm đi ra đóng cửa, đúng lúc gặp Đường Nhược Dao đang nhìn vào trong.
Khi Tần Ý Nùng và Hàn Ngọc Bình cãi nhau đã dọn sạch hiện trường, chỉ có một mình trợ lí là Quan Hạm. Cô không thông báo cho Tần Ý Nùng, trực tiếp để Đường Nhược Dao đi vào.
Đường Nhược Dao nhướng mày.
Địa vị của Quan Hạm quả nhiên khác biệt.
Tần Ý Nùng không sợ bị mắng, nhưng lúc này cũng bị tiếng quát của Hàn Ngọc Bình làm đau đầu, nhắm mắt nghỉ ngơi trêи sô-pha, một tay miết lấy ấn đường đau nhức giảm đau.
Đường Nhược Dao bị quỷ sai thần khiến nảy ra một suy nghĩ, nhẹ chân nhẹ tay vòng ra sau lưng cô ấy, hai tay chầm chậm đưa gần tới huyện thái dương, định giúp cô ấy xoa bóp.
Người phụ nữ đang nhắm mắt không phát giác ngả người ra sô-pha, sắc mặt mệt mỏi. Còn một người trẻ tuổi cắn môi dưới, trong mắt ẩn chứa ngôi sao, mang theo thích thú cẩn thận chân thành tiếp cận người trong lòng.
Cặp đôi thần tiên.
Quan Hạm không hề muốn ngăn cản, nhưng yêu cầu từ đạo đức nghề nghiệp bắt buộc cô phải lạnh mặt vô tư cất tiếng: "Chị Tần, cô Đường đến rồi."
Tần Ý Nùng đột ngột mở mắt, Đường Nhược Dao thu tay lại.
Chỉ thiếu chút nữa là có thể chạm vào!
Quan Hạm tự trách bản thân trong lòng.
Tần Ý Nùng phát giác được hơi thở sau lưng, nghiêng đầu lại nhìn, ngón tay đang thõng bên người Đường Nhược Dao co lại, thái độ tự nhiên như không, từ phía sau vòng lên phía trước, hồi phục vẻ dịu dàng cung kϊƈɦ, lễ phép nói: "Em đến để cảm ơn cô Tần."
"Cảm ơn?" Tần Ý Nùng khẽ ngẩn ra giây lát, uể oải nâng mí mắt lên, bừng tỉnh nói, "Em nói tới chuyện trêи mạng?"
"Vâng."
"Không cần khách sáo." Tần Ý Nùng nói.
Không, không cần khách sáo?
Đường Nhược Dao không thể che giấu sự ngạc nhiên của bản thân, đây là câu trả lời gì chứ?
Cô nghĩ rằng Tần Ý Nùng sẽ nói "Tôi làm chuyện của tôi, em đến cảm ơn cái gì?" Hoặc là biểu thị không hiểu cô đang nói gì, giống như muốn để cô cảm thấy bản thân đang nghĩ nhiều. Trước nay cô ấy vẫn luôn làm thế, Đường Nhược Dao cảm thấy đã sáng tỏ kế hoạch của cô ấy rồi.
Nhưng "Cảm ơn", "Không cần khách sáo" lại giống như tổ hợp từ thường kết hợp theo thói quen.
Rốt cuộc chị ấy có ý gì?
Suy nghĩ vốn được Đường Nhược Dao xác định lại bị cô ấy làm cho mơ hồ.
Tần Ý Nùng không đợi cô phân tích xong, hất cằm tới bàn trà trước mặt cô, giọng điệu tùy tiện hỏi: "Canh, uống không?"
Đường Nhược Dao men theo tầm mắt của cô ấy nhìn tới trước mặt, canh sen hầm mộc nhĩ trắng đã được múc ra bát từ hũ sứ trắng tinh, trêи mặt vẫn còn hơi nóng bốc lên.
Đường Nhược Dao được yêu chiều mà vừa mừng vừa lo: "Cho em?"
Tần Ý Nùng bật cười trong lòng, uể oải duỗi gân cốt, nhướng mày: "Vốn dĩ cho đạo diễn Hàn, nhưng ông ấy tức no rồi. Em uống đi, tránh lãnh phí, yên tâm, chưa động vào đâu."
Tức no rồi?
Đường Nhược Dao ngoan ngoãn nghe lời, lấy chiếc muỗng nho nhỏ chầm chậm khuấy đều, giả vờ bất cẩn hỏi: "Tại sao đạo diễn Hàn lại tức giận vậy ạ?"
Tần Ý Nùng nhìn cô một cái.
Đường Nhược Dao và cô ấy nhìn vào mắt nhau, lúng túng chớp chớp mắt.
Tần Ý Nùng không chịu được hành động này, thu tầm mắt về, không trả lời trực diện, thoáng cười nói: "Em đoán xem?"
Đường Nhược Dao không muốn đoán, chắc chắn Tần Ý Nùng lại muốn chơi xỏ cô.
Tần Ý Nùng không nhận được câu trả lời liền có chút mất hứng, xì, bạn nhỏ trưởng thành rồi, không dễ trêu nữa.
Đường Nhược Dao cúi đầu uống canh, nước canh dính lên môi, đôi môi đỏ càng thêm mềm mại căng tràn.
Lúc ăn uống cô rất ngoan, một tay đỡ lấy bát canh không động đậy, dù lượng canh ít ỏi trong bát sẽ không sánh ra ngoài, nhưng cô vẫn đỡ lấy, một tay còn lại cầm lấy muỗng sứ, ngón tay cong lên vô cùng đẹp đẽ.
Một thìa, một thìa, lại một thìa. Đầu cô cũng không ngẩng lên.
Ngon đến vậy sao?
Tần Ý Nùng đỡ trán, kì quái nghĩ.
Mộc nhĩ trắng, hạt sen, táo đỏ, kỷ tử cùng đường phèn, Tần Ý Nùng có thể đọc vanh vách nguyên liệu, hai ngày nay cô ấy nóng nảy, uống hai lần. Tại sao đến miệng Đường Nhược Dao lại trở thành mỹ vị quý hiếm thế?
Môi đỏ của Đường Nhược Dao mở ra khép vào, Tần Ý Nùng nhìn nhìn, vô thức mất hồn.
Phòng nghỉ cách âm tốt, âm thanh bận rộn của đoàn làm phim không lọt vào, trong phòng yên lặng khác thường.
Đường Nhược Dao biết Tần Ý Nùng đang nhìn cô, hơn nữa nhìn rất lâu, cô to gan ngẩng mắt lên nhìn một cái, đúng lúc bắt được cảnh tượng đối phương nuốt nước bọt.
Lông mày Đường Nhược Dao khẽ nhíu lại, cúi đầu nhìn bát canh trước mặt, lông mi dài liên tục chớp hai cái. Cô đưa tay sờ nhiệt độ của bát canh, bưng lên, ngồi xuống cạnh Tần Ý Nùng.
Tần Ý Nùng hoàn hồn, chiếc muỗng của Đường Nhược Dao đã đưa đến bên miệng cô ấy, dùng tay đỡ ở phía dưới.
Hai người không nói gì.
Tần Ý Nùng và cô nhìn chằm chằm vào mắt nhau, rất lâu, há miệng ngậm vào, một hơi uống sạch canh.
Đường Nhược Dao lại đút, cô ấy lại uống.
Ánh mắt từ đầu đến cuối không rời đối phương, quấn nhau trong không gian yên lặng.
Đút xong thìa cuối cùng, Đường Nhược Dao không rời đi, một tay chống bên người Tần Ý Nùng, chầm chậm áp xuống.